Thứ Nữ Công Lược
Chương 333 : Nhận định (thượng)
Ngày đăng: 17:19 30/04/20
Edit: Khuê Loạn
Beta: Tiểu Tuyền
Thái phu nhân đọc bức thư rồi trả lại cho Từ Lệnh Nghi, nhìn Thập
Nhất Nương nói: “Các ngươi đều đã có tính toán trong lòng, liền cứ làm
như vậy đi!”
Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương cười đáp “Vâng”, phụng bồi Thái phu nhân nói chuyện phiếm một chút, thấy sắc trời không còn sớm, liền đứng
dậy cáo từ.
Ngoài cửa ánh trăng sáng tỏ, trong không khí phảng phất có mùi hoa thơm nồng, thoải mái tỏa hương, đi thẳng vào lòng người.
Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương chậm rãi đi trên đường trong vườn hoa, thỉnh thoảng bên tai truyền đến mấy tiếng côn trùng kêu, trong lòng cảm thấy an tĩnh và thoải mái. Mặc dù cả hai đều cảm thấy có rất nhiều lời
muốn nói, nhưng lại cùng không muốn đánh vỡ sự yên lặng này, không hẹn
mà cùng lựa chọn trầm mặc. Không khí cũng không có trở nên trầm muộn,
ngược lại càng thêm mấy phần an bình.
Dọc theo vườn hoa đi về phía trước, phía Bắc là Bán Nguyệt phán, phía Đông là Thùy Luân thủy tạ.
Ở chỗ đường giao nhau, bước chân của Từ Lệnh Nghi dừng lại một chút, hai người đều lộ ra mấy phần do dự.
Hắn chỉ dẫn theo mấy tùy tùng một đường vội vã cưỡi ngựa trở về Yên
Kinh, bởi vì đi đường suốt đêm, làm chết vài con ngựa, nhưng lần nào
ngựa của trạm dịch đều không bằng ngựa của hắn, cho nên khi thấy vài
thớt ngựa cường tráng kéo cỗ xe hết sức hoa lệ có mui xe làm bằng thất
thải lưu ly, trên xe ngựa chứa hòm xiểng giống như đang đi chơi xuân,
chậm rãi chạy trên đường, đột nhiên hắn động tâm tư đối với xe ngựa này. Lúc này hắn mới lệnh cho tùy tùng cầm mấy trăm lượng ngân phiếu đi mua. Ai ngờ đối phương lại vô cùng không dễ nói chuyện, không chỉ mỉa mai
giễu cợt, lại còn lấy ra một túi tiền vàng, nói muốn mua tọa kỵ của hắn.
Cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng sợ người khác ngang ngược trước mặt hắn.
Hắn bỏ lại ngân phiếu đi lên cởi dây buộc ngựa.
Hộ vệ của đối phương ra mặt ngăn cản, dĩ nhiên không phải là đối thủ của tùy tùng hắn, rất nhanh, đánh cho đối phương hoa rơi nước chảy (thất
bại thảm hại), cản phu xe ngựa quất roi chạy mất, bởi vì tuy tùng của
hắn đang nắm cương ngựa........ Xe ngựa bị lật không nói, còn làm cho chân Thất Nương bị thương, ở trên xe ngựa dưỡng bốn, năm ngày mới
gần khỏe lại.
Vì duyên cớ này, cũng không khó hiểu tại sao Thất Nương lại gây khó dễ cho hắn a!
Vì vậy hắn không hỏi Thất Nương tối nay có ngủ lại ở Thùy Luân thủy tạ hay không.
Hắn có tự ái của hắn.
Nếu Thất Nương ngủ lại Thùy Luân thủy tạ hắn sẽ tránh sang Bán Nguyệt phán, nàng ở Lưu Phương viện thì hắn sẽ nghỉ ngơi ở Thùy Luân thủy tạ.
Nhưng hắn lại có chút không nỡ phá bỏ giây phút này, bầu không khí ôn nhu làm cho hắn như được tắm trong gió xuân này.........
Nếu như Từ Lệnh Nghi muốn cùng nàng trở về Thùy Luân thủy tạ, tự
nhiên sẽ cùng nàng sóng vai mà đi. Mà giờ khắc này hắn lại dừng ở chỗ
này, tự nhiên là vì nghĩ muốn trở về Bán Nguyệt phán.
Truân ca làm sao lại biết những thứ này, đương nhiên là Triệu tiên sinh nói.
Nàng nghe vậy nói: “Là chuẩn bị sau này đều đi xem một chút!”
Truân ca cảm thấy Thập Nhất Nương trả lời rất chi là cho hắn mặt mũi, nâng cao ngực nhỏ nói: “Đến lúc đó ta đưa ngài đi Bạch Vân Quan ăn bắp
ngô, đảm bảo ngon hơn hôm nay!”
Từ Tự Giới nghe nói có đồ ăn, ở một bên nhảy nói: “Ta cũng muốn, ta cũng muốn!
Làm cho mọi người cười ha hả.
Ngụy Tử đi vào bẩm báo: “Phu nhân, Nhạn Dung nói, hầu gia hỏi guốc gỗ da hươu của ngài để ở chỗ nào?”
Ngày hè, mang guốc gỗ cái gì a!
Thập Nhất Nương nghi ngờ đi cùng Ngụy Tử ra khỏi phòng.
Nhạn Dung đứng đợi trong sân.
Thấy Thập Nhất Nương đi ra ngoài, nàng khom gối hàn lễ, phụng bồi
nàng rời viện của Thái phu nhân, sau đó thấp giọng nói: “Hầu gia bảo
ngài đi thư phòng. Nói là Thất cô gia tới!”
Là “Tiết Ấp quân” Chu An Bình kia tới!
Thập Nhất Nương gật đầu, cùng Nhạn Dung xuyên qua tiểu sảnh phía sau chính sảnh đi đến thư phòng của Từ Lệnh Nghi.
Nàng đây là lần đầu tiên đi đến chỗ này.
Khác với Bán Nguyệt phán, có thêm một cái giá sách, ngoài thư phòng
còn giống như một phòng khác nho nhỏ, bày biện hoa mỹ, bố trí thoải mái
mà trang trọng.
Từ Lệnh Nghi hướng về phía nàng giới thiệu một nam tử cao lớn mặc trực chuyết màu xanh ngọc.
“Vị này là Thất cô gia Chu An Bình.”
Hắn để người nhà Thất Nương gọi Chu An Bình tới.
Chu An Binh khẽ động sắc mặt, hướng Thập Nhất Nương hành lễ.
Từ Lệnh Nghi hướng về phía Chu An Bình giới thiệu Thập Nhất Nương: “Đây là chuyết kinh (vợ).”
Thập Nhất Nương hơi cúi chào.
Từ Lệnh Nghi liền phân phó Thập Nhất Nương: “Thất cô gia khó tới Yên
Kinh được một lần. Nàng bảo phòng bếp làm cho ta mấy món ăn, chúng ta
cùng uống một chung.”
Thập Nhất Nương thấp giọng đáp “Vâng”, lui xuống, coi như chính thức nhận biết Chu An Bình.