Thứ Nữ Công Lược
Chương 353 : Sư phó(Hạ)
Ngày đăng: 17:19 30/04/20
Edit: Trang tỷ
Thập Nương lại làm nhưng không hề phát giác. Kéo tay đứa nhỏ kia: “Ta mang theo hắn đi khấu đầu với mẫu thân.”
Nàng giờ phút này là chính chủ, vợ chồng Từ thị theo sát sau đó, những người khác vây quanh tiến vào nội thất.
Đại thái thái nửa tựa vào đầu giường, thấy Thập Nương tiến vào đáy mắt lộ ra mấy phân lạnh lẽo.
Thập Nương làm như không thấy.
Nàng hướng La đại phu nhân, xim một cái đệm, sau đó cùng Vương Thừa Tổ một trái một phải quỳ gối trước giường đại thái thái.
Vương Thừa Tổ khấu đầu ba cái với đại thái thái rồi đứng lên.
Thập Nương lại ngồi bên giường. Thấp giọng nói:” Mẫu thân, hôm nay là ta cố ý đến thăm ngài.” Thanh âm của nàng rất nhẹ, mà lại như nhang
khói lượn lờ không tiêu tan,” Từ lúc ngài đem ta gả đến Vương gia về
sau, ta vẫn muốn trở về thăm ngài. Nhưng vẫn không có cơ hội. Ta còn
tưởng rằng, đó sẽ là chuyện ta ăn năn. Không nghĩ tới, Vương lang chết,
ta dưới gối không con. Vương gia không chỉ tuyệt tự, khi quốc công gia
tạ thế, chỉ sợ sẽ bị đoạt tước. Vương gia vì gia nghiệp tổ tông, dự tính đem Vương Thừa Tổ đưa là con thừa tự trên danh nghĩ của quốc công gia.”
Nàng cuối đầu nhìn đại thái thái nhếch miệng cười, hàm răng trắng lóe sáng.
“Mẫu thân, ta phải cám ơn người. Ít nhiều cũng nhờ ngài dạy dỗ đại ca trung hiếu nhân nghĩa, đại ca niệm tình cảm huynh muội xuất đầu làm chỗ dựa cho ta; ít nhiều cũng nhờ ngài đem Thập nhất muội gả cho Vĩnh Bình
Hầu, Vĩnh Bình Hầu mới có thể ra mặt vì ta bôn ba. Vương gia không chỉ
đem Vương Thừa Tổ làm con thừa tự trên danh nghĩa của ta, làm cho ta về
sau có đứa con phụng dưỡng, lúc chết có thể nhập mộ phần tổ tiên Vương
gia, hưởng thụ hương khói Mậu Quốc Công phủ sau khi chết, khi còn sống
có thể lấy thân phận mẫu thân quốc công gia hưởng thụ vinh hoa phú quý
thế tục.” Nói xong, nàng giựt mạnh tay lộ gân xanh của đại thái thái,”
Hiện giờ quốc công gia đã đi, đứa con ta Vương Thừa Tổ liền thừa tước
làm Mậu Quốc Công, ta cũng sẽ làm thái phu nhân Mậu Quốc Công phủ. Mẫu
thân, ngài có cao hứng vì ta?”
Nàng nói xong, ngẩng mặt cười.
Đồng tử âm u tối đen, rồi lại nóng rực sáng ngời, giống như có một
ngọn lửa tinh tế, lúc mờ lúc tỏ, mềm dẻo không ngừng, làm người xem phát lạnh.
Thập Nương là như như thế gả cho Vương lang, đại thái thái đánh chủ ý gì, trong phòng này trừ bỏ Thất Nương, chỉ sợ mọi người ít nhiều đều có chút hiểu biết. Nàng giống như vui mừng, như thật ra oán hận nói một
phen như vậy, rốt cuộc là ý tứ gì, trong phòng này trừ bỏ Thất Nương,
mọi người ít nhiều đều nghe ra một ít. Huống chi là đương sự, đại thái
thái.
Mặt nàng đỏ bừng, thần sắc tức giận, cánh tay gầy như que củi chỉ vào Thập Nương run rẩy không ngừng, cổ họng phát ra một trận âm thanh “Cô
cô” trầm thấp.
Trong phòng, có người sắc mặt âm trầm như La Chấn Hưng, có người thần sắc không thay đổi như Tứ Nương, có người kinh sợ như Ngũ Nương, có
người mắt lộ kinh ngạc Thất Nương, cúi đầu buông mắt Thập Nhất Nương, có chút đăm chiêu Từ Lệnh Nghi, còn có người không biết đã xảy ra chuyện
gì mà kinh hoảng thất thố Vương Thừa Tổ.
Mà La đại phu nhân, cùng La Tứ phu nhân, không hẹn mà cùng đứng lên tiến lên phía trước, một trái một phải đỡ Thập Nương.
Ăn xong cơm, Dư Di Thanh mới đem tin tức đại thái thái không tốt nói cho Đại lão gia, về phần vì sao không tốt thì không có nói.
Đại thái thái bệnh đã lâu, mọi người đối với việc bệnh của nàng lúc
tốt lúc không đã tập thành thói quen. Đại lão gia cũng không hỏi nhiều,
đi vào nhìn nhìn đại thái thái, còn an ủi mọi người:” Không có việc gì,
không có việc gì. Uống mấy chén thuốc sẽ tốt.”
Lúc Đại lão gia nói lời này, La Chấn Hưng đang bón thuốc cho mẫu thân.
Đại thái thái răng nanh cắn chặt, như thế nào cũng không mở được.
La Đại phu nhân, vốn hầu hạ mẫu nhân, đi ra hướng tới Tứ Nương cùng
Thập Nhất Nương đưa ánh mắt:” Chỉ sợ có chút không tốt. Tứ tiểu thư,
cũng có bệnh trong người, không bằng đi về trước nghỉ ngơi một chút, lưu Thập nhất tiểu thư, ở trong này hầu hạ. Có việc gì, chúng ta lại cho
ngươi đi báo tin cũng không muộn.”
” Ta chính là mỗi ngày uống ba chén thuốc không thể ngừng.” Tứ Nương trầm ngâm nói,” Ta trở về an bài xong lại đến.”
La Đại phu nhân, gật đầu, xoay người nhìn Dư Di Thanh, La Chấn Đạt,
Chu An Bình, La phu nhân, Thất Nương thương lượng, lưu Dư Di Thanh cùng
La Tam phu nhân, Chu An Bình ở trong này, mang theo La Chấn Đạt cùng
Thất Nương đi.
Thập Nhất Nương cùng Từ Lệnh Nghi, Tiễn Minh, Ngũ Nương thương lượng.
Tiễn Minh cùng Ngũ Nương nhìn Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi trầm ngâm nói:” Chúng ta đều lưu lại đi!”
Tiễn Minh nghe xong lập tức nói:” Chúng ta đây cũng lưu lại đi!”
” Ngũ tỷ đi về trước đi!” Thập Nhất Nương nói:” Còn có Hâm ca ở nhà!”
Nước mắt chảy xuôi, tiền bối thương hậu bối.
“Ta trở về!” Ngũ Nương nhìn liếc mắt một cái Tiễn Minh,”Sáng mai ta lại đến.”
Từ Lệnh Nghi gật đầu.
Thập Nhất Nương phân phó cho Hổ Phách trở về báo tin cho thái phu
nhân, mang xiêm y cho Từ Lệnh Nghi cùng chính mình tắm rửa lại đây.
Từ Lệnh Nghi cùng Tiễn Minh đi chỗ Đại lão gia, Thập Nhất Nương xoay người đi nội thất.
Vén bức rèm lại nghĩ tới Thập Nương.
Nàng suy nghĩ một lát, đi đông gian.
Thập Nương đứng lên, dáng người thẳng tắp, trên mặt mang theo nụ cười lạnh lùng: “Nàng còn không có chết sao?” Đáy mắt lại hiện lên một tia
mờ mịt.