Thứ Nữ Công Lược

Chương 407 : Mong ước (trung)

Ngày đăng: 17:20 30/04/20


Edit: Thu Thảo

Beta: Hạ



Thập Nhất Nương bên kia mỗi ngày ngủ say không biết trời đất(*).

Chuyện thứ nhất chính là ăn, thứ hai chính là ngủ, nào còn để ý đến

những chuyện khác. Thái phu nhân bàn với Đỗ ma ma: “Ta thấy. Năm nay

cũng đừng hát hí khúc nữa. Mời vài nữ tiên sinh về đến trong nhà thuyết

thư (**) thì tốt hơn. Tránh cho đứa trẻ bị kinh động hoảng sợ.”



[(*)Nguyên văn: mỗi ngày thiên hôn địa ám.



(**)Thuyết thư: biểu diễn các loại như ngâm thơ, đánh đàn, kể chuyện]



“Chủ ý này của thái phu nhân thật là hay.” Thế nhưng Đỗ ma ma lại có

lo lắng khác.”Chẳng qua là đến lúc đó Tứ phu nhân không lộ diện được nên phải lấy cớ gì cho phải.”



“Cái này có khó gì.” Thái phu nhân cười nói, “Chúng ta chỉ mời mấy

nhà thường hay qua lại, đến lúc đó chỉ nói thân thể Thập Nhất Nương khó

chịu. Các nàng có lòng đi nhìn một chút, đợi tiên sinh thuyết thư bắt

đầu gõ chiêng, mọi người cũng đều đi đến Xuân đường bên này rồi. Con bé

vẫn như cũ mà nghỉ ngơi. Không có gì đáng ngại.”



Đỗ ma ma nghe xong cười nói: “Vậy mùng ba tháng ba mở tiệc chiêu đãi, một ngày này trước tiên là ở phòng khách dùng cơm trưa. Sau đó nghe đọc sách, giờ lên đèn thì mọi người giải tán.



“Ừ!” Thái phu nhân cười gật đầu, nói đến chuyện Thập Nhất Nương

“Không nghĩ tới thân thể con bé khi mang thai lại yếu như vậy, ngươi

không có việc gì nhiều thì đến chỗ con bé đi lại hỏi thăm một chút. Kêu

Tống ma ma chuẩn bị đồ chua ngọt nhiều một chút”. Lại nói.”Ngươi gọi

Điền ma ma và Vạn ma ma gọi vào, đến lúc đó cần thiết thì cho các ma ma

ấy đi hầu hạ mấy ngày.” Đỗ ma ma cười thuận theo. Đi xử trí sắp xếp từng việc. Lúc quay về lại thấy Thái phu nhân đang chỉ huy Cát Trung dọn dẹp rương hòm.



“Ta tính thời gian sẽ sinh vào mùa thu.” Thái phu nhân chỉ vào vài cuộn vải Tùng Giang Tam Thoi Bố trắng tinh như ngọc.



“Đến lúc đó làm hai chiếc chăn quấn nhỏ, còn dư thì làm mấy tấm tã

cho trẻ con. Vừa mềm mịn lại vừa ấm áp.” Lại nói.”Chỉ sợ vài cuộn chừng

này không đủ. Ta bảo Ngọc Bản đi mở khố phòng của ta rồi.



Đỗ ma ma nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.



Đây cũng là cống phẩm trong cung ban thưởng. Cả cuộn chỉ khoảng một

thước(*). Cắt cho cháu trai còn chưa sinh ra làm chăn quấn, làm tã lót.....



(*) 1 thước = 1/3 mét = 33,33cm.



Nhìn Thái phu nhân đang cao hứng, mặc dù Đỗ ma ma không muốn trực
Chuyện bọn nhỏ trở về, Từ Lệnh Nghi đã nói Thái phu nhân. Cũng có

sắp xếp. Nhưng dù sao chuyện cũng là chuyện của các nam nhân, Thái phu

nhân không thể vượt quyền làm thay, phân phó Đỗ ma ma: “Ngươi cùng hai

vị thiếu gia đi gặp Hầu gia!” Đối với hai huynh đệ Từ Tự Cần, Từ Tự Kiệm nói, “Nếu đã trở về, cũng đi đến vấn an Tứ thúc, Tứ thẩm một câu. Đợi

lát nữa đến nơi này của ta ăn cơm tối.”



Hai huynh đệ khom người đáp “Vâng”, đi theo Đỗ ma ma qua chỗ Thập Nhất Nương.



Từ Lệnh Nghi đặt Thập Nhất Nương lên trên đệm,Thập Nhất Nương liền tỉnh.



” Cần ca và Kiệm ca đã về rồi!” Từ Lệnh Nghi vuốt ve cái trán của

Thập Nhất Nương thấp giọng nói: “Ta đi xem một chút. Lập tức sẽ trở

lại.”



Thập Nhất Nương lập tức ngồi dậy: “Bọn nhỏ đường xa mà đến, thiếp thế nào cũng phải gặp mặt một chút.”



Vẻ mặt Từ Lệnh Nghi do dự.



Thập Nhất Nương cười nói: “Ngồi ở gian phía đông. Để bọn nhỏ lễ thiếp một cái là được rồi!”



Từ Lệnh Nghi suy nghĩ một chút. Gật đầu, đợi Thập Nhất Nương mặc thêm cái áo khoác nhỏ, ôm nàng đến gian phía đông ngồi trên giường gạch lớn, lúc này mới đi phòng khách. Hổ Phách tiến lên giúp Thập Nhất Nương chải đầu. Hai huynh đệ Từ Tự Cần, Từ Tự Kiệm đi vào hành lễ với Thập Nhất

Nương “Thật mong các con trở về!” Thập Nhất Nương cười đánh giá hai

huynh đệ, “Mấy năm không gặp đều trở thành người lớn rồi.” Lại nhìn Từ

Tự Kiệm.”Đáng tiếc Tứ đệ và Ngũ đệ con đều đang ở học đường. Bằng không, không biết có bao nhiêu vui vẻ đây!”



Hai huynh đệ thấy Thập Nhất Nương dựa trên gối lớn ở trên giường, mặc dù trên mặt tươi cười nhưng khó nén vẻ mệt mỏi. Đều thầm có chút

giật mình. Từ Tự Kiệm lại càng nghĩ tới thần thái sáng láng hồng hào của Thập Nhất Nương vào lần đầu tiên trêu chọc hắn. Không khách sáo mà kiên định. Nôn nóng nói: “Tứ thẩm, người lúc này bị sao thế?”



Thập Nhất Nương không khỏi có chút lúng túng. Cười nói câu “Thân thể

mấy ngày nay có chút khó chịu”. Sau đó chuyển chủ đề, hỏi chuyện Tam

gia và Tam phu nhân.



Từ Tự Cần sợ Từ Tự Kiệm lại nói nói ra những lời không khéo léo đúng

mực. Lườm Từ Tự Kiệm một cái, ý bảo Kiệm ca không nên nói lung tung.

Cùng Thập Nhất Nương hàn huyên.



Thập Nhất Nương không khỏi than thở.



Từ Tự Kiệm không có thay đổi gì. Mà Từ Tự Cần so với trước đây hiểu

chuyện đời hơn. Nàng liền nghĩ đến thay đổi của Từ Tự Truân. Hai người

nói mấy câu chuyện phiếm. Biết họ ở Sơn Dương mọi chuyện đều tốt, Thái

phu nhân bên kia lại giữ ở lại cơm tối, Thập Nhất Nương liền cười bưng

trà: “Truân ca, Giới ca tan học, sẽ đi gặp các con.”.