Thứ Nữ Công Lược

Chương 41 : Xuân yến (Thượng)

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


La Chấn Khai cùng La Chấn Dự vẫn bộ dáng hoạt bát nhạy bén, Thập Nhất Nương cười chào hỏi cùng bọn hắn xong thì Ngũ Nương đã tới. Hành lễ

xong, tiểu nha hoàn bưng ghế con cho hai người ngồi. Nhưng Tam thái thái muốn đã đứng dậy từ biệt:” Mấy ngày nay may mắn có đại bá, đại tẩu giúp đỡ.” Nói xong, đôi mắt nàng đỏ lên,” Ta đến chính là để cám ơn đại tẩu

!”



” Người một nhà không cần khách sáo.” Đại thái thái đứng lên nắm tay

Tam thái thái,” Ta muốn giữ ngươi ở trong này nói chuyện giải sầu, nhưng cũng biết đối với ngươi, lúc này, chính là có cảnh thần tiên cũng

không giữ được ngươi. Lời khách sáo ta không nói, ngươi trở về nên nghỉ

ngơi một chút, trên đời này không có gì là hoàn toàn xấu. Đợi qua vài

ngày, tâm tình ngươi tốt hơn, lại đến chỗ ta nơi này, ta hẹn Nhị đệ

muội, chúng ta ba nhà cùng tụ tập vui vẻ.”



Tam thái thái liên tục gật đầu:” Đại tẩu, ta mang mấy đứa nhỏ đi về trước.”



Ngũ gia cùng Lục gia hành lễ từ biệt đại thái thái.



Đại thái thái sờ sờ đầu hai người, cười tiễn Tam thái thái ra cửa:

“Mấy đứa nhỏ cũng mệt mỏi, tạm thời cho bọn họ nghỉ ngơi một chút. Ta

cũng làm mẫu thân, biết tâm tư ngươi kỳ vọng con giống cá chép hóa rồng. Nhưng nóng vội thì ăn không được bánh trôi nóng, có một số việc, cần

phải chậm rãi.”



” Đại tẩu nói đúng.” Thần sắc Tam thái thái có vài phân mỏi mệt,” Đa tạ đại tẩu nhắc nhở.”



Thập Nhất Nương đi theo phía sau nghĩ đến tình cảnh lần đầu tiên mình thấy Tam thái thái.



Búi tóc mẫu đơn(*), cài bông hoa to thêm vài lá xanh, mặc bộ hoa bối

tử màu vàng in hoa mân côi tím. Thường liếc mắt nhìn người khác bằng ánh mắt kiêu ngạo nhìn kẻ dưới thấp kém hơn mình.



(*) Búi tóc mẫu đơn



Bây giờ, đã mất đi không còn khôi phục được thần thái trong dĩ vãng……



Không còn nhà mẹ đẻ hiển hách, sẽ không có sức mạnh như trước kia. Tam thái thái dù sao cũng vẫn thiếu một chút từng trải……



Nàng đứng ở phía sau đại thái thái, cười nhìn Tam thái thái rời đi, sau đó cùng đại thái thái trở lại nhà chính.



Trên đường, đại thái thái hỏi Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương:” Mấy ngày nay đang làm cái gì?”



Ngũ Nương cười nói: “Đang luyện chữ? Nhìn đến hoành phi (bản tên)

vườn nhà đại tỷ, thế mới biết cái gì gọi là‘ núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn’. Nếu không quyết tâm luyện thật tốt,

sợ làm mất mặt đại tỷ.”



” Hoành phi phủ Vĩnh Bình Hầu không phải là hoàng thượng ngự ban,

chính là chưởng viện học sĩ hàn lâm viện các thời kỳ viết, ngươi có

viết không kịp, cũng là bình thường.” Đại thái thái cười nói, “Không cần để ở trong lòng.” Lại nhìn phía Thập Nhất Nương.



Thập Nhất Nương vội nói:” Nữ nhân ở nhà làm thêu thùa may vá– chuẩn

bị làm bộ y phục mùa xuân màu vàng hơi đỏ cho Hưu ca, một bộ y phục mùa

xuân màu xanh nhạt cho Truân ca.”



Đại thái thái gật đầu.
chuyện ầm ĩ như vậy, ngươi nên mang theo Hưu ca đi về trước đi!”



La Đại phu nhân, thần sắc ngưng trọng, trả lời “Vâng”, cũng không để ý đến Hưu ca kêu” Ta chơi với Truân ca”, đã mang theo con xoay người lên

xe ngựa:” Hồi ngõ Cung Huyền.”



Nhìn xe ngựa” Đắc đắc đắc” ở trước mặt các nàng chuyển hướng nam theo đường mòn trải tảng đá ra khỏi Từ phủ, trên mặt đại thái thái khôi phục tươi cười hòa ái dễ gần. Nàng phân phó Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương

:” Chúng ta cũng vào đi. Miễn cho người ta đợi.”



Hai người đều có chút nơm nớp lo sợ trả lời “Vâng”, rồi theo đại thái thái vào thùy hoa môn.



Sau môn, như lần trước có một xe thanh duy nhỏ chờ các nàng, cũng không thấy trịnh lão thái quân cùng Thập Nương.



Có người tiến lên cười nói: “Trịnh lão thái quân cùng Thập tiểu thư

quý phủ ngồi chung một chiếc du xe đi trước đến phòng khách bên kia.”



Đại thái thái cười mang Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương lên thanh duy tiểu du xe đi phòng khách.



******



Thập Nương cũng không có theo trịnh thái phu nhân vào phòng khách, mà là đứng cười ở gác cuốn trước phòng khách nói chuyện cùng một nữ tử mặc bộ hoa bối tử màu đỏ mười dạng hoa cẩm chướng. Thấy đại thái thái, nàng cười nói với nàng kia nói:” Mẫu thân đến đây!”



Nàng kia nghiêng mặt qua.



Mày liễu mắt hạnh, đúng là Tam phu nhân Từ gia.



” Đang chuẩn bị đi nghênh đón ngài. Kết quả gặp được Thập tiểu thư

quý phủ. Nói xuống xe mà không thấy ngài, đang lật đật tìm ngài……” Tam

phu nhân cười tiến lên nghêng đón,”Ồ, sao không thấy Đại phu nhân,?”



“Hôm nay thời tiết nóng, ta cho nàng mang Hưu ca đi về trước.” Đại thái thái thoải mái cười,”Làm phiền Tam phu nhân bận tâm.”



” Thật sự là đáng tiếc!” Tam phu nhân cười nói,” Hôm nay là chủ gánh

hát ‘đức âm ban’ Chu Đức Huệ tự mình đến biểu diễn.” Lại nhìn Thập

Nương,” Đại thái thái có phải Kim ốc tàng kiều hay không? Nữ nhi xinh

đẹp như vậy mà cũng không cho ta thấy, chẳng lẽ sợ chúng ta đoạt đi mất

sao?”



Thập Nương nhìn đại thái thái cười không ngừng.



Đại thái thái cũng mân miệng cười.



Ai cũng không nói lời nào, tình cảnh có chút quái dị.



Đáy mắt Tam phu nhân không khỏi hiện lên một tia nghi ngờ.



Giờ phút này phòng khách bên kia lại truyền đến một trận cười.



Tam phu nhân không cố ý nghĩ nhiều, đỡ cánh tay đại thái thái: “Ngài mau vào đi thôi! Còn thiếu mỗi mình ngài!”