Thứ Nữ Công Lược
Chương 435 : Vô Nhai (hạ)
Ngày đăng: 17:20 30/04/20
Edit: Tiểu Tuyền
Thập Nhất Nương kể từ khi bị Từ Tự Truân đá một cước kia, đã bắt đầu
giữ vững khoảng cách nhất định đối với người khác. Nên khi nhìn thấy Đào ma ma, mặt như lệ quỷ hướng nàng nhào về phía trước, nàng mặc dù nhất
thời kinh ngạc đến ngây người, nhưng rất nhanh liền kịp phản ứng, khoảng cách mấy bước chân đã tranh thủ thời gian cho nàng, nhớ đến phía sau là ghế Thái sư, nàng lập tức ngồi xổm xuống.
Đào ma ma chụp hụt một cái.
Thập Nhất Nương theo bản năng muốn nhích thân chạy đi, nhưng đã quên
là mình đang có bầu, không thể so với từ trước, nhất thời không có đứng
lên được.
Đào ma ma thuận thế khom lưng, bấm ở bả vai của nàng.
Thập Nhất Nương âm thầm la hỏng bét, nhấc chân liền chuẩn bị hung hăng đá vào Đào ma ma.
Ai biết “bốp” một tiếng, trên đỉnh đầu của Đào ma ma đồ sứ rơi xuống
tán loạn, hai mắt của Đào ma ma trợn tròn, từ từ co quắp ngã xuống.
Thập Nhất Nương đã nhìn thấy Nhị phu nhân cầm lấy bình hoa dư lại miệng bình, khuôn mặt luống cuống.
Nàng không khỏi kinh ngạc.
Nhị phu nhân nhanh chóng vứt đi miệng bình hoa, lẩm bẩm: “Ta, ta đây là lần đầu tiên......”
Đại gia khuê tú cổ đại, đại môn không ra cổng trong không tiến,
chuyện kinh nghiệm có rất ít, Nhị phu nhân lại xuất thân thư hương thế
gia, dạy”Quân tử dùng tài hùng biện tiểu nhân mới động thủ”, nàng sợ
rằng cũng giống như mình, chưa từng có gặp phải tình thế như vậy.
Thập Nhất Nương không khỏi ấp úng nói “Ta cũng vậy”.
Trong lúc nhất thời, cả hai nhìn nhau, không biết tại sao, lại có cảm giác đã thông qua tầng xã giao, giống như ở trên người của đối phương
thấy được một chút tính cách thật sự mà bình thường nhìn không thấy.
Trong phòng lập tức yên tĩnh trở lại.
Thái phu nhân vội vàng hấp tấp mà bước thẳng tới đây.
“Thập Nhất Nương, Thập Nhất Nương, con làm sao rồi, có chỗ nào không thoải mái không?” Sắc mặt lão nhân gia tái nhợt, một mặt vừa nói, một
mặt ngồi xổm xuống đỡ nàng.
Thập Nhất Nương phục hồi tinh thần lại, lặng yên ngồi một lúc, không
có cảm giác được cái gì khác thường, lúc này mới mượn lực đứng lên:
“Thật giống như không có việc gì?”
“Vẫn là đi mời đại phu xem một chút đi.” Trong khi nói chuyện, Nhị
phu nhân đã khôi phục bộ dạng vân đạm phong khinh, nhẹ giọng quát Nhũ
Nương đang ngây người như phỗng, “Còn đứng ở nơi đó làm gì? Đào ma ma thương tâm quá độ ngất đi, còn không đi gọi Kết Hương và Trúc Hương
vào, cũng tiện có thêm một người hầu hạ.”
Nhũ Nương giật mình một cái phục hồi tinh thần lại, một mặt lên tiếng xác nhận, một mặt xoay người đi gọi Kết Hương và Trúc Hương tới đây,
lại sợ chuyện này truyền đi thì mình thoát không khỏi liên quan, cước bộ cũng không ngừng, trước khi Kết Hương và Trúc Hương đi vào nội thất, đã thấy Thập Nhất Nương cùng Thái phu nhân sóng vai ngồi ở ghế thái sư,
Nhị phu nhân đứng ở bên cạnh Thái phu nhân, Thái phu nhân giơ tay vỗ
ngực nói”...... Ta sống từng này tuổi rồi, đây là lần đầu tiên có
“Đào ma ma hành động quái đản, Truân ca lại tính tình hòa ái, hai
người tình cảm quá mức sâu.” Thái phu nhân vừa bước vào noãn các, ánh
mắt liền sáng như đuốc nhìn về phía Thập Nhất Nương, “Truân ca sau này
là người nắm giữ Vĩnh Bình Hầu phủ, há có thể để cho một ma ma thao túng chứ?”
Thập Nhất Nương ảm đạm.
Người qua đời thì thời gian luôn ngừng lại, luôn luôn đặc biệt hoàn
mỹ. Lúc ấy mình dùng khí lực mạnh giữ lại Đào ma ma, chính là hi vọng
chờ Từ Tự Truân lớn lên chút ít, có năng lực biết rõ sai trái, mới để
cho Từ Tự Truân tới quyết định Đào ma ma đi hay ở. Nhưng bây giờ......
Trong lòng nàng âm thầm thở dài một hơi.
Khó bảo toàn không có ai vì ích lợi mà ở trước mặt Từ Tự Truân lừa
gạt thị phi. Thời điểm thằng bé không hiểu chuyện còn dễ nói, đợi đến
khi Truân ca lớn, sợ rằng còn sẽ có một phen trắc trở.
Thập Nhất Nương nghĩ ngợi xong, thấp giọng đáp “Dạ”.
Thái phu nhân không nói thêm gì nữa.
Bên kia bà tử thô sử hốt thuốc xong, đang cùng Tống ma ma thương
lượng đến trong phòng bếp đi mượn bếp lò nhỏ, thì Đỗ ma ma sang đây xem, bà tử thô sử bận rộn bẩm báo với Đỗ ma ma, Đỗ ma ma để cho một tiểu nha hoàn bên cạnh cùng đi mượn bếp lò nhỏ tới đây, Đỗ ma ma chờ thuốc nấu
xong, thì giúp đỡ Tống ma ma rót thuốc, lúc này mới trở về bên cạnh Thái phu nhân.
Buổi tối, Đào ma ma tỉnh lại, bên cạnh không có một người nào, chỉ có chén đèn dầu nhỏ đốt ngọn đèn to như hạt đậu với mình.
Bà ta nhớ tới chuyện xảy ra hôm nay, trong lòng không khỏi rối loạn.
Nghĩ đến việc gọi người đi hỏi một chút tình huống của Từ Tự Truân, thì đột nhiên cảm thấy bụng đau đớn một trận.
Vội vàng chạy vội tới bồn cầu ở phía sau rèm vải đầu giường ngồi xổm
hồi lâu, cảm giác khá hơn một chút. Nhưng vừa nằm xuống, thì bụng lại
đau. Như vậy lập đi lập lại mấy lần, đến buổi sáng, thì cả người như bị rút hết nước, bủn rủn không có sức.
Đỗ ma ma dẫn tiểu nha hoàn bưng bữa ăn sáng tới đây.
“Ngươi đã từng là ma ma đắc lực bên cạnh Tứ phu nhân trước kia, những lời thừa ta không cần phải nói, ăn bữa điểm tâm này xong, thì trở về
Điền Trang đi! Sau này không nên quay lại nữa!” Sau đó đem thuốc nấu
xong để cho Đào ma ma, “Đây là trị hoạt huyết thông máu.”
Đào ma ma lạnh lùng nhìn Đỗ ma ma, không có nhận thuốc, cũng không có ăn đồ ăn sáng, xoay người ra khỏi Từ phủ, thuê chiếc xe ngựa trở về
thôn trang.
Trên nửa đường, bị mấy lần đau bụng, buổi tối về đến nhà, chợt bắt đầu đi ra máu.
Đào Thành nhìn thấy thì kinh hãi, hỏi Đào ma ma rốt cuộc xảy ra
chuyện gì, Đào ma ma cảm thấy việc này có liên quan với chuyện mình ở
Vĩnh Bình Hầu phủ, nhưng lại nói không ra nguyên cớ. Mời đại phu đến
xem, nói là kiết lỵ, ăn vài thang thuốc, đổi mấy đại phu cũng không thấy có chuyển biến tốt đẹp, Đào Thành còn đặc biệt đến trong phủ cầu xin
Bạch tổng quản tìm ngự y đi xem một chút, nhưng cũng giống nhau đều
không thấy khá lên, kéo dài tới trung tuần tháng sáu, thì qua đời.