Thứ Nữ Công Lược
Chương 443 : Hồi phủ (Thượng)
Ngày đăng: 17:20 30/04/20
Edit: Trang tỷ
Beta: Hạ
Thập Nhất Nương cùng Từ Lệnh Nghi bị thái phu nhân cùng
Đỗ mama cười một trận, từ đầu đến cuối không hiểu được vì cái gì mà bị
cười.
Ăn bữa sáng xong, Từ Tự Cần, Từ Tự Kiệm, Từ Tự Giới đến
thăm Từ Tự Truân, thái phu nhân kêu Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương đi đông sảo phòng ngồi.
“Dịch di nương đi rồi, Cần ca nhi cùng Kiệm ca nhi ở tại ngoại viện, sân của Tam phòng cũng trở nên trống vắng.” Thái phu nhân
ngồi ở trên mỹ nhân tháp, cười nói,” Ta nghĩ, với sự khôn khéo vợ lão
Tam chúng ta, trong phòng những đồ đạc nên thu hẳn là đều thu. Cũng
không sợ bị ai tiện tay bê đi.” Nói xong, nhìn Thập Nhất Nương, “Ta
thấy, con tìm hai thô sử bà tử giúp họ đem những thứ hương án đó….Thạch
Đắng trông chừng là được rồi!”
Khó được thái phu nhân có tâm tình tốt như vậy, trêu ghẹo đến Tam phu nhân.
Thập Nhất Nương cười trả lời ”Vâng”.
Thái phu nhân hơi gật đầu, dần dần thu lại nụ cười:” Ta
nghe nói mấy ngày nay thân thể của Tần di nương ở trong phòng con không
được khỏe?”
Thập Nhất Nương giật mình, không khỏi ngẩng mặt nhìn Từ Lệnh Nghi.
Sắc mặt của Từ Lệnh Nghi bình tĩnh, chẳng qua ánh mắt sắc bén như thường ngày đã trả lời nàng.
Trong lòng Thập Nhất Nương âm thầm thở dài, đang muốn
trả lời, thái phu nhân lại nói với Thập Nhất Nương:” Có bệnh sớm trị,
tránh kéo dài, trở thành bệnh nặng. Chuyện này, con phải để ở trong
lòng. Phải biết rằng, trong viện ngoài Tần di nương ở trong viện của
con, còn có Văn thị, Kiều thị và Dương thị. Đặc biệt là Dương thị kia,
là người được Thái hậu nương nương đã đi về cõi tiên ban thưởng cho,
càng không thể có qua loa sai sót. Nếu hai ngày nữa Tần di nương còn
chưa đỡ, thì tạm thời chuyển đến Quân Tử Hiên ở hậu hoa viên, nếu còn
không thấy khỏe thì chuyển đến biệt viện Lạc Diệp Sơn bên kia ở mấy
ngày. Tránh cho Dụ ca nhi trở về thấy Tần di nương bệnh, lại còn cùng
các di nương khác ở cùng một chỗ, trong lòng khó chịu!”
Trong lúc nhất thời, trong phòng tĩnh lặng lẽ.
Thập Nhất Nương do dự trả lời ”Vâng”, ánh mắt vẫn không ngừng liếc Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi nhìn nàng.
Ánh mắt hai người ngay tại không trung chạm vào nhau.
Từ Lệnh Nghi liền hướng tới nàng gật gật đầu.
Đợi sau khi nương của Tào An đi rồi, Văn di nương thông
minh lập tức nói:” Phu nhân, nô tỳ không nghĩ tới phu nhân sẽ đáp ứng
yêu cầu xin người của Tào gia. Có điều, nếu đã đáp ứng, nô tỳ nói câu
nghe không hay nhưng lại việc hợp tình hợp lý. Nếu bệnh của Tào phụ
không nhẹ, Tào gia sợ Tào phụ có chuyện không hay xảy ra, nghĩ muốn cưới con dâu về nhà sớm nhanh một chút. Nô tỳ thấy, Thu Hồng xuất giá rồi,
người lập tức thả Nhạn Dung về đi, cũng tránh cho có chuyện không hay
xảy ra, khiến Nhạn Dung bị trì hoãn ba năm.”
Thập Nương nghe vậy suy xét một lát, nghiêm túc nói: “Di nương nói cũng có đạo lý.”
Chuyện này, liền cứ như vậy mà quyết định xuống.
Tần di nương lại bắt đầu có chút lo sợ bất an.
Vì sao không xử trí Nhạn Dung?
Là có những chuyện mà Hầu Gia không nói với phu nhân sao? Hay căn bản vẫn là Hầu Gia không có ý xử trí Nhạn Dung?
Vậy, Dịch di nương…… Chẳng lẽ thật sự sẽ bị đuổi về Sơn Dương hay sao?
Sự tình hoàn toàn chệch khỏi quỹ đạo mà Tần thị mong
muốn, Tần di nương trằn trọc không ngủ được, có cảm giác bất an tai họa
sắp xảy ra.
Suy nghĩ nửa ngày, Tần thị lặng lẽ rời giường viết một
phong thư” Trong nhà xảy ra đại sự, con mau trở về”, sáng sớm ngày hôm
sau mở hòm lấy hai mươi lượng bạc ngân phiếu đưa Thúy Nhi: “Tìm cách đem thư này đến tay Nhị thiếu gia. Nhị thiếu gia trở về, sẽ trọng thưởng!”
Thúy Nhi xoay người mang thư đưa cho Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương bảo Hổ Phách tự mình giao cho Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi nhìn thoáng qua, sai Hổ Phách đưa lại cho
Thập Nhất Nương: “Để cho nàng ta gửi thư này đi! Như vậy, về sau ta cũng dễ dàng nói chuyện này với Dụ ca nhi.”
Thập Nhất Nương ảm đạm, bảo Hổ Phách đưa thư cho Thúy
Nhi: “Nếu tạm thời không có ai giúp đỡ mang thư, ngươi nghĩ biện pháp
giúp Tần di nương khai thông.”
Hổ Phách trả lời xong rồi đi.
Thúy Nhi cũng thuận lợi mang thư ra ngoài
Tần di nương an tâm, ở noãn các vì Dịch di nương niệm một ngày “Pháp hoa kinh”(Kinh Phật)
Có điều chính Tần thị cũng không biết, xe ngựa đưa Dịch
di nương mới ra khỏi địa giới (khu vực) kinh thành thì đâm vào xe ngựa
đi ngược chiều. Dịch di nương ngồi trong xe bị rơi xuống mương sông, vận khí (mạng) Dịch di nương thật không tốt, một đầu cắm thẳng trong mương, chờ đến khi kéo được xe ngựa lên khỏi mương, Dịch di nương đã không còn thở lâu rồi.