Thứ Nữ Công Lược
Chương 444 : Hồi phủ (Trung)
Ngày đăng: 17:20 30/04/20
Ngày Dịch di nương qua đời, đúng là vào ngày thứ ba lại
mặt của Thu Hồng. Tống ma ma là mẹ nuôi, cho nên ở trong nhà Tống ma ma
bày yến tiệc chiêu đãi con rể mới, lại mời hai vợ chồng Bạch tổng quản,
hai vợ chồng Triệu quản sự, Đỗ ma ma, hai vợ chồng Vạn Đại Hiển, chồng
chưa cưới của Hổ Phách là Quản Thanh, chồng chưa cưới của Nhạn Dung là
Tào An đến dự tiệc.
Sau lễ nghi gặp mặt chào hỏi mọi người, con rể mới ở
trong nhà Tống ma ma đãi khách, Thu Hồng đi nội viện, vấn an Thập Nhất
Nương và Văn di nương.
Thấy Thu Hồng mặc áo tiêu bố giáp màu đỏ rực, cài hoa lụa thạch lựu đỏ tươi đi vào, ánh mắt Văn di nương có chút ẩm ướt.
Màu đỏ rực đó!
Văn di nương không đợi Thu Hồng hành lễ, đã đứng dậy
tiến lên kéo tay Thu Hồng, quan sát từ trên xuống dưới một phen, quay
đầu lại cười nói với Thập Nhất Nương: “Phu nhân, người xem cô bé này,
làm người lớn cũng không giống trước nữa, còn xinh đẹp hơn trước kia!”
Thập Nhất Nương cố ý phụ họa cùng Văn di nương. Cười
nói:” Thu Hồng vốn rất xinh đẹp. Dựa theo lời di nương nói, nhà con rể
mới nuôi dưỡng người rất tốt, gả qua đó chỉ mới được ba ngày mà càng
ngày càng xinh đẹp hơn so với lúc được dưỡng ở bên người ngươi mười mấy
năm qua.”
Văn di nương rất tự nhiên nịnh nọt Thập Nhất Nương: “Đây cũng là công lao của phu nhân — nếu không phải phu nhân gả xon bé cho
nhà tốt như thế, sao con bé lại có cuộc sống tốt như vậy.” Nói đến đây,
đã buông tay Thu Hồng,” Còn không khấu đầu tạ ơn phu nhân.” Lại nói,
“Nếu không có phu nhân, người nào có ngày hôm này. Cuộc sống của ngươi
đã tốt rồi, cũng đừng quên ân huệ của phu nhân.”
Được gả qua đó chính là nương tử của quản sự, cả Từ phủ
từ trên xuống dưới nhiều nha hoàn như thế, nàng vẫn là người đứng đầu.
Trượng phu có năng lực, mẹ chồng nàng là do Tứ phu nhân tự mình làm mai, hầu hạ bên người Văn di nương, đối xử với nàng so với các chị em dâu
khác coi trọng hơn vài phần, tuy là mới gả qua đó, nhưng làm chuyện gì
cũng đều bàn với nàng, mơ hồ có hàm ý sâu xa ở bên trong. Nàng là thành
tâm thành ý cảm kích Tứ phu nhân cho mình nàng. Lời của Văn di nương
chưa dứt, Thu Hồng đã quỳ xuống cung kính khấu đầu với Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương đứng dậy định đỡ Thu Hồng dậy.
Hổ Phách ở bên cạnh thấy vậy vội bước lên phía trước vài bước, nhanh đỡ Thu Hồng trước Thập Nhất Nương.
“Ngươi không cần nghe di nương nhà ngươi nói.” Thập Nhất Nương cười nói,” Nàng là người cứ có ba phần tốt, liền nói lên thành
sáu phần.”
Thu Hồng không dám ở trước mặt hai người tùy tiện, vâng vâng đáp ứng, khiến mọi người hầu hạ trong phòng cười vui vẻ.
Thập Nhất Nương lúc này mới nhẹ nhàng thở phào.
Phân phó Trúc Hương dẫn mấy bà tử dùng vôi rắc trong viện một lượt, sau đó khóa chỗ ở của Tần di nương lại.
Buổi tối, Hổ Phách lén lút nói với Thập Nhất Nương:
“Thúy Nhi nói, cô bé có một muội muội, gọi là Hạnh Nhi. Lần này Bạch
tổng quản tuyển nha hoàn, bị cha mẹ cô bé đưa vào phủ. Muốn cầu xin phu
nhân một ân điển, cho cô bé đến phòng may thêu làm việc.”
Là sợ con bé đi vào đường cũ của mình sao?!
Ở trước mặt chủ tử hầu hạ, tuy tiền tháng cao, có mặt
mũi thể diện, có nhiều cơ hội gả cho người tốt. Nhưng cơ hội phải chịu
tiếng oan, bị liên lụy cũng nhiều như vậy.
Thập Nhất Nương khẽ gật đầu:” Ta biết rồi!”
Ngày hôm sau, hai người tự xưng là thái y do Lưu Y Chính phái đến bắt mạch.
Đầu tiên là bắt mạch cho người không có việc gì, sau đó đi Quân Tử Hiên.
Chỉ chốc lát, sai người đến trả lời cho Thập Nhất Nương: “Hình như là sốt rét. Thỉnh phu nhân nhanh quyết định.”
Thập Nhất Nương lập tức đi bẩm báo thái phu nhân, sau đó phân phó Bạch tổng quản sắp xếp xe ngựa, thưởng cơm trưa rồi chuyển
người tới biệt viện Lạc Diệp Sơn, lại sai Triệu quản sự mua giúp hà thủ ô, đương quy, nhân sâm, trần bì mang về, sai ma ma đầu bếp ở ngoại viện thêm gừng sắc nước cho mọi người từ trên xuống dưới uống.
Lần này, ngay cả Uy Bắc Hầu Lâm gia bên cạnh cũng kinh động, đặc biệt phái Đại phu nhân tới hỏi thăm.
“Không có việc gì.” Thập Nhất Nương vỗ về trấn an Lâm Đại phu nhân,,” Chỉ là để phòng ngừa ngộ nhỡ xảy ra thôi.”
Lâm Đại phu nhân suy nghĩ, lập tức cũng muốn mang đơn
thuốc này về phủ, chiếu theo bộ dạng Thập Nhất Nương nấu một nồi to cho
người trong phủ uống. Định Quốc Công Trịnh gia ở phía trước biết được,
cũng phái người đến xin đơn thuốc, sau đó nấu cho người nhà uống.
Thập Nhất Nương không khỏi nói thầm: “May mà là thuốc
bắc, lại pha loãng gấp mấy lần, bằng không, nếu uống rồi phát sinh ra
chuyện xấu thì chết rồi.”
Náo loạn hai ngày như vậy, bên Lạc Diệp Sơn có tin tức về.
Thúy Nhi bị bệnh hành hạ không chịu nổi, thắt cổ tự tử.
Thập Nhất Nương trầm mặc một lúc lâu sau.
Cảm giác chờ đợi đã không dễ chịu, huống chi là cảm giác chờ chết……Thúy Nhi như thế, cũng coi như là một loại giải thoát đi!