Thứ Nữ Công Lược

Chương 65 : Điêu linh (Thượng)

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


Đến ngày mười tám tháng ba đó, Đại lão gia hằng ngày không có để ý,

liền lên tiếng tế bái tổ tiên, còn nói một ít chuyện phải chú ý trong

cuộc thi, sau đó cùng đại thái thái, Đại phu nhân, Ngũ Nương, Thập

Nương, Thập Nhất Nương còn có nha hoàn bà tử một đám người chậm rãi tiễn La Chấn Hưng đến cửa



Bên ngoài xe ngựa đã sớm chuẩn bị chỉnh tề, gã sai vặt đánh đốt lồng

đèn giúp La Chấn Hưng lên xe, cho đến lúc không còn nhìn thấy, đại thái

thái vẫn còn đứng ở nơi đó nhìn.



” Trở về đi!” Đại lão gia nhìn thấy cười nói:” Còn phải mất vài ngày cơ!”



Khoa cử Đại Chu, khảo ba đợt liên tục, phải tới ngày hai mươi mốt La Chấn Hưng mới khảo xong.



Đại thái thái gật đầu, đỡ Đại lão gia trở về nhà, trên đường vẫn còn

nhắc đi nhắc lại: “Cũng không biết bên người Tiễn công tử có người chiếu cố hay không.”



“Ngươi không cần phải tốn nhiều tâm tư như vậy!” Đại lão gia nói:”

Chuyện này cũng chú ý đến thành sự tại nhân, mưu sự tại thiên. Bằng

không, làm sao lại có nhiều tài tử tài hoa thi rớt như vậy.”



Đại thái thái nghe cũng có đạo lý, không lải nhải nữa, sau khi ăn

xong điểm tâm, liền bắt đầu niệm kinh. Đại phu nhân, cũng rất bất an, đi theo đại thái thái cùng niệm kinh.



Mọi người trong nhà yên lặng nín thở, rón ra rón rén.



Đến lúc ăn cơm trưa, Tứ gia La Chấn Thanh đến đây.



Đại lão gia nghe mặt liền lạnh ba phần, đợi La Chấn Thanh tiến vào,

chiếc đũa trong tay hắn liền bay lên mặt Chấn Thanh: “….. Cuối cùng

người cũng biết đến đây. Đại ca ngươi hôm nay thế nào, ngươi có biết hay không?”



Mười sáu tuổi La Chấn Thanh đang ở trong thời kỳ phát dục, vóc dáng

cao ráo, gầy yếu trắng nõn, đứng không thẳng giống như có vẻ ngầm sợ

người cảm giác có chút sợ đầu sợ đuôi.



Nhìn thấy phụ thân tức giận, lập tức hắn sợ tới mức sắc mặt trắng

bệch, đứng ngốc ở nơi đó, không biết nên làm như thế nào cho phải.



Đại thái thái liền đưa ánh mắt tới Hứa mama một bên, sau đó cười đứng dậy khuyên nhủ:” Tốt lắm, tốt lắm. Đứa nhỏ chưa xa nhà bao giờ, đến

chậm vài ngày cũng là chuyện thường. Hôm nay là ngày tốt của Hưng ca,

ngươi cũng đừng phát giận, cẩn thận chạm….” Hai chữ rủi ro đến cửa miệng liền nuốt xuống cổ họng, sửa lời nói:” Không tốt.”



Đại lão gia trừng mắt liếc mắt nhìn La Chấn Thanh một cái, đại thái

thái vội vàng phân phó Nhất Lượng Độ, Ngô Hiếu Toàn– La Chấn Thanh là

hắn đi Thông Châu tiếp trở về: “Tứ gia đi đường cũng mệt mỏi, đi xuống

ăn cơm trưa đi!”



La Chấn Thanh vội hành lễ cấp Đại lão gia cùng đại thái thái, theo Ngô Hiếu Toàn lui xuống.



Bên kia Ngũ Nương nghe được tin tức đã phái nha hoàn Tử Vi tới đón:” Tứ gia, ngài đã tới!”



La Chấn Thanh lại vội vàng kéo tay Tử Vi: “Tử Vi tỷ tỷ, ngươi nhanh đi nói cùng Ngũ tỷ một tiếng, Đích Cẩm bệnh.”
Đây là di ngôn của nữ nhi giao cho…



Đại thái thái nhịn không được khóc lên, lại còn phải lớn tiếng nói:” Ta biết, ta biết!”



Trong lúc nhất thời, trong phòng ngoài phòng một mảnh cuối đầu nức nở.



Nguyên Nương cố hết sức kêu một tiếng” Lục Ngạc”.



Lục Ngạc chứa nước mắt trả lời “Vâng”, sau đó từ dưới gối Nguyên Nương lấy ra một cái tráp chạm sơn đỏ.



” Cấp quý nhân.” Tiếng Nguyên Nương giống như con muỗi kêu,” Thỉnh quý nhân giúp ta giao cho hoàng hậu nương nương.”



Lục Ngạc cung kính mang qua.



Nội thị kia khom người ứng “Vâng”, trong phòng lập tức im lặng xuống, ngẫu nhiên có thể nghe được âm thanh có người hít phải khí lạnh. Nội

thị liền cung kính cười nói:” Phu nhân yên tâm, ta nhất định mang đến.”



” Là tấu chương ta cấp hoàng hậu nương nương,” Nguyên Nương khóe

miệng hơi cong,” Thỉnh hoàng hậu nương nương thông cảm tấm lòng nhân từ

mẫu thân của ta.”



” Yên tâm, yên tâm.” Thái phu nhân khóc nức nở,” Việc này, ta sẽ vì ngươi làm chủ.”



Cả người Nguyên Nương liền buông lỏng xuống: “Nương, ta muốn thấy Truân ca!”



Thái phu nhân nghe xong vội phân phó người ôm Truân ca đến.



Chỉ chốc lát, nhũ nương liền ôm Truân ca đến.



Truân ca mở to cặp mắt to, ánh mắt kích động, thấy mẫu thân, liền muốn nhào người qua.



Nhũ nương không dám buông tay, Truân ca giãy dụa:” Nương, nương…”



Nguyên Nương nâng tay, nhưng giữa chừng lại hạ xuống.



Thái phu nhân khóc nhỏ: “Cho hắn đi…”



Nhũ nương lúc này mới dám đem Truân ca đặt ở trên mặt đất.



Truân ca lập tức chạy đi qua chỗ mẫu thân.



” Nương, nương…” Hắn thuần thục lên giường mẫu thân,” Ngài không ngủ được sao?”



Nguyên Nương cười:” Ta muốn ngủ, nhưng, lúc ta ngủ, ngươi nhớ nghe lời Thập Nhất di nương nói.” Giọng điệu nhẹ như long vũ.



” Thập Nhất di nương là ai?” Truân ca thực khó hiểu, quay đầu nhìn

mẫu thân,”Vì cái gì ta phải nghe lời của nàng? Ta nghe lời nương nói

không tốt sao?”



Đại thái thái nhịn không được, khóc lớn lên.