Thứ Nữ Công Lược

Chương 678 : Hành tẩu (thượng)

Ngày đăng: 17:24 30/04/20


“Bá quyết bách cốc, ký đình thả thạc.” Từ Lệnh Nghi thả bút lông trong tay ra, hài lòng nhìn mấy chữ cuồng thảo Phi Long Phương Vũ trên giấy Tuyên Thành, cười ngẩng đầu hỏi Thập Nhất Nương bên cạnh:”Gọi là ‘Đình ’ nàng thấy như thế nào?”



Đình ở chỗ này, có ý là cao ngất, thẳng tắp. Cộng thêm chữ “Thạc” phía sau, ẩn hàm ý tứ có “Nhiều”.



“Tốt!” Thập Nhất Nương khẽ gật đầu: “Cái tên này thật hay!”



Hai mươi sáu tháng chín, Khương thị thuận lợi sinh con trai trưởng.



Từ Lệnh Nghi đang đặt tên cho bé.



Từ Lệnh Nghi nghe vậy, một lần nữa lấy một tờ giấy Tuyên Thành khác, đoan đoan chính chính dùng thể chữ lệ viết một chữ “Đình”, kêu Đăng Hoa đi vào: “Đưa cho Tứ thiếu gia đi!”



Bởi vì Khương thị sinh đích trưởng tôn, nên mọi người trong phủ từ trên xuống dưới mọi người đều được ban thưởng. Mọi người đang rất cao hứng!



Hoa Đăng cười đáp “vâng”, bước nhanh đi đến chỗ Từ Tự Truân.



Từ Lệnh Nghi thương lượng chuyện với Thập Nhất Nương: “Chờ sau lễ tắm ba ngày của Đình ca nhi, ta chuẩn bị ra ngoài một chuyến.”



Thập Nhất Nương sửng sốt: “Chàng không đợi lễ đầy tháng của Đình ca nhi sao?”



“Không đợi!” Từ Lệnh Nghi nói, “Chờ qua lễ đầy tháng của bé thì quá muộn rồi.”



“Hầu gia muốn đi đâu?”



“Đi từ Tuyên Đồng rồi tới Gia Dự quan.”



Gia Dự quan thuộc về trọng địa quân sự, mấy lần Từ Lệnh Nghi ra ngoài tất cả đều đi thăm thú những chỗ này. Lấy kinh nghiệm của Từ Lệnh Nghi, hắn sẽ đi một vòng qua những địa phương khi còn trẻ hắn đã từng chinh chiến và cũng là nơi mang lại vinh quang cho hắn, ôn lại những năm tháng hăng hái đó, Thập Nhất Nương có thể hiểu được.



“Hầu gia cẩn thận một chút.” Nàng dặn dò, “Mang thêm nhiều hộ vệ tùy tùng một chút. Bên kia rất vắng vẻ, vạn nhất có chuyện gì thì có thể bị phiền toái.”



“Không có việc gì.” Từ Lệnh Nghi cười nói, “Ta sẽ đi giống lần trước, đi trạm dịch.” Vừa nói, vừa do dự một lát rồi nói tiếp: “Ta nghĩ, lần này cũng để cho Cẩn ca nhi cùng đi với ta.” Lại nói, “Cơ hội như vậy không nhiều lắm, để cho hắn đi kiến thức một phen.”



Giao thông ở cổ đại không phát triển giống hiện đại, ra ngoài một chuyến vô cùng không dễ dàng, có người cuối cùng cho đến khi chết cũng không có cơ hội đi ra ngoài mà chỉ ở trong phương viên mười dặm. Cơ hội giống như thế này xác thực không nhiều lắm.




“Không, không thể nào?” Từ Tự Truân chưa từng nghĩ tới vấn đề này, hắn cảm thấy nếu mọi người thân thích, thì không thể thiếu chiếu ứng lẫn nhau một chút. Nhà cũng chẳng thiếu chút tiền kia, đồ lại là do mẫu thân quyết định đưa, cho tới bây giờ hắn không cảm thấy có cái gì không ổn. Nhưng ý niệm vừa chuyển đến trước đó vài ngày nếu không phải Khương thị khuyên hắn, hắn cũng sẽ không được phụ thân tha thứ nhanh như vậy, nên cảm giác lời của thê tử cũng có đạo lý nhất định, không khỏi có chút do dự.



Khương thị vừa nói ra, thấy Từ Tự Truân có chút không nghĩ ra được chủ ý, nàng cẩn thận tự hỏi.



Nếu như Ung Vương đàng hoàng làm vương gia của hắn, khi thái tử lên ngôi, hắn đương nhiên là người tôn quý nhất. Quan hệ với hắn tốt rồi, chỉ có chỗ tốt không có chỗ xấu. Nhưng nếu như Ung Vương có ý niệm khác trong đầu......



Huống chi chuyện đưa bạc cho Ung Vương Phủ cũng không phải là do cha chồng đặc biệt dặn dò.



Khương thị thử nghĩ trong lòng đã cảm thấy sợ: “Chàng đừng vội. Để thiếp viết một phong thư cho phụ thân, xem phụ thân nói như thế nào?” Nàng giúp Từ Tự Truân nghĩ kế.



Từ Tự Truân gật đầu.



Không tới mấy ngày, Khương Bách phu nhân lấy cớ đến thăm hài tử, cho nha hoàn trong phòng lui ra để mình có lời muốn nói.



“Phụ thân con và bá phụ con đều có suy nghĩ giống nhau, để các người nên tránh xa cả vị ở trong cung và vị ở ngoài cung này. Hoàng Thượng chính trực cường thịnh, cuộc sống còn dài. Lúc này làm cái gì, hiển nhiên đều không thỏa đáng cả.”



Khương thị nói những lời này với Từ Tự Truân, để cho hắn truyền lời cho Thập Nhất Nương: “Mẫu thân ở bên trong viện, phụ thân lại không ở trong nhà, chuyện trên triều đình, thay đổi trong nháy mắt, vẫn nên cẩn thận một chút mới tốt.”



“Hầu gia và Ung Vương gia là cậu cháu, xảy ra chuyện như vậy, không cầu tới thì thôi, nếu đã cầu tới, phụ thân con lại nghĩ biện pháp trả nợ, mắt thấy đến cửa ải cuối năm, dù thế nào thì chúng ta cũng phải đi một chuyến. Nhiều bạc chúng ta không cầm ra được, nhưng một, hai nghìn lượng bạc thì vẫn tiết kiệm được. Kể cả Hoàng Thượng biết rồi, cũng sẽ không nói gì!”



Từ Tự Truân nghĩ một chút thấy cũng có đạo lý, trở về nói cho Khương thị.



Khương thị cười khổ: “Thái tử nơi đó, có phải cũng nên đi một chuyến hay không? Thiếp nghe người ta nói, Thái Tử Phi có quan hệ rất thân mật với mẹ chồng. Hiện tại có chuyện như vậy, dù thế nào cũng nên nói một tiếng với Thái Tử Phi!”



Từ Tự Truân uyển chuyển nhắc nhở Thập Nhất Nương.



Thập Nhất Nương cười nói: “Ta đã đi qua chỗ Thái Tử Phi rồi.”



Lén nói với Hổ Phách: “Khương gia tốn không ít tâm tư trên người Khương thị.”



Hổ Phách không dám nghị luận, nói đến thư của Dư Hàng bên kia: “Qua tết Nguyên tiêu Đại biểu tiểu thư sẽ lên đường, vậy thì cuối tháng hai có thể đến. Ngài xem, khi Đại biểu tiểu thư tới, sẽ nghỉ ngơi ở đâu mới tốt?”