Thứ Nữ Công Lược
Chương 688 : Chuẩn bị (trung)
Ngày đăng: 17:24 30/04/20
Sân ca nhi khẳng định như vậy làm Cẩn ca nhi cẩn thận đánh giá lại cha mẹ mình, ai biết vừa vặn liếc qua lại bị mẫu thân bắt quả tang.
“Cẩn ca nhi, Sân ca nhi hai đứa đã ăn xong chưa?” Giọng nói Thập Nhất Nương ôn hòa ấm áp hỏi bọn họ.
“Nếu là ăn xong rồi thì chúng ta đi Thanh Ngâm Cư xem một chút, hai đứa thấy được không?”.
“Tốt, tốt” hai người trăm miệng một lời nói, một cúi xuống ăn nốt một ngụm cháo cuối cùng trong bát, một đem chút bánh bao nhét nốt vào trong miệng.
Thập Nhất Nương nhìn cũng không nhìn Từ Lệnh Nghi một cái, dẫn hai đứa bé đi Thanh Ngâm Cư.
“Sân thật lớn” Sân ca nhi ở trong sân rộng rãi chạy tới chạy lui, một hồi lại nhìn vào bức hoành phi của Chính phòng, một hồi lại híp mắt, híp mắt, nhìn vào hình vẽ trên tường dùng đá xanh tạo thành chữ phúc, sau đó giữ nguyên sắc mặt hỏi Thập Nhất Nương “Tứ bá mẫu, con muốn ở phía sau Lục ca”.
Phía sau Thanh Ngâm Cư chính là Song Lý Hiên, hai sân lớn nhỏ, bố cục đều giống nhau như đúc, trong viện phía trước phía trước có hai cây Ngô Đồng nên gọi là Thanh Ngâm Cư, phía sau viện có ao nhỏ, hoa trong ao mọc thẳng cao bằng tượng Đại cá chép nên gọi là Song Lý Hiên.
Không đợi Thập Nhất Nương mở miệng, Cẩn ca nhi đã cao hứng nói “Tốt, tốt. Đến lúc đó ta từ cửa sau có thể trực tiếp đến chỗ đệ rồi, Đệ cũng có thể từ cửa sau trực tiếp đến chỗ của ta rồi”.
Sân ca nhi liền gật đầu “Đệ buổi tối cũng có thể đến chỗ của huynh chơi, bất kể đến trễ lúc nào cũng không sao……..”.
Nói lời không nên nói, lúc này Cẩn ca nhi liền dừng lại, một mặt hướng Sân ca nhi nháy mắt, một mặt lén lút chỉ chỉ hướng về phía người bên cạnh Thập Nhất Nương.
Sân ca nhi chợt hiểu ra, con ngươi cũng không đảo lại, chuyển đề tài “……Chúng ta có thể cùng nhau ôn tập công khóa, cùng nhau luyện võ”. Sau đó vỗ đầu một cái, lớn tiếng nói “Đúng rồi Bàng sư phụ không phải đã nói chúng ta lúc rảnh rỗi có thể tỷ thí sao? Như vậy đến lúc lâm chiến cũng không bởi vì không có kinh nghiệm mà luống cuống tay chân ”.
“Đúng vậy a, đúng a!” Cẩn ca nhi vội vàng phối hợp “Trường An võ nghệ không tồi, nhưng hắn là người quá khô khan, để cho hắn và ta đối chiêu quả thật giống như muốn lấy tính mạng hắn vậy. Hoàng Tiểu Mao cùng Lưu Nhị Võ lại là phế vật rồi, ba người, hai người đã bị ta thu thập, vẫn là huynh đệ ta so chiêu đi mới thú vị”. Sau đó với Thập Nhất Nương nói “Mẹ, con và Thất đệ cùng bắt đầu luyện quyền. Người có muốn xem một chút hay không?”.
Nha hoàn đi theo phía sau bọn họ muốn cười mà không dám cười, cúi đầu cố nén xuống.
Thập Nhất Nương tối hôm qua giận dỗi không để ý Từ Lệnh Nghi, sáng ngày hôm nay trong lòng lại càng khó lay động, lay động, tâm tình xuống thấp. Hai đứa bé ngây thơ như ánh sáng mặt trời ban mai, chiếu tan đi lo lắng của nàng, làm cho nàng buồn cười. Một tay ôm bả vai Cẩn ca nhi, một tay ôm bả vai Sân ca nhi cười nói “Tốt lắm, tốt lắm. Hai người các con đừng đứng ở đây trợn mắt nói dối “.
Hai tiểu tử ngượng cùng tự nhiên cười lên, đoàn người đi vào nội thất.
Khương thị cung kính đáp lời “Vâng” thấy Thập Nhất Nương không còn gì muốn nói liền đứng dậy cáo lui.
Thập Nhất Nương hỏi Hổ Phách “Cẩn ca nhi đâu?”.
“Ở trong phòng xếp dọn đồ” Hổ Phách cười nói “Nói là sợ đến lúc dọn nhà tay chậm chân loạn”.
Thập Nhất Nương chán nản.
Nàng không nỡ rời xa hắn, hắn thì thời thời khắc khắc nhớ thương thế giới bên ngoài.
“Ngươi giúp ta đem nệm giường đặt ở đây” Thập Nhất Nương để tiểu nha hoàn đem bàn trên kháng đem đi “Ta có chút mệt mỏi, muốn nằm ở đây”.
Hầu gia trở lại vốn là việc thật cao hứng, cũng không biết tại sao phu nhân không có một chút cao hứng, lại giống như muốn tránh Hầu gia.
Hổ Phách trong lòng nói thầm, hành động càng cẩn thận từng li từng tí, rón ra rón rén mà đem Cẩm Đoàn (áo choàng khoát ngoài) khoát lên người nàng, nhẹ nhàng kéo tấm bình phong ra cửa.
Thập Nhất Nương ở trong lòng thầm đếm cừu. Cự tuyệt không suy nghĩ chuyện ngày mai, không biết qua bao nhiêu lâu, liền ngủ thiếp đi.
Ở trong mơ mơ hồ hồ nghe như có nguời nói chuyện nhỏ giọng.
“…..Có thể là mệt nhọc…..Không có chuyện gì….. Ta ở chỗ này nhìn…..huynh đi đi……Nếu có chuyện gì, ta sẽ sai tiểu nha hoàn gọi huynh”.
Tiếng nói sáng sủa, mặc dù cố ý giảm thấp xuống, nhưng so sánh với người bên cạnh hầu hạ Thập Nhất Nương mà nói thì hơi lớn một chút.
Đúng là Anh Nương.
Thập Nhất Nương không khỏi mở mắt