Thứ Nữ Công Lược

Chương 701 : Cố Gắng

Ngày đăng: 17:24 30/04/20


Editor: Tiểu Ly



Lúc Hoàng hậu nương nương nhìn thấy Cẩn Ca Nhi, tâm trạng có chút xúc động.



“Thật sự!”, tay nàng bắt đầu chạm vào Cẩn Ca Nhi: “Thật sự là lão Hầu gia!”



Lão Hầu gia là phụ thân của Từ Lệnh Nghi, là ông nội của Cẩn Ca Nhi.



Cẩn Ca Nhi thoải mái để cho Hoàng hậu đánh giá mình: “Tổ mẫu cũng nói cháu giống như gia gia, còn nói, sau này khi cháu lớn lên, cháu chắc chắn sẽ còn cao hơn, thông minh hơn phụ thân ta.” Ánh sáng lóng lánh lóe lên từ sâu trong đôi mắt phượng, chân thật mà ngây thơ nhìn người đang ngồi ở trên.



Hoàng hậu nương nương nở nụ cười, chút thương cảm từng có lúc trước lập tức tan đi như làn khói…



Nàng dắt Cẩn Ca Nhi ngồi xuống trên ngai vàng, lấy một nắm kẹo đường ở bên trên một bàn nhỏ đưa cho Cẩn Ca Nhi: “Đến đây! Ăn chỗ kẹo đường quấn sợi này đi.”



Cẩn Ca Nhi cất kẹo đường vào trong hà bao mang theo bên mình.



Hoàng hậu nương nương sững sờ.



“Kẹo đường quấn sợi trong nội cung làm tỉ mỉ hơn so với bên ngoài, hơn nữa hương vị thanh ngọt.” Cẩn Ca Nhi cười nói, “Cháu muốn mang về cho thất đệ, bát đệ, cả Đình Ca Nhi, Oánh Oánh ăn!”



“Đứa trẻ này!” Hoàng hậu nương nương cười ôm vai Cẩn Ca Nhi, dặn dò Hoàng Hiền Anh, “Lát nữa nhớ chuẩn bị cho Lục thiếu gia một hộp kẹo đường quấn sợi mang về!”



Hoàng Hiền Anh cười trả lời “Vâng”, rồi nhỏ giọng nhắc nhở Hoàng hậu nương nương: “Đến lúc vào chầu rồi.”



Hoàng hậu nương nương nghe xong do dự một lát, dịu dàng nói với Cẩn Ca Nhi: “Cháu ở đây chờ ta một lúc, ta sẽ về ngay!” Sau đó sai bảo một cung nữ trong cung: “Ngươi ở lại đây cùng Lục thiếu gia!” Sau đó bèn đi chính điện.



Cung nữ kia tầm hai mươi tuổi, nhìn bộ dáng rất đoan trang, bưng ghế gấm cho Cẩn Ca Nhi ngồi, cười cười cầm bánh ngọt cho Cẩn Ca Nhi ăn.



Cẩn Ca Nhi lên tiếng nói: “Tỷ tỷ năm mới tốt lành”, cũng không khách sáo, vừa lấy bánh ngọt hoa hồng ăn, vừa nói chuyện cùng với cung nữ: “Tỷ tỷ họ gì? Vẫn luôn ở trong cung hầu hạ Hoàng hậu nương nương sao? Bây giờ thì chuyên phụ trách cái gì? Bình thường bận rộn hay an nhàn? Có được ra khỏi cung không?” Như một cục cưng hiếu kỳ, hỏi rất nhiều câu, cái cung nữ bị hỏi kia che tay áo mà cười: “Ta họ Đàm, ngươi gọi ta là Đàm cô cô là được rồi!” Những thứ khác thì tất cả nàng đều không nói, chỉ hỏi lại hắn: “Ngươi rất thích ăn bánh ngọt hoa hồng sao? Cái bánh ngọt hoa quế này cũng không tệ.”



“Thật vậy không?” Cẩn Ca Nhi lập tức cầm một chiếc bánh ngọt hoa quế lên nếm thử, liên tục tán thưởng: “Ăn ngon! Ngọt mà không ngán!” Giống như bị đồ ăn ngon hấp dẫn, quên đi vấn đề vừa rồi.
Thập Nhất Nương kinh ngạc: “Con, con muốn vào cung để cùng chơi đá cầu với bọn Đại công chúa?”



“Cũng không nhất định là cùng đá cầu một chỗ đâu!” Cẩn Ca Nhi nói, “Lưu lại cái ấn tượng cho Đại công chúa và mấy vị hoàng tử là được rồi!”



Vẫn đang nói chuyện, bọn họ đã ra khỏi cửa cung.



“Phụ thân, Ngũ thúc!” Cẩn Ca Nhi cười chạy tới.



Từ Lệnh Nghi, Từ Lệnh Khoan, hai huynh đệ đang đứng ở giữa hai chiếc xe ngựa sơn màu đen bằng nhau nói chuyện, nghe thấy tiếng động. Từ Lệnh Nghi nhanh chóng đi về phía bọn họ.



“Sao rồi?” Hắn vỗ vỗ bả vai con trai, đáy mắt hiện lên một tia lo lắng không hề dễ phát hiện ra.



Cẩn Ca Nhi cười một cái thật tươi với hắn: “Đá cầu với Đại công chúa một lúc. Đại công chúa thua, lại bảo con mùng bốn đá lại với nàng một lần.”



“Vậy sao?” Lông mày Từ Lệnh Nghi nhướng lên, “Chúng ta lên xe rồi nói tiếp.”



***



“Nếu như mùng bốn trong cung lại bảo Cẩn Ca Nhi tiến cung, thì hắn đi đi!” Từ Lệnh Nghi nằm trên giường, giữa hai đầu lông mày tỏa ra ý vui mừng, “Cẩn Ca Nhi của chúng ta có thể đối phó được.”



“Vào trong cung dù sao cũng chỉ là chơi cùng.” Thập Nhất Nương ngồi xuống bên giường, “Vẫn là học bài quan trọng hơn. Để tránh cho con trai chơi đến tự do thoải mái!”



Từ Lệnh Nghi cười nói: “Đến lễ mừng năm mới,” lại nói, ngồi dậy: “Mặc Ngôn, ta có chuyện muốn bàn bạc với nàng!” Vẻ mặt nghiêm nghị.



Thập Nhất Nương hơi sững sờ: “Chuyện gì?”



“Năm sau Cẩn Ca Nhi mười hai tuổi rồi. Ta muốn cho con đi Gia Dự Quan!”



“Năm nay Cẩn Ca Nhi mới có mười hai tuổi!” Thập Nhất Nương giật mình nhìn Từ Lệnh Nghi, “Đây cũng quá sớm rồi, hắn đi Gia Dự Quan thì có thể làm cái gì?”