Thứ Nữ Công Lược
Chương 70 : Mừng thọ
Ngày đăng: 17:15 30/04/20
Từ Lệnh Nghi nghe nói các thân gia đều tặng thọ lễ đến, nên muốn tới
chỗ thái phu nhân thương lượng việc tổ chức mừng thọ: “…… Tuy không cần
làm to làm lớn, nhưng cũng phải làm mấy bàn tiệc.”
Thái phu nhân lại lắc đầu:” Cũng không phải là người tròn tuổi (ý nói tuổi nguyên còn có lẻ thì không tính) trong nhà ăn cơm chung là được.”
Từ Lệnh Nghi còn muốn khuyên lơn, thì thái phu nhân đã nói:” Đúng rồi, ta nghe nói Hoàng Thượng muốn động binh với tây bắc?”
” Tin tức của ngài so với ta còn linh thông hơn.” Từ Lệnh Nghi biết
mẫu thân là lo lắng cho mình, cười nói,” Ta hiện giờ có tang trong
người, huống chi trong triều tướng giỏi nhiều như mây, ban đầu Hoàng
Thượng cũng chỉ là nhớ kỹ ân tình của hoàng hậu nương nương nên nâng đỡ
ta thôi. Hiện giờ công thành danh toại tự nhiên phải biết hợp thời thoái ẩn mới được.”
Thái phu nhân gật đầu:” Ngươi có thể nghĩ như vậy là tốt nhất.”
” Thực ra là có người ở trước mặt ngài nói chút gì đó?” Từ Lệnh Nghi cười nói,” Hay là ai muốn làm kinh doanh lương thực?”
” Quỷ thông minh.” Thái phu nhân cười nói,” Là Tam ca ngươi, nói Lâm gia có người mời hắn nhập bọn, hỏi ta có được không?”
Từ Lệnh Nghi nghe giọng điệu của thái phu nhân, đã biết đáp án, nhưng cười không nói.
Thái phu nhân liền thở dài:” Trăng tròn lại khuyết, nước cạn rồi đầy. Nhiều người biết được nhưng có mấy người làm được.” Dáng điệu rất là
cảm thán.
Từ Lệnh Nghi muốn an ủi mẫu thân một phen, lại không biết nên nói gì, chưa kịp cảm thấy khó khăn, có thì nha hoàn tiến vào bẩm:” Ngũ gia cùng Ngũ phu nhân tới!”
Thái phu nhân nghe vẻ mặt tươi cười.
Từ Lệnh Nghi không khỏi buông lỏng trong lòng.
Ngũ đệ luôn có thể làm cho mẫu thân cao hứng……
Có một nam một nữ sóng vai đi đến.
Nam cắm một cây bích ngọc trâm, mặc áo cẩm bào trắng, mặt trắng như
ngọc, tóc sắc như dao. Nữ mặc hoa bối tử màu xanh hồ, tóc đen tuyền búi
tóc ngã ngựa, mi mắt hàm tình, kiều diễm như hoa. Hai người đứng ở cùng
nhau, so với Kim Đồng Ngọc Nữ trước mặt Quan Thế Âm còn muốn thanh quý
hơn mấy phần.
“Đến, đến, đến,” Thái phu nhân nhìn thấy liền theo trong lòng vui mừng đứng lên,” Đến ngồi bên người ta!”
Từ Lệnh Nghi nghe liền đứng lên nhường chỗ cho vợ chồng Từ Lệnh Khoan ngồi.
Từ Lệnh Khoan thấy mẫu thân, trên mặt rất cao hứng, mới vừa thân
thiết mong mỏi kêu một tiếng” Nương”, ngẩng đầu thấy Tứ ca đứng lên, cao hứng kia liền giảm xuống còn có bảy phần.
Hắn theo bản năng liền lui về phía sau hai bước, uể oải kêu một
Buổi tối về đến nhà, Tam gia Từ Lệnh Trữ của Từ gia biết Tam phu nhân một lần nữa được giao chìa khóa quản gia, thì không khỏi cười nói:”
Nương trong lòng vẫn có ngươi……”
Tam phu nhân lạnh lùng cười, đánh gảy lời Từ Lệnh Trữ nói:” Ngươi
biết cái gì? Nàng ấy là sợ đến lúc La gia Thập Nhất Nương vào cửa không
dễ làm, cho nên giao cho ta con dâu danh bất chính ngôn không thuận này
quản lý, đến lúc đó bất kỳ lúc nào cũng có thể lấy chìa khóa này về
đi……”
” Như thế nào lại nói đến chuyện này?” Từ Lệnh Trữ thấp giọng nói,”
Ta tuy là thứ xuất, nhưng nương cho tới bây giờ không có xem ta là người ngoài……”
“Ngươi bớt tranh cãi đi!” Tam phu nhân không chờ đã đánh gảy lời
trượng phu nói, ánh mắt chuyển động, lại thân thiết dựa trên vai trượng
phu,” Lần trước chuyện Lâm gia nói, ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ?”
Từ Lệnh Trữ” Hừ” vài tiếng.
Tam phu nhân mi mắt cong lên:” Hỏi ngươi, ngươi có nói đâu? Ngươi
không có thể nói rõ ràng. Như thế nào ở trước mặt thái phu nhân mọi
chuyện đều đáp ứng rõ ràng, đến chỗ ta nơi này, mọi chuyện đều nói không rõ.”
Từ Lệnh Trữ nghe xong không vui nói:” Nương nói, việc này không thể!”
“Vì cái gì không thể?” Mặt Tam phu nhân bình tĩnh, “Người ta là Kiến
Trữ Hầu cùng Thọ Xương Bá còn cùng công bộ và thủy ti làm việc kinh
doanh đó? Hơn nữa là làm việc không phải là mua bán không cần vốn, chúng ta dùng tiền thật bạc trắng nhập cổ phần, dựa vào cái gì không được?”
Kiến Trữ Hầu cùng Thọ Xương Bá là hai vị huynh trưởng của đương kim
hoàng thái hậu, công bộ thủy ti nắm giữ các sông ngòi thuyền bè trong cả nước…
“Chuyện đó không giống, thái hậu nương nương đối với Hoàng Thượng có
ơn tái tạo…” Từ Lệnh Trữ nói mơ hồ không rõ,” Hoàng Thượng cho dù là
biết, cũng sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt!”
Tam phu nhân tức giận mà cười: “Cái gì là ơn tái tạo, nàng bất quá là sinh không ra con lại không nghĩ bị phế cho nên đem Hoàng Thượng dưỡng
trên danh nghĩa mà thôi. Nếu không có Từ gia, nếu không có Hoàng Thượng, năm đó nàng đã sớm bị Diệp quý phi kéo xuống biếm lãnh cung…”
Từ Lệnh Trữ nghe nàng nói ra lời như vậy, sợ tới mức vội bịt miệng
thê tử: “Ngươi nói nhỏ giọng, ngươi nói nhỏ giọng, đừng cho người ta
nghe thấy được, cha trước khi chết chính là có nói ai cũng không được
trước mặt người đời mở miệng nói câu ‘năm đó Từ gia’ linh tinh.”
Tam phu nhân gỡ tay trượng phu đang che miệng mình: ” Gan lớn thì no
đủ, nhát gan chết đói. Từ Lệnh Trữ, ta nói cho ngươi biết, ngươi còn có
hai cái đứa con phải nuôi dưỡng! Đó mới là cốt nhục của ngươi…” Nói
xong, nước mắt liền rơi xuống.