Thứ Nữ Công Lược

Chương 71 : Anh đào (Thượng)

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


” Từ gia đến đây tặng anh đào?” Đại thái thái đáy mắt hiện lên nghi hoặc,” Thỉnh hai vị mama kia tiến vào!”



Hứa mama cười nói:” Nói là hoàng hậu nương nương thưởng xuống, thái phu nhân cố ý đưa tới để nếm thử chút vị tươi.”



Đại thái thái gật đầu, Hứa mama cười đem hai vị mama Từ gia mời vào.



Hai vị mama hành lễ cho đại thái thái, rồi trình bày mục đích đến,

đại thái thái nói cám ơn, nói vài câu khách khí xong, thì ban thưởng,

cũng như trước để Hứa mama tiễn ra ngoài.



Nàng mở ra chiếc sọt nhỏ hẹp bằng trúc tương phi. Màu xanh biếc của

lá cây nằm ở bên trên là mấy trái anh đào giống như hồng mã não nhỏ,

thập phần xinh đẹp.



Đại thái thái kêu Lạc Kiều đến:” Giữ lại một ít cho Đại lão gia, một nửa khác đưa đến Đại phu nhân, nơi đó đi.”



Lạc Kiều trả lời mà đi.



Đến chỗ Đại phu nhân nơi đó, lại đụng phải Tứ gia La Chấn Thanh.



Hắn vẻ mặt đỏ bừng, thấy Lạc Kiều tiến vào, vội vàng đánh một cái tiếp đón liền cáo từ.



Lạc Kiều âm thầm cảm thấy kỳ quái.



Bình thường Tứ gia nhìn thấy các nàng luôn nói cười vài câu, như hôm nay thế nào dáng diệu giống như chạy trối chết?



Đại phu nhân, cũng giống như không nguyện ý nói nhiều về việc này, nên vội hỏi nàng: “Nương bên kia có việc gì sai phái?”



Lạc Kiều liền đem việc này quăng ra sau đầu, cười nói:” Hoàng hậu

nương nương thưởng Từ gia một ít anh đào, Từ gia tặng một ít lại đây,

đại thái thái sai chúng ta mang đến cho Đại phu nhân, nếm thử chút

tươi.”



” Thực xinh đẹp!” Đại phu nhân, xem thập phần thích, kêu Hạnh Lâm:” Tặng một nửa sang cho đại gia, mang một nửa đến chỗ Hưu ca!”



Hạnh Lâm trả lời mà đi, lại thưởng Lạc Kiều một cái khăn tay.



Lạc Kiều tạ ơn Đại phu nhân, xoay người ra cửa lại thấy La Chấn Thanh đang cùng Tiểu Lục Tử đánh xe nói cái gì. Một mặt nói, còn một mặt lấy

từ trong ống tay áo mấy lượng bạc vụn đưa cho Tiểu Lục Tử, Tiểu Lục Tử

mới vừa mới giơ tay định cầm lấy, thì giương mắt thấy Lạc Kiều, vội đẩy

bạc, xoay người bỏ chạy.



La Chấn Thanh không khỏi nhìn lại, thấy Lạc Kiều.



Hắn có vài phần mất tự nhiên đi tới:” Muốn cho hắn giúp đỡ mua chút đồ ăn vặt, ai ngờ mắt chó mà cũng xem thấp người!”



Lạc Kiều hơi cười:” Đáng tiếc Tân Tài đại ca không ở đây, bằng không, cho hắn đi làm, hắn nhất định có thể làm tốt.”



Trong lòng lại nghĩ, chuyện ra bên ngoài mua đồ, lúc nào mà chẳng có
Đại phu nhân, lên tiếng “Vâng”, phân phó Đỗ Quyên đi kêu Hàng mama

cùng Giang mama, phân công nhau lục soát chính viện cùng hậu viện.



Giang mama biết hậu viện là chỗ các vị tiểu thư ở, nên mang theo nhóm bà tử gõ cửa ngách, sau đó liền đứng bất động ở nơi đó.



Có bà tử nói:” Mama đây là làm sao vậy? Đại phu nhân, còn chờ chúng ta đáp lời đó?”



Giang mama cười nói:” Chính viện đánh mất đồ vật này nọ hơn phân nửa ở chính viện, chúng ta vẫn là đợi chính viện bên kia lục soát xong rồi

nói sau! Miễn cho tự nhiên đắc tội với các vị tiểu thư.”



Nhóm bà tử đều không nói– hậu viện chỗ ở của ba vị tiểu thư, một vị

sẽ làm công khanh phu nhân, một vị là cử nhân nương tử…… Vẫn là Giang

mama thông minh.



Tất cả mọi người đi theo Giang mama nghiêng tai nghe động tĩnh chính viện.



Chỉ chốc lát, các nàng chợt nghe thấy một bà tử đi theo Hàng mama đi

lục soát phòng bẩm:” Hàng mama, chén đĩa không tìm được, tìm được mấy

trái anh đào.”



Giang mama mừng rỡ, đưa ánh mắt đến mấy bà tử, sau đó thản nhiên đi

qua nói: “Đại phu nhân, chúng ta bên này cũng không lục soát ra cái gì.”



Đại phu nhân, hướng tới đám người Giang mama phất tay, tất cả tinh thần đều tập trung ở Hàng mama bên kia.



” Cho ta xem!”



Bà tử vội đem đĩa sứ thanh hoa chứa anh đào mang đi qua.



Có nha hoàn ở nơi đó thấp giọng biện bạch:” Đại phu nhân, ta không có ăn vụng…… Ta thật sự không có ăn vụng……”



Giang mama nhìn qua, hóa ra là Đích Cẩm trong phòng Tứ gia.



Đại phu nhân, cũng không liếc mắt nhìn nàng một cái, đi đến chỗ đại thái thái nơi đó.



Đích Cẩm mặt đầy lệ, cũng không ngừng xoay người nhìn sương phòng phía đông:” Ta thật sự không có ăn vụng……”



Đông sương phòng cánh cửa mở rộng ra mấy tiểu nha hoàn thò đầu ra tìm hiểu, nhưng không ai đứng ra nói một câu.



Chỉ chốc lát, Đại phu nhân, đi ra, lạnh lùng nhìn Đích Cẩm, nói:

“Trước hết đem nhốt vào sài phòng đi. Ngày mai rồi nói!” Lại nhìn mọi

người, “Đều giải tán đi!” Có bà tử kéo Đích Cẩm nhốt vào sài phòng.



Đích Cẩm giãy dụa:” Tứ gia, Tứ gia, ta thật sự không có ăn vụng……”



Cánh cửa đông sương phòng lẳng lặng đứng ở nơi đó, chỉ có ngọn đèn mờ nhạt lộ ra, kéo cái bóng dài chiếu vào bãi đá trắng trên bậc thềm, ánh

sáng tuy nhu hòa, nhưng lại có vẻ rất cô đơn!