Thứ Nữ Công Lược
Chương 717 : Sự sắc sảo (thượng)
Ngày đăng: 17:24 30/04/20
Editor: Thảo
Thập Nhất Nương cảm thấy không thể bỏ mặc Cẩn Ca Nhi như vậy nữa, nên nói chuyện với nó.
Thanh sắc khuyển mã, rất nhiều người trưởng thành cũng không có biện pháp chống cự, huống chi là một hài tử mười ba tuổi?
Nàng đi đến Thanh Ngâm Cư.
Trong sân yên tĩnh, A Kim đang ở đông sương phòng sai khiến mấy tiểu nha hoàn mới đến làm đồ thêu thùa, nghe nói Thập Nhất Nương đến, nàng bỏ mấy tiểu nha hoàn, đi nhanh ra khỏi phòng.
“Cẩn Ca Nhi vẫn chưa về sao?” Thập Nhất Nương nhìn sắc trời đã hơi tối, trên trán để lộ ra chút lo lắng.
“Vẫn chưa ah!” A Kim cung kính trả lời, mời Thập Nhất Nương vào nội thất.
Bưng trà bánh lên, Thập Nhất Nương đuổi người bên cạnh đi, giữ A Kim lại nói chuyện.
“Mấy ngày này, bình thường Cẩn Ca Nhi trở về lúc nào?”
“Mỗi ngày giờ sửu mới về.” A Kim do dự một lát, nhưng vẫn quyết định báo cáo theo sự thật, “Có mấy lần trời gần sáng mới về. Rửa mặt xong, lại đi Tú Mộc Viện.”
“Uống rượu không?”
“Mấy ngày này lúc về trên người đều là mùi rượu…” A Kim trả lời rất uyển chuyển.
Thập Nhất Nương lại nghĩ đến một chuyện khác, vẻ mặt nàng đanh lại: “Trên người hắn có mùi son phấn không?”
A Kim khẽ gật đầu một cái.
Tay Thập Nhất Nương đặt trên bàn nắm chặt thành quyền, sự lạnh lùng trên mặt khiến mọi người sợ hãi, một lúc lâu mới nói: “Ta ở chỗ này chờ Cẩn Ca Nhi. Các ngươi cần làm gì thì làm đi!”
A Kim lúng túng lui xuống.
Ánh sáng tắt dần, cuối cùng trong phòng đen kịt.
“Cẩn Ca Nhi!” Thập Nhất Nương cũng ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng vuốt lưng hắn.
Cẩn Ca Nhi lại ói ra.
Trường An bưng chén canh lớn đi đến.
“Canh giải rượu đến rồi!” Không nói câu nào, vội càng đi tới, nhét chén canh to vào tay tiểu nha hoàn đang luống cuống, nói “Phu nhân, ngươi đừng sốt ruột, Lục thiếu gia nôn ra được thì tốt rồi.” Lại nói tiếp, “Hôm nay đều do Tạ đại nhân, mời Lâm Đồng Tri của đại doanh Tây Sơn đến, hắn nói lúc trước từng làm dưới trướng của Hầu gia, nhất định phải uống với Lục thiếu gia, Lục thiếu gia không uống, hắn liền nói Lục thiếu gia xem thường hắn, Lục thiếu gia không có cách nào, đành phải uống…”
Lúc hắn nói chuyện, Cẩn Ca Nhi đã ói ra rồi, bất mãn dựa vào bức bình phong ở cửa phòng, nhắm mắt lại, vẻ mặt rất thống khổ.
“Phu nhân, ta sức lực lớn, ta đến vịn Lục thiếu gia về phòng.” Trường An nói xong, ngồi xổm ở đó, đợi Thập Nhất Nương lên tiếng.
Thập Nhất Nương hiểu được, khẽ gật đầu, lui qua một bên.
Trường An nâng Cẩn Ca Nhi lên, đặt hắn ở trên giường. Nói với A Kim: “Nhanh đi cầm cái chậu đồng đến, xem dáng vẻ như vậy, chỉ sợ lát nữa sẽ nôn.” Lại nói tiếp, “Rót thêm cốc nước để Lục thiếu gia súc miệng, như vậy Lục thiếu gia cũng thoải mái hơn. Lại gọi mấy tiểu nha hoàn đến, giúp Lục thiếu gia thay y phục, lại nhỏ thêm bách hoa hương, xua mùi…” Rất chu đáo.
A Kim liên tục trả lời “Vâng”, quay người đang muốn đi ra ngoài thì Từ Lệnh Nghi đến.
“Như thế nào? Uống quá nhiều?” Vừa nói, vừa ngồi xuống bên giường.
Trường An vội lui sang một bên.
“Đâu chỉ là uống quá nhiều!” Thập Nhất Nương che ngực nhìn con trai thở dài, “Là uống say rồi!”
“Không có việc gì, không có việc gì!” Từ Lệnh Nghi cười nói, “Đàn ông có ai không say vài trận đâu. Nàng đi nghỉ ngơi a, bây giờ có ta là được rồi!” Nói xong, thấy Cẩn Ca Nhi giãy dụa muốn đứng dậy, Từ Lệnh Nghi lập tức giúp hắn nằm ở bên giường, Cẩn Ca Nhi lại tiếp tiếp tục nôn.
“Nhanh đi nghỉ ngơi.” Từ Lệnh Nghi phân phó Thập Nhất Nương, “Coi chừng dính mùi!”
Thập Nhất Nương đâu muốn nghỉ ngơi.
Tất cả đèn trong sương phòng ở Thanh Ngâm Cư lần lượt sáng lên, lăn qua lăn lại hơn nửa canh giờ mới từ từ tắt.