Thứ Nữ Công Lược

Chương 716 : Mượn sức (hạ)

Ngày đăng: 17:24 30/04/20


Từ Lệnh Nghi và Thập Nhất Nương đều bất ngờ.



“Biết bảo con tiến cung làm gì không?” Thập Nhất Nương ân cần hỏi con trai.



“Nói là muốn đi Tây Uyển nghịch băng.” Cẩn Ca Nhi cười nói, “Còn nói bảo con mười hai tiến cung ngắm đèn lồng.”



Đi gần kề như vậy, là tốt hay là không tốt nhỉ?



Thập Nhất Nương nhìn về phía Từ Lệnh Nghi.



Từ Lệnh Nghi đã dặn dò Cẩn Ca Nhi: “Đừng quên cấp bậc lễ nghĩa.” Xem như uyển chuyển tỏ vẻ đồng ý.



Có tiểu hài tử nào không thích đùa, huống chi hoàng gia làm việc uy nghiêm, khí phái, không tầm thường không ai so sánh được. Lúc đó Cẩn Ca Nhi nghe xong liền động tâm, nhưng mà nghĩ đến mấy ngày này phụ thân trói buộc (hạn chế) hắn, sợ phụ thân mất hứng, thấy phụ thân rất sảng khoái mà đáp ứng, mặt hắn tràn đầy vui sướng: “Phụ thân yên tâm, lời không nên nói một câu con cũng sẽ không nói.”



Mặc dù Cẩn Ca Nhi tuổi còn nhỏ, nhưng đối xử với mọi người, giải quyết công việc đúng mực chính xác chắc chắn. Ở điểm này, Từ Lệnh Nghi thừa nhận.



Hắn hơi gật đầu.



Cẩn Ca Nhi liền hoạt bát hơn nhiều, nói chuyện với mẫu thân: “… Tây Uyển rất lớn. Hồ băng để chơi đùa còn lớn hơn nhà của chúng ta, đứng ở bên hồ nhìn, khắp nơi óng ánh sáng long lanh, giống như thế giới của ngọc lưu ly. Rất đẹp.” Lại nói tiếp, “Đại công chúa nói: lễ hội đèn lồng trong nội cung năm nay tổ chức ở ngự hoa viên trước điện Khâm An. Nội vụ phủ đã phụng mệnh làm một ngàn ngọn hoa đăng…”



Cái lần đi Bảo Định, trên đường Từ Lệnh Nghi vẽ tranh phong cảnh cho Thập Nhất Nương, chịu ảnh hưởng của phụ thân, Cẩn Ca đi nơi nào, cũng thích nói tất cả những điều mình nhìn thấy cho mẫu thân.



Thập Nhất Nương mỉm cười lắng nghe, ngày hôm sau A Kim chuẩn bị áo khoác da mặc để nghịch băng cho Cẩn Ca Nhi, sáng sớm mùng sáu phấn khởi tiễn Cẩn Ca Nhi ra cửa.



Cẩn Ca Nhi trở về liền kéo Thập Nhất Nương sang một bên, nói: “Mẫu thân, hóa ra ngày đó người bị quả cầu của đại công chúa đập trúng đầu là con trai của Trường Ninh Vệ chỉ huy thiêm – Vương hiền.”



“Các con làm sao mà biết được?” Thập Nhất Nương vẫn rất chú ý hôn sự của đại công chúa, hi vọng nàng có thể tìm được người tính tính cách thật thà, “Sao hắn lại có thể đến ngự hoa viên.”




“Con gặp An Huệ Vương rồi hả?” Thập Nhất Nương chưa gặp qua An Huệ Vương bao giờ cả, “Gặp lúc nào vậy?”



“Lần đầu tiên lúc cùng phụ thân đi chúc buổi sáng Hoàng Thượng.” Cẩn Ca Nhi nói, “Hắn lớn lên rất giống thái tử điện hạ, nhưng mà không hoạt bát như thái tử điện hạ, dáng vẻ trông còn lớn hơn thái tử điện hạ hai hoặc ba tuổi…” Hai mẫu thân đang nói chuyện, có gã sai vặt chạy vào, “Lục thiếu gia, Lục thiếu gia, có một tiểu công công tìm ngài.”



“Tiểu công công?” Cẩn Ca Nhi ngạc nhiên, “lúc này?”



Gã sai vặt gật đầu: “Hắn nói hắn là người của Ung Vương Phủ, phụng mệnh Cửu hoàng tử vội tới đưa tin cho Lục thiếu gia.”



“Mẫu thân, con đi xem một chút!” Cẩn Ca Nhi nói xong, theo gã sai vặt vội vàng đi ngoại viện, thời quan ước chừng hai nén hương trôi qua mới trở về.



“Cửu hoàng tử tìm con làm gì?” Không đợi con trai mở miệng, Thập Nhất Nương đã hỏi.



Cẩn Ca Nhi nhếch miệng: “Hắn nói Hoàng hậu nương nương bảo con mời hắn và thập nhất hoàng tử đến nhà chơi!”



“Con nói như thế nào?” Thập Nhất Nương vội vàng hỏi.



Nàng lo lắng Cẩn Ca Nhi lỗ mãng mà đồng ý rồi — thân phận của Từ Lệnh Nghi quá nhạy cảm, mời hai hoàng tử nhỏ tuổi về nhà nhà chơi, không biết có bao nhiêu người sẽ nghĩ cái gì.



“Con nói với tiểu thái giám kia là có ai không biết phụ thân ta là người có tiếng theo nề nếp cũ, chuyện không hợp phép tắc người tuyệt đối sẽ không làm. Nếu người biết ta mời hoàng tử đến nhà chơi, còn không đem ta giày vò ah!” Cẩn Ca Nhi nói, “Ngày mai ta đi Tây Sơn cưỡi ngựa, ngày kia đi nhà của Vệ Tốn ngắm tuyết. Nếu bọn họ lén có thể lén đi ra ngoài thì đi cùng ta, nếu như không được, ta cũng không có biện pháp.”



Hay cho câu “Chuyện không hợp quy tắc tuyệt đối không làm”, Thập Nhất Nương cười dịu dàng ôm con trai, khen ngợi hắn một chút, lúc này mới nói: “Con nói như vậy, Cửu hoàng tử và thập nhất hoàng tử sẽ không tức giận chứ? Ta thấy lúc con đi nội cung xem hoa đăng, không bằng lúc đó gặp mặt bọn họ giải thích tử tế.”



“Vâng!” Cẩn Ca Nhi cười gật đầu, bảo Thập Nhất Nương chuẩn bị cho hắn hai cái Hòa Điền Ngọc để chơi, “Hai người bọn họ đều thích Hòa Điền Ngọc, đến lúc đó đưa cho bọn họ, sự tức giận của bọn họ cũng biến mất.”



Thập Nhất Nương tìm được hai cái Hòa Điền Ngọc phù hợp ở trong kho cho Cẩn Ca Nhi, Cẩn Ca Nhi lại ở bên ngoài vui vẻ chơi hai ngày. Trong cung ngắm hoa đăng, lại có bằng hữu ngày đó quen biết lúc cùng cưỡi ngựa đặt trước mấy gian nhã ở quán rượu sát đường phía Đông nhã hẹn Cẩn Ca Nhi mười lăm đi ngắm đèn, đến mười bảy – ngày cuối cùng của Tết âm lịch phò mã của Toại Bình công chúa bao trọn lầu hai của Xuân Hỉ lầu, dùng thiếp mời mời Cẩn Ca Nhi đến chơi. Cẩn Ca Nhi hôm nay đi thế này, ngày mai đi nhà kia, bản thân đương nhiên cũng muốn mời lại, thương lượng với Từ Lệnh Nghi, mượn tòa nhà ngõ Kim Ngư của Thập Nhất Nương, mời bốn đào kép nổi tiếng của Yên Kinh hát biểu diễn tại nhà, tổ chức ‘Li Oanh Yến’. Có người nghe xong càng nghĩ càng thấy là một chủ ý tốt, rầy rà hai ngày cũng đi biệt viện của hắn làm khách… Người đến chỗ của hắn, đến trung tuần tháng hai vẫn không dừng, thậm chí càng diễn càng hăng, thậm chí có người dùng lá vàng bôi sữa heo trên người làm ‘Hoàng Kim Yến ” một chỗ ngồi tốn vạn tiền vàng, xa xỉ khiến người líu lưỡi.