Thứ Nữ Công Lược

Chương 742 : Hiến tù binh (trung)

Ngày đăng: 17:25 30/04/20


Từ gia náo nhiệt lên.



Từ Lệnh Khoan, Từ Tự Truân, Từ Tự Giới đều ở ngoại viện giúp đỡ tiếp khách. Ngũ phu nhân cùng Anh Nương thì giúp Thập Nhất Nương tiếp khách ở nội viện. Khương thị thì an bài tiệc rượu, sai khiến bọn nha hoàn bưng trà, rót nước, các mama thu xếp các nha hoàn bà tử đi theo vào phòng nghỉ ngơi, cho đến thời gian cấm đi lại ban đêm, mọi người mới lục đục tản đi, khôi phục chút an bình.



Thập Nhất Nương có chút mệt mỏi, nằm tựa ở gối lớn trên Kháng gần cửa sổ, Hổ Phách bưng chén sữa dê nóng hổi đi vào “Phu nhân, Hầu gia giữ Vương đại nhân lại, ở thư phòng nhỏ nói chuyện, nhìn tình hình thì trong chốc lát chưa thể nói xong. Ngũ phu nhân phụng bồi Tam phu nhân cùng Đại thiếu phu nhân, Tam thiếu phu nhân thì đi đến chỗ Thái phu nhân, vấn an Thái phu nhân, chắc là phải về đi. Người thấy mệt mỏi thì trước hết cứ nghỉ ngơi đi!”. Vừa nói, nàng vừa nở nụ cười “Hiện tại mọi người đều biết, ngài là phụ nữ có thai, ngay cả hành động có chút không chu đáo, cũng không bị coi là thất lễ”.



Vừa mới tỉnh lại đã nghe được tin tức Cẩn ca nhi được phong tước Bá Gia, Giang Đô công chúa, Chu phu nhân, Hoàng tam phu nhân nối đuôi nhau tới, nàng ngay cả thời gian để hỏi cũng không có, có rất nhiều chuyện không hiểu đang muốn hỏi Hổ Phách. Nghe thấy vậy, chỉ đến ghế nhung bên cạnh Kháng cười nói “Ngươi bận rộn một ngày cũng ngồi nghỉ một lát đi, chúng ta vừa lúc trò chuyện”.



Hổ Phách cười trả lời, ngồi trên ghế nhung, tiện tay cầm lấy giỏ kim chỉ ở trên Kháng, giúp đỡ đem mấy sợi chỉ mảnh rối tung vuốt thẳng lại, thắt nút thòng lọng thả vào trong giỏ.



Thập Nhất Nương hỏi chuyện của Trường An “………..Lúc nào nghe được tin tức của hắn”



Lúc ấy chỉ lo lắng chuyện của Cẩn ca nhi, nên không lo lắng đến hắn.



“Trường An lần này những cũng dính được vinh quang của Lục thiếu gia” Hổ Phách cười nói “Kể là vẫn đi theo bên người Lục thiếu gia, lúc bắt được Đóa Nhan, hắn cũng ở đó, Tây Trữ Hầu nói hắn trung nghĩa, cố ý giúp hắn xin công trạng phong làm Thiên hộ, Hoàng thượng đã đồng ý, chờ sau này lúc ở ngọ môn cống hiến tù binh, Lại bộ và Công bộ sẽ có công văn chính thức ban xuống, đến lúc đó chúng ta phải thay đổi xưng hô với Trường An là Thiên hộ rồi!”. Sau đó cười nói “Ngay cả Bàng sư phụ, đi theo cũng được ban Bách hộ, có thể có vinh quang về nhà dưỡng lão rồi! Ngay cả Đại cô gia nhà chúng ta, người đã tiến cử Bàng sư phụ tương lai sau này ở Thương Châu cũng là người nhất ngôn cửu đỉnh”.



Tất cả mọi người sống xót sau tai nạn, đều có tiền đồ tốt, Thập Nhất Nương cũng vui mừng theo.



“Vậy thì được, vậy thì tốt”. Nàng cười nói “Nếu Trường An có cái gì bất chắc, ta làm sao có thể nhìn mặt Tân Cúc a!” Lại nói “Nàng có khỏe không?”.



Cho dù Tân Cúc lúc trước không biết, lúc nàng để Hổ Phách phân phó Vạn Đại Điển chuẩn bị xe ngựa cùng nàng đi Du Lâm, Tân Cúc khẳng định đã biết rồi.



“Tân Cúc tỷ tỷ lúc nghe nói không thấy Lục thiếu gia, Trường An cũng không có tin tức, đã khóc một ngày một đêm” Hổ Phách nói “Chờ qua lúc đau buồn, nói phải đi Từ Nguyên tự, ở trước mặt Bồ Tát quỳ thẳng xuống không đứng lên cầu xin Bồ Tát có thể phù hộ Lục thiếu gia cùng Trường An bình an vô sự, Tề Trữ sư thái nghe tin. Liền tới khuyên Tân Cúc tỷ tỷ nói Lục thiếu gia là người đại phú quý, Trường An đi theo Lục thiếu gia nhất định sẽ biến nguy thành an. Tân Cúc tỷ tỷ tâm lại càng chân thành, không chỉ có ăn chay còn phát nguyện, chỉ cần Lục thiếu gia cùng Trường An có thể bình an trở về, nàng sẽ quên năm trăm lượng bạc tiền dầu vừng, lập đàn bảy bảy bốn mươi chín ngày”. Vừa nói nàng nở nụ cười “Ngày hôm qua, khi nhân được tin tức, Tân Cúc tỷ tỷ rất vui mừng, nói chuyện cũng không lưu loát. Liền vội đến thăm hỏi ngài, lúc ấy ngài còn chưa tỉnh. Còn nói muốn đi Từ Nguyên tự tạ lễ thần, trước tiên đã đi Từ Nguyên tự, mai lại đến vấn an ngài sau”.



Đều là mẫu thân, Thập Nhất Nương tự nhiên có thể hiểu được tâm tình của Tân Cúc.



Thập Nhất Nương căn dặn Hổ Phách “Ngày mai ngươi chuẩn bị ngân phiếu năm trăm lượng bạc, chờ Tân Cúc tới đưa cho nàng bảo giúp ta đưa đến Từ Nguyên tự đi, coi như là ta cho nàng thêm tiền dầu vừng”.


Đến xế chiều lại có tin tức tới, sẽ hiến tù binh ở ngọ môn vào ngay mùng một tháng bảy.



Lập tức có thể nhìn thấy nhi tử rồi!



Thập Nhất Nương vừa mừng vừa sợ, phân phó A Kim cùng Tùy Phong thu dọn sân, kêu phòng may thêu làm gấp y phục cho Cẩn ca nhi, cùng Hổ Phách đi phòng bếp, sớm cho phòng bếp chuẩn bị ít cá muối, hải sâm…nguyên liệu nấu ăn, đến lúc đó mở tiệc chiêu đãi dùng…Khương thị an tĩnh theo sau hầu hạ.



Vợ Viên Bảo Trụ cũng vui vẻ ra mặt.



Viên Bảo Trụ không khỏi trêu ghẹo thê tử “Được Thái phu nhân thưởng cho mười lạng bạc, quả nhiên làm việc cũng nhanh nhẹn không ít”



Sau khi biết chuyện Cẩn ca nhi được phong tước Bá gia, các quản sự đứng đầu đều được thưởng hai mươi lạng bạc, giống như Viên Bảo Trụ cũng được thưởng mười hai lạng.



“Chàng a, toàn cơ bắp” Vợ Vương Bảo Trụ nghe thấy vậy liền trợn mắt nhìn hắn một cái “Ta đây là vui mừng cho Tứ thiếu phu nhân!”. Nói tới đây, ánh mắt nàng trở nên ôn hòa không ít “Lục thiếu gia có tước vị, sau này tất nhiên sẽ tự lập môn hộ.”



Cứ như vậy tức vị Vĩnh Bình Hầu Từ Tự Truân sẽ nắm chắc.



Lời nói như vậy không thể nói ra ngoài.



Viên Bảo Trụ cùng thê tử liền cười giỡn “Nàng cũng đừng quên trong bụng phu nhân còn có một”.



“So sánh với Đình ca còn nhỏ hơn” Vợ Viên Bảo Trụ liền cười nói “Chờ hắn lớn, thế tử gia của chúng ta đã sớm đứng vững vàng”. Vừa nói vừa không khỏi nhẹ nhàng thở dài “Không nghĩ tới sẽ có kết quả như vậy”.



Rất là cảm khái.



Viên Bảo Trụ không có lên tiếng.



Gia hòa vạn sự hưng, huynh đệ Từ gia đều có tiền đồ, sau nay Từ gia chỉ có thịnh vượng hơn.