Thứ Nữ Công Lược

Chương 74 : Tháng tư (Trung)

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


Sương phòng vốn náo nhiệt giờ phút này lại cần chút ôn ào náo động.



“…… Nghe nói thân thể không thoải mái, thái phu nhân nhớ thương, cố ý dặn ta, lúc đến nhìn xem thập nhất tiểu thư.” Xa xa, Thập Nhất Nương

chợt nghe thấy thanh âm sang sảng Tam thái thái.



” Cũng không có chuyện gì.” Đại thái thái cười:” Chỉ là mấy hôm trước vội vàng giúp Ngũ Nương làm thêu thùa may vá nên người mệt. Mấy ngày

nay ta phái nha hoàn nhìn nàng, không cho nàng lại làm thêu thùa may

vá.”



Có người cười:” Đã sớm nghe nói thập nhất tiểu thư thêu thùa may vá

thập phần lợi hại, là chân truyền Tiên Lăng Các? Đó là thật vậy chăng?”



Đại thái thái cười ha hả:” Thỉnh một cái tú nương Tiên Lăng Các đến

trong nhà dạy nữ hồng, không nghĩ tới lại lọt va mắt của nàng, đánh túi

lưới, lẫn song diện tú đều có thể tự tay làm!” Nói khiêm tốn, nghe lại

mơ hồ chứa đựng kiêu ngạo.



Người nọ liền nói:” Đã như thế, ngày nào đó nhờ thập nhất tiểu thư cũng đánh cho ta mấy cái túi lưới.”



Đại thái thái đang muốn đáp ứng, thì có tiểu nha hoàn liền nói: “Thập nhất tiểu thư đến!”



” Mau mời vào!” Đại thái thái cười đáp lời, Thập Nhất Nương bước vào.



Tam phu nhân trên đầu toàn là phỉ thúy, mặc bộ hoa bối tử đổ thẫm hoa văn như ý, búi tóc ngã ngựa, đeo khuyên tai thanh kim thạch, cách ăn

mặc thập phần hoa lệ.



Thấy Thập Nhất Nương, nàng lập tức nghênh đón:” Ta nói đi thăm

ngươi, nhưng đại thái thái cứ khăng khăng gọi ngươi đến. Ngươi có khỏe

không?”



Thập Nhất Nương khom đầu gối hành lễ với nàng, cười nói:” Đa tạ Tam

phu nhân quan tâm, mấy ngày trước ta chỉ thấy có chút mệt mỏi, nghĩ vài

ngày, hiện giờ đã không có cái gì đáng ngại.”



” Vậy thì tốt, vậy thì tốt.” Nói xong, liền nắm tay của nàng ngồi

xuống ghế bọc nệm hoa hồng bên cạnh,” Thái phu nhân cố ý sai ta đến thăm ngươi. Sai ta hỏi ngươi, lần trước anh đào đưa tới ăn có ngon không?

Nếu ăn ngon, qua vài ngày trong cung thưởng xuống sẽ đem đến tặng một

chút!”



Nữ quyến trong phòng mọi người nhìn nàng cười.



Thập Nhất Nương rất không thoải mái.



Nàng cùng Từ gia tất cả chẳng qua là một câu ước định bằng miệng, vô danh vô phận, như thế làm sao lại trở nên thế này.



Thập Nhất Nương một mặt nhìn qua đại thái thái, một mặt cười nói:”

Mấy ngày nay là ngày tốt của Ngũ tỷ, không khỏi nhiều việc hỗn tạp. Vốn

chuẩn bị qua vài ngày đi tạ ơn thái phu nhân, hôm nay Tam phu nhân lại

đây, vừa lúc giúp ta mang chút đồ vật đi qua qua.” Nói xong, kêu Hổ

Phách cùng đến,” Đem cái quạt ta thiêu mấy ngày hôm trước lấy đến cho

Tam phu nhân.” Lại quay đầu đối Tam phu nhân nói:”Làm phiền Tam phu nhân chuyển cho thái phu nhân.”


thêu hai ngày trước, đều lấy lại đây, cho Thất tỷ tuyển chọn!”



Đông Thanh trả lời, rất nhanh lấy một cây mây màu xanh treo đầy hà

bao đến, các kiểu các dạng đều có, hoặc xinh xắn đáng yêu, hoặc cổ xưa

hào phóng, hoặc lộng lẫy hoa mỹ, làm Thất Nương hoa cả mắt, cảm thấy cái này cũng tốt, cái kia cũng tốt, hận không được lấy tất cả đi thì tốt.



Nàng lục lọi xoay qua xoay lại, đột nhiên kêu lên:” Tốt a, Thập Nhất

Nương, sao ngươi lại thêu tịnh đế liên (biểu trưng cho tình vợ chồng mặn nồng a) ở trên hà bao.”



Thập Nhất Nương liền nhìn nàng: “Làm sao vậy?” Ánh mắt rất thật tình.



Mặt Thất Nương liền biến thành một khúc vải bố đỏ thẫm.



Thập Nhất Nương nhịn không được cười rộ lên.



Thất Nương xấu hổ cực kỳ, nhảy dựng lên nhéo Thập Nhất Nương:” Ngươi người nầy, ngày thường nghiêm trang, không thể tưởng dám đùa bỡn, trêu

cợt đến tỷ tỷ.”



Thập Nhất Nương cười không nổi, cầu xin tha thứ:” Tỷ tỷ tốt, ngươi

bảo ta thêu cho ngươi cái gì ta làm cho ngươi cái đó, nhất định không

dám nói gì!”



Hai người cười hi hi nháo thành một đoàn. Chợt nghe thấy tiểu nha hoàn nói:” Thập nhất tiểu thư, ngũ tiểu thư đến đây!”



Thất Nương cùng Thập Nhất Nương mới tách ra, Ngũ Nương bước vào.



” Thất Nương ngươi thật tốt, đến đây cũng không đi thăm ta!”



Thất Nương vội đứng lên cho Ngũ Nương xem trên người mình:” Tóc còn chưa có làm đâu?”



Ngũ Nương nói xong liền ngồi ở bên cạnh kháng:” Cùng ngươi nói cười gì thế!”



Con ngươi đen lánh của Thất Nương liền chuyển động:” Ngũ tỷ, ngươi đã gặp qua Ngũ tỷ phu chưa?”



Ngũ Nương sắc mặt đỏ hồng:” Nói bậy bạ gì đó!”



” Thì ra đã thấy!” ánh mắt Thất Nương sáng ngời,” Nói nhanh lên, Ngũ tỷ phu là người như thế nào?” bộ dáng thập phần tò mò.



Lần trước lúc đi chùa Ngũ Nương không chú ý nhiều đến Tiễn Minh, sau

đó từng tìm cơ hội để nhìn cho kỹ, thấy xong cũng không có nghe nàng

than thở mình mệnh khổ linh tinh.



Thập Nhất Nương không khỏi mân miệng cười.



” Ngươi ở trong này bớt ầm ĩm.” Ngũ Nương mặt càng đỏ hơn, không để ý tới Thất Nương nói, hỏi ngược lại:” Sơn Đông chơi vui không?”



Thất Nương gật đầu, ánh mắt trong suốt: “Chơi vui. Ta cùng nương còn đi hội chùa, không thể so với Yến Kinh, mỗi ngày đều bị nhốt trong

nhà.”



Lại nói:” Vẫn là gả cho người tốt hơn. Gả cho người là có thể danh chính ngôn thuận đi ra ngoài.” Bộ dáng thập phần mong muốn.