Thứ Nữ Công Lược

Chương 75 : Tháng tư (Hạ)

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


Ngũ Nương nghe vẻ mặt đỏ bừng:” Ngươi chỉ biết chơi!”



Thất Nương hì hì cười.



Nói nói cười cười, Thập Nhất Nương đã đem váy sửa lại tốt.



” Ngươi thử xem. ”



Thất Nương nhảy dựng lên, nha hoàn bên người nàng Mộc Phù bước lên phía trước hầu hạ nàng mặc thử.



“Rất tốt, rất tốt!” Nàng cười tủm tỉm nhìn vạt váy của mình “Thêm biên váy này, quả nhiên là nhìn đẹp hơn rất nhiều.”



Váy Thập Nhất Nương nàng mặc có hơi dài, Thập Nhất Nương dùng kéo cắt đi bốn tấc, tìm một mảnh vải tiệp màu đồng chất vải với hoa bối tử Thất Nương mặc làm biên viền dưới chân váy.



” Ở trên đường bị trì hoãn ba ngày, tất cả xiêm y mang đi đều thay

ra.” Nàng một lần nữa lên kháng,” Tắm rửa một cái, đổi xiêm y sạch sẽ,

thật sự là thoải mái a!”



Thập Nhất Nương thấy nàng vừa lòng, liền cười thu đồ thêu thùa may vá lại.



Có tiểu nha hoàn tiến vào báo cho biết:” Đồ ăn của Thất tiểu thư bày chỗ nào ạ?”



Thất Nương cười nói:” Liền bày nơi này đi!”



Mấy người Đông Thanh tiến lên dọn sạch bàn trên kháng, các tiểu nha hoàn liền đem đồ ăn bưng lên.



Ăn cơm xong, ba người tỉ muội vây quanh bàn kháng uống trà.



Thất Nương kể chuyện tình cảnh khi nàng đi hội chùa:”…… Thổi phù một

hơi lên, cây đuốc trên tay liền cháy rực lên…… Còn phồng má đem cây đuốc nhét vào miệng……” Khẩu khí không biết có bao nhiêu kinh ngạc.



Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương nghe nàng kể chuyện nửa ngày, đến lúc

Nhị thái thái phải đi về, liền sai người đến kêu Thất Nương, Thất Nương

lại muốn ở lại qua đêm cùng Thập Nhất Nương:”…… Vừa lúc tiễn Ngũ tỷ.”



Nhị thái thái nghe xong tự mình đến xem.



Thấy chỗ Thập Nhất Nương nơi này bố trí sạch sẽ nhã nhặn, các nha

hoàn cũng đều nhẹ chân nhẹ tay nhìn thực quy củ, nên để lại Dụ mama hầu

hạ bên người chiếu cố Thất Nương, lúc này mới cùng con gái con dâu con

rể trở về ngõ Lão Quân Đường.



Thất Nương giống như con ngựa cởi bỏ dây cương, cao hứng vô cùng.



Vừa lúc Đại phu nhân, trở về, Thất Nương liền ầm ĩm muốn đi hỏi Đại phu nhân, chuyện trải giường.



Thập Nhất Nương xem nàng tinh lực tràn đầy vô cùng, cười bồi nàng đi chỗ Đại phu nhân nơi đó.



Ra cửa, trên đường lúc đi ngang qua chính viện, vừa vặn nhìn thấy Đại phu nhân, nói là đi chỗ đại thái thái để kể lại chuyện này, Thất Nương

liền lôi kéo Thập Nhất Nương đi nghe.



“…… Thân gia mẫu lẫn thân gia công (cha mẹ thông gia) đều không có

đến, nói là trong nhà đang bận rộn cho vụ xuân, không thể tới. Đến đây

là một ông chú trong tộc, mang theo một vị anh em họ. Hai người ăn mặc

cũng coi như có thể diện, nhưng hành động cử chỉ không khỏi có chút câu

nệ, có thể thấy, không phải là người thường thấy những người giàu có, có thể diện. Mặt khác còn có vị thẩm thẩm, nói chuyện cũng khôn khéo, chỉ

là ra tay không rộng rãi.”


Nàng nhỏ giọng hỏi Thất Nương:” Vậy Nhị thẩm có đáp ứng không?”



Thất Nương bất đồng với nàng, hôn sự Thất Nương, Nhị thái thái khẳng định rất là thận trọng.



“Ân!” Thất Nương gật đầu,” Ta nghe Dụ mama nói, trở về sẽ đưa lễ rạm ngõ.” Nàng cười ngượng ngùng.



Thập Nhất Nương ngẩn ra.



” Hắn kêu Chu An Bình, người huyện Cao Thanh Sơn Đông, năm nay hai

mươi hai tuổi, phụ thân chết sớm, mười lăm tuổi liền nhận chức tập vệ

chỉ huy thiêm. Ta nghe có người kêu hắn là tiết ấp quân……” Nói xong,

nàng cười khanh khách,” Trước kia, đất phong của mạnh thường là tiết ấp, chẳng lẽ hắn cũng được phong mạnh thường quân sao? Thật sự là người rất tốt để đùa……”



” Ngươi làm sao biết có người kêu Chu An Bình là ‘tiết ấp quân’?”

Thập Nhất Nương cố gắng làm cho giọng của mình nghe nhu hòa một ít.



” Ta ở trong hội chùa nghe được!” Thất Nương đem đầu tựa lên vai

Thập Nhất Nương,” Có người kêu to ‘hóa ra là tiết ấp quân Cao Thanh’, ta lúc ấy liền cảm thấy hiếu kì, liếc mắt nhìn một cái…… Ai biết không bao lâu sau, có người đến trong nhà cầu hôn, nói là người Cao Thanh, thái

độ làm người hào sảng, bị người kêu ‘tiết ấp quân’. Thập nhất muội,

ngươi nói, đây là duyên phận phải không?” Nàng thanh âm mềm nhẹ, mang

theo vô vàn khát khao,” Ta lần đầu tiên đi hội chùa……”



Thập Nhất Nương thực ngoài ý muốn.



Nếu là thật, thì thật đúng là duyên phận……



Suy nghĩ hiện lên trong đầu, nàng đột nhiên thấy bản thân mình có suy nghĩa quá đa nghi, nên cảm giác có một tia tự biết xấu hổ.



Chẳng lẽ chỉ bởi vì đã không có nhiệt huyết tuôn trào của tuổi trẻ,

cho nên xem cái gì ánh mắt cũng đều trở nên tràn ngập hoài nghi sao?



Nàng không khỏi cầm tay Thất Nương:” Thất tỷ, đây là duyên phận khó được!” Thanh âm cực kỳ chân thành.



Thất Nương nhỏ giọng cười rộ lên:” Ta đã biết, ngươi sẽ không cười ta!”



Tiếng cười vui vẻ rất cuốn hút người khác.



Thập Nhất Nương cũng cười lên.



” Uy, nếu chính là nhận thức một người, ngươi sẽ không như vậy đi?”

Không biết vì cái gì, nàng nổi lên tâm tư trêu chọc,” Có phải còn rất

cao to anh tuấn, phong thần tuấn lãng…… hay không ”



” Không có, không có.” Thất Nương” Đằng” một chút ngồi dậy, liên tục phất tay,” Không có loại chuyện này!”



” Thật sự không có?” Thập Nhất Nương cười giảo hoạt,” Muốn ta hỏi Mộc Phù hay không!”



” Ai nha!” Thất Nương không thuận theo,” Ngươi khi nào thì trở nên trêu chọc người khác như vậy?”



Thập Nhất Nương thấp giọng cười rộ lên.



Thất Nương cũng mân miệng cười, đáy mắt xẹt qua vài tia đắc ý, cuối cùng vẫn là nhịn không được nói:” Là, là rất anh tuấn ……”



Thập Nhất Nương cười to.