Thứ Nữ Sủng Phi
Chương 26 : Lễ mừng năm mới (trung)
Ngày đăng: 23:12 21/04/20
Từ Ninh cùng bởi vì có ba vị phi tử vừa đến, trong điện tạm thời lâm vào một mảnh yên lặng.
Chỉ thấy ba người này nhất tề hướng Thái hậu chủ vị, dập đầu bái kiến: “Ti thiếp khấu kiến thái hậu nương nương, nương vạn phúc kim an”
Thái hậu khẽ mỉm cười, ung dung nói: “Nay thật đúng lúc a! Cả ba ngươi đều đã tới”
Lý Viên khẽ ngưng thần, lắng nghe các nàng nói chuyện, đứng ở giữa, nàng có thể thấy được thái độ của thái hậu với ba vị phi tử vẫn tương đối hòa ái.
Trong ba người này, Đức phi, Cảnh phi hai vị này Lý Viên cũng không quen thuộc, nhưng An phi cùng nàng đi Nam Dương thì vô cùng quen thuộc, nàng giương mắt nhìn về phía An phi, chỉ thấy nàng một thân váy gấm thêu bách hoa cùng hồ điệp, trên đầu tóc vấn thành Loan Yên Vân búi tóc, giống như trước kia là một thân đầy thư hương khí chất, bất quá…..
Lý Viên nhíu mày, xem ra trong cung đồn đại An phi thân thể có bệnh cũng không phải chỉ là lời nói bóng gió, khuôn mặt tái nhợt như trang giấy kia dù có dùng phấn tốt nhất cũng không thể che dấu được thân thể đơn bạc cùng bệnh khí, không khỏi thấy rõ mức độ hư nhược thân thể của nàng.
Chẳng lẽ là bởi vì Nam Cung Nhu kia hạ độc nàng?
Trong lúc Lý Viên đang suy nghĩ lung tung, một thanh âm thanh thúy mềm mại đột nhiên vang lên: “Mẫu hậu thứ tội, Thiến Nhi đến muộn”.
Theo sau tiếng nói này, hai nữ tử trẻ trung cùng bước đến.
Đi ở bên trái chính là Liễu quý phi, một thân váy áo đỏ rực cùng các loại cung trang dành cho đại lễ của quý phi, bên ngoài khoác áo gấm lông chim phỉ thúy, tóc vấn thành hoàn lạc búi tóc, trên đầu đeo trâm vàng chạm trổ hình phượng, theo mỗi bước chân nàng liên tục phát ra tiếng kêu leng keng, leng keng, càng tôn thêm vẻ đẹp của nàng, phảng phất như thần tiên phi tử.
Lý Viên cũng là không ngăn được than thở, Liễu quý phi này ngày thường luôn bày ra diện mục nhu nhược thanh cao, hiếm khi mặc trang phục tươi sáng,diễm lệ như hôm nay, lại càng lộ ra vẻ mỹ lệ trời sinh, thân phận cao quý của nàng.
Nhưng nàng là Liễu quý phi, không phải là cái Thiến Nhi kia, càng không có khả năng gọi thái hậu là mẫu hậu, Lý Viên chuyển ánh mắt sang cánh tay Liễu Thanh Tuyết đang dắt theo một cô gái.
Nàng xem chừng số tuổi không lớn, bộ dạng khoảng mười lăm, mười sáu tuổi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn có một đôi mắt xếch đặc biệt sáng, nàng mặc váy vàng thêu song điệp vân, tóc vấn thành búi tóc Phi Thiên Ngắm Tiên mỹ lệ quý khí, trên trán buông thõng một viên Hồng Bảo Thạch hình thoi, vừa vặn làm nàng trở nên một thân vừa xinh đẹp vừa hoạt bát kiều mị.
Thái hậu nhìn thấy hai người này đi đến, khuôn mặt luôn hiện lên vẻ nhàn nhạt liền biến thành thần thái phi dương, nàng thanh âm dâng trào nói: “Ngươi a tiểu khỉ này, nếu biết ai gia có trách tội, sao không sớm đi đến đây?”
Cái cô gái tên Thiến Nhi này đối với thái hậu giả vờ giận hoàn toàn lơ đễnh, chỉ thấy hai người nàng cùng Liễu quý phi, mỗi người một bên ngồi xuống bên cạnh thái hậu, nàng thân mật ôm cánh tay thái hậu cười duyên cầu xin tha thứ: “Mẫu hậu thứ tội, mẫu hậu thứ tội, Thiến Nhi cũng không dám nữa mà”.
Đợi đến khi nàng mở mắt lần nữa trăng đã treo trên giữa bầu trời, nến đỏ chập chờn.
“Chủ tử, trong cung thưởng xuống cho chúng ta”, Cẩm Tú dẫn Xuân Hoa cùng cung nữ thái giám đang cầm một đống đồ lớn đi tới.
“Nga, mau lấy tới đây cho ta nhìn một chút”.
Cẩm Tú mở ra một bao lớn thêu ngũ phúc lâm môn, từ đó lấy ra hai kiện áo da, cười nói: “Chủ tử, người xem, quả là da chồn tía”.
Lý Viên ánh mắt thoáng chốc sáng ngời, buổi sáng nghe trên chiếu thư một đống lớn đồ, nàng đặc biệt chú ý “áo khoác lông chồn”, không nghĩ tới thật đúng là được phân đến.
Lý Viên yêu thích không nỡ buông tay, vuốt ve lông chồn mềm mại, ánh mắt cũng cười híp lại thành một đường nhỏ.
“…….Bạc trắng tám trăm lượng, kim ngân một trăm nén,…..” Cẩm Tú hoàn toàn không chú ý tới chủ tử nhà nàng đang chìm trong mộng tưởng màu hồng.
“Đây mới thật là áo khoác ngoài lông chồn a! Wow! Ta lại được mặc y phục cao cấp như vậy! A……… Thật hạnh phúc a…
Đợi đến khi nàng báo cáo xong, đã thấy chủ tử khoác chiếc áo choàng lông chồn tía đó, vẻ mặt vui thích nhìn nó.
Chủ tử, ngài hiện tại dầu gì cũng là Thần tần nương nương, xin lấy ra khí thế cùng uy nghiêm của một vị cung chủ a! Trong nháy mắt Cẩm Tú là cỡ nào muốn đem những lời đó nói ra khỏi miệng a!
“Khụ khụ… Chủ tử mặc cái áo khoác này vào, quả thật là quý khí mười phần, vừa sang trọng, vừa quý phái”.
“Có thật không?”, Lý Viên ánh mắt sáng rực, nói: “Đêm hôm nay, ta muốn đắp ở trên chăn”.
“A?”, Cẩm Tú giật mình.
Hừ…. Tư vị tốt đẹp khi ngủ được đắp trên người vài chục vạn nhân dân tệ, Cẩm Tú tỷ tỷ chính là không hiểu được đâu.