Thứ Nữ Sủng Phi

Chương 35 : Kẻ kích động chính là ngươi

Ngày đăng: 23:13 21/04/20


“A! Thần tần nương nương bị thương rồi!”



“Người đâu! Quý phi nương nương té xỉu!”



Noãn sảnh nhất thời một mảnh binh hoang mã loạn, tiếng sợ hãi của mọi người liên tiếp vang lên.



“Oa.......Oa oa....” Cái miệng nhỏ nhắn của Châu Châu lớn tiếng kêu khóc.



Nghe thấy tiếng nữ nhi khóc, Lý Viên cũng chẳng quan tâm phần lưng bị bỏng đau đớn, bận rộn khẽ giơ lên thân thể, lo lắng nhìn Châu Châu bị nàng che phía dưới.



“Châu Châu không khóc, Châu Châu không khóc, nương ở chỗ này a!” Lý Viên bế hài tử trong tay, bối rối luống cuống nhè nhẹ vỗ dỗ dành, khi thấy vết bỏng đỏ sẫm trên cánh tay tuyết trắng nhỏ của Châu Châu chỉ thấy tim như bị đao cắt, nước mắt liên tục rơi xuống.



“Người đâu! Truyền ngự y” Phong Thành Vũ gương mặt tuấn tú âm hàn lạnh băng, bộ ngực phập phồng lớn tiếng giận giữ thét lên.



Mọi người chung quanh trơ mắt nhìn một màn này, rối rít thất thất bát bát nhỏ giọng nghị luận, lúc này Phong Thành Vũ chính là lửa giận ngút trời, thấy thế mắt lạnh quét qua một cái, tất cả âm thanh đều biến mất.



“Các vị muội muội” Hiền phi trấn định tâm thân, mở miệng nói: “Hôm nay yến hội kết thúc ở đây đi! Lúc này cũng không còn sớm mọi người nên là trở về đi thôi!”



Mọi người đều biết ý tứ trong lời nói, mọi người mặc dù đều muốn tiếp tục lưu lại xem kịch, nhưng———các nàng cẩn cẩn thận thận nhìn hoàng thượng một cái.



Vì mạng nhỏ suy nghĩ, hôm nay vẫn nên là rút lui trước a!



Lý Viên ôm hài tử trực tiếp đi vào bên trong điện, lúc này thái y nhận được ý chỉ cũng hỏa tốc chạy tới.



Châu Châu trong tã khóc không ngừng, thân thể nho nhỏ cũng bắt đầu biến thành vừa kéo vừa kéo.



Lý Viên ngũ tạng đều đau như thiêu đốt, quả thực không biết làm như thế nào cho phải.



“Minh Châu như thế nào?” Phong Thành Vũ gấp giọng hỏi.



Thái y đang kiểm tra cho Châu Châu vội vàng khom người nói: “Hồi bẩm hoàng thượng, công chúa điện hạ trừ bỏ bên ngoài cánh tay bị bỏng, còn lại các nơi khác trên cơ thể cũng không có lo ngại, thần đã bôi ở vết thương nổi lên một tầng hỏa cao có hiệu quả làm ngừng đau”.



Phong Thành Vũ nghe vậy sắc hơi trì hoãn, hắn quay đầu nhìn Lý Viên đang tràn đầy bối rối, nói: “Ngươi cũng bị thương rồ, gọi Cẩm Tú qua bôi thuốc cho ngươi đi”.



Lý Viên lắc đầu, kiên quyết không chịu rời đi Châu Châu.



Phong Thành Vũ sắc mặt tối sầm, không nói hai lời túm nàng đi tới chiếc giường gỗ tử đàn điêu long tứ phiến phía sau bức bình phong.
Liễu thái hậu thấy không để ý lời của mình, lại càng tức giận đến trước mắt biến thành màu đen.



“Thái hậu nương nương a! Thái hậu nương nương a!.....” Hình mama liều mạng khóc lớn “Người nên vì nương nương chúng ta làm chủ a! Thần tần nương nương kia trong mắt không có vương pháp, thế nhưng dám dĩ hạ phạm thượng hành hung quý phi nương nương, thật sự là tội đáng chém a!”



Thái hậu đã sớm thấy được mặt mũi giống đầu heo của Liễu Thanh Tuyết, lúc này nghe nói là Lý Viên làm, lập tức nhảy dựng lên, nàng cả người run rẩy nói: “Phản rồi, phản rồi, thật là phản rồi!!! Người đâu! Đem cái tiện phụ này......”



“Là Liễu Thanh Tuyết làm bỏng hài tử của ta” Lý Viên lạnh lùng nhìn Liễu Thanh Tuyết bên cạnh Liễu thái hậu từng chữ từng chữ nói: “Lòng của ngươi sao mà ác như vậy a! Châu Châu của ta mới có một tháng, ngươi liền cố ý muốn dùng nước sôi làm bỏng nàng, ngươi! Ngươi! Ngươi cái nữ nhân tâm địa độc ác này!”



Liễu Thanh Tuyết nhìn bộ dáng muốn ăn thịt người của Lý Viên, không khỏi nghĩ tới nàng vừa mới rồi bạo hành mình, nàng không tự chủ hướng thái hậu bên cạnh né tránh, nhưng ngay sau đó vẻ mặt lã chã khóc lóc kể lể: “Ta không có, ta không có, ta chỉ trùng hợp té xỉu mà thôi, ta thật không có muốn hại Minh Châu công chúa”.



Sau khi nói xong nàng vẻ mặt tuyệt vọng nhìn Phong Thành Vũ: “Hoàng thượng, xin người tin tưởng Tuyết Nhi, ta biết cũng là ta không tốt, nếu như không phải là ta kéo thân thể bệnh yếu này đi tham gia yến tiệc đầy tháng của công chúa, cũng sẽ không xảy ra chuyện này, cũng là nô tỳ không tốt, nô tỳ có tội”.



Liễu Viên trừng mắt nhìn vẻ mặt trắng nhợt cảu Liễu Thanh Tuyết, không khỏi gắt gao cắn đôi môi, chuyện cho tới bây giờ nữ nhân ác tâm này còn muốn giả dạng.



Đối với thái hậu mà nói ai đúng ai sai căn bản không quan trọng, quan trọng là… Mặt của nàng, thể diện Liễu gia của nàng hung hăng bị đánh.



Trong mắt nàng hàn mang nổi lên, kẻ này chưa bị diệt trừ hà bó thể làm cho trong lòng nàng bình khí.



“Thần tần muội muội chẳng qua là quá mức lo lắng cho Minh Châu công chúa mà thôi!” Hiền phi đứng ở một bên đột nhiên mở miệng nói: “Cho nên mới nhất thời vọng động làm ra chuyện sai lầm a! Này mọi chuyện cũng là quá đúng dịp, quý phi nương nương luôn là lòng dạ rộng lượng, chắc chắn sẽ lượng giải Thần tần muội muội một mảnh tình thương nữ nhi”.



“Làm ra vẻ người hòa giải!” Liễu Thanh Tuyết ở trong lòng khẽ hừ, chẳng lẽ bổn cung hôm nay nhận cái tát khổ sở này uổng phí rồi!



Nàng che mình xanh tím trước gò má, trong mắt hiện lên vẻ oán độc, đang chuẩn bị lần nữa nhẹ nhàng khóc lóc kể lể một phen. Lại nghe giọng Phong Thành Vũ đạm mạc nói: “Hôm nay là ngày hỉ của Minh Châu, trẫm không hy vọng có chuyện gì nữa phát sinh, chuyện này hai người các ngươi đều có sai lầm, trẫm liền phạt hai người các ngươi lấy bế môn tư qua ba tháng làm trừng phạt”.



Phong Thành Vũ nói lời này rõ ràng là thiên vị Lý Viên, Liễu Thanh Tuyết lửa giận dâng trào, cũng đang nhìn thấy hắn nhìn sang ánh mắt hung hắng sắc bén, run rẩy cúi đầu không dám nói gì nữa.



Nàng không dám nói, thế nhưng có người muốn thay nàng ra mặt, chỉ nghe thái hậu âm thanh bén nhọn nói: “Hoàng thượng lần này phán không khỏi bất công, chuyện nàng chỉ là một Thần tần mà dám động thủ đánh quý phi thì ai gia nhất định không thể nhẹ nhàng như vậy bỏ qua”.



Phong Thành Vũ nhìn Liễu thái hậu lửa giận ngút trời, thản nhiên nói: “Liễu quý phi mới vừa muốn dùng hung khí đâm bị thương Thần tần”.



Thái hậu sửng sốt, Liễu Thanh Tuyết khuôn mặt trắng bệch.



Không khí khác thường trầm mặc ở nơi này diễn ra một lúc, thái hậu nhìn Phong Thành Vũ kiêu ngạo đứng thẳng, lại nhìn Lý Viên giống như bảo bối được hắn ôm trong ngực, lồng ngực không ngừng phập phồng, nhưng cũng biết hoàng thượng hôm nay là quyết tâm muốn giữ được tiểu tiện nhân này!



“Hừ......” Sau một lúc lâu, thái hậu lạnh lùng nói: “Tuy là như thế, nhưng dù sao cũng là Thần tần động tay trước, phải làm cho nàng quỳ xuống dập đầu nhận sai trước Thanh Tuyết!