Thứ Nữ Sủng Phi

Chương 37 : Chuyển Cung

Ngày đăng: 23:13 21/04/20


Kiến Vũ năm thứ mười tám,  ngày tám tháng mười một, phù hợp để cưới gả, chuyển nhà, cầu phúc.



Lý Viên ôm thật chặt Châu Châu trên người mặc áo lông thỏ, cúi đầu xuống hôn một cái trên khuôn mặt nhỏ bé phấn nộn của nữ nhi một cái.



“Châu Châu a! Chúng ta  chuyển nhà mới rồi! Con có cao hứng ko hả?”



Châu Châu hiển nhiên là rất cao hứng,  cười một cái với mẫu thân tỏ ra nàng rất là phấn khởi.



“Chủ tử chúng ta đến rồi.” Tiểu Hỉ Tử ở phía ngoài cỗ kiệu giọng vui vẻ nói.



Lý Viên nhẹ nhàng: “Ừ!” một tiếng, liền được  Cẩm Tú đỡ xuống kiệu, nàng ngẩng đầu tò mò nhìn cung điện tường đỏ ngói vàng chạm trổ tinh tế trước mắt, đây chính là chỗ sau này nàng sẽ sống sao?



“Chủ tử, phía ngoài trời khí lạnh, hay là người ôm công chúa vào nhà trước đi!” Cẩm Tú một bên nói.



Lý Viên nghe xong gật đầu, nhấc chân đi vào trong, nàng vừa đi vừa nói chuyện: “Tiểu Hỉ Tử, ngươi đem lễ vật của chúng ta chuẩn bị cho tốt, còn cung nhân mang tới ngoài cửa cũng nên an bài lần nữa một chút”.



“Nương nương người yên tâm, nô tài nhất định sẽ an bài tốt” Tiểu Hỉ Tử khom người nói.



“Cam Tuyền cung” Lý Viên ngẩng đầu nhìn kim bài hoành phi to lớn trên cửa lẩm bẩm tự nói.



Chỉ thấy Cam Tuyền cung này  có hai cái sân rộng, cửa chính hướng nam, tiền viện chánh điện tức là Cam Tuyền điện, rộng rãi, ngói lưu ly vàng làm điện thờ, gỗ đỏ chạm khắc làm cột, mái hiên đặt ngũ thú, dưới mái hiên thi dĩ đấu củng, bức tranh họa rồng cùng hoa văn ngọc tỉ, quả nhiên là tráng lệ, muôn hình vạn trạng.



Châu Châu ở trong ngực Lý Viên không ngừng giãy dụa tiểu thân thể, tựa hồ đối với Cam Tuyền cung này tràn đầy hứng thú.



Lý Viên ôm thân thể mập mạp bất đắc dĩ lắc đầu, hai mẫu tử vừa mới rảo bước lên chính điện, đã bị bài trí xanh vàng rực rỡ bên trong phòng làm cho giật mình, thật sự rất đẹp đi. Lý Viên ở trong lòng dùng sức nuốt một ngụm nước bọt, đây cũng  quá khoa trương đi. Nhưng thấy bên trong điện dùng thải ám thanh gạch lót nền, tứ uyển lăng hoa làm cửa sổ, bên trong phòng trang sức bày biện lại càng tinh sảo xa xỉ, phảng phất liền từng phần nhỏ cũng đều lộ ra vẻ hoa lệ.



Cùng nơi này so sánh thì Lang Huyên các trước kia nàng ở có thể gọi là ổ chó a.



“A a —— a ——” Châu Châu dùng sức nghiêng thân thể đi về phía trước, tay nhỏ bé bắt một cái lại một cái đến gần lò bách hợp hương tím kia.



Lý Viên bị Châu Châu làm cho tỉnh lại, ôm nàng lâng lâng đi tới vị trí tẩm cung.




Nàng đầu tiên là dài dòng lắm điều, đem kiều thiên hạ lễ chúng tần phi mang đến nói một lần, cuối cùng bĩu môi nói: “Hôm nay hậu cung phi tần có thể tới đều đã tới, chính là không đến cũng sai người tặng lễ đem đến đây, chỉ có vị Nhị tiểu thư của chúng ta a! Sách sách sách.....”



Lý Viên nghe nàng nhắc tới Lý Phương mới đột nhiên phát hiện mình đã một thời gian thật dài không nghĩ đến vị tỷ tỷ ruột thịt này.



Cẩm Tú luôn đối với Lý Phương có oán, ước gì nàng sa sút càng tốt.



“Cái này nô tỳ biết, cái này nô tỳ biết——–” Xuân Hoa vẻ mặt thần bí nói: “Nghe nói. Lý chủ tử không biết bởi vì cái gì chọc giận tới hoàng thượng, đã bị cấm túc suốt một năm”.



Lý Viên cả kinh, chuyện này nàng làm sao lại không biết.



“Đây là chuyện lúc nào?”



Xuân Hoa suy nghĩ một chút: “Hẳn là thời điểm chủ tử vừa mới có thai”.



Lý Viên trong tâm vừa động.



“Còn có.” Xuân Hoa nói tiếp: “Nghe nói thiếp thân cung nữ bên cạnh vị chủ tử kia bởi vì ngự tiền thất lễ với hoàng thượng bị dùng trượng đánh chết”.



Cẩm Tú: “A!————” một tiếng sợ hãi kêu ra: “Là Tịch Mai!”



Tịch Mai tương đương với Cẩm Tú, là thiếp thân nha đầu Lý Phương mang từ trong nhà đi.



Lý Viên trong đầu thay đổi thật nhanh, Phong Thành Vũ ở thời điểm nàng mới mang thai gây khó dễ Lý Phương, là cái gì khiến cho hắn tức giận như thế?



Đột nhiên, nàng nghĩ tới đến trừ tịch – cú ngã đêm ba mươi đáng sợ kia.



“Thôi! Chuyện của nàng cùng chúng ta không quan hệ!” Sau một lúc lâu Lý Viên thản nhiên nói.



Thật buồn cười, muốn hại nàng lại là huyết mạch chí thân của nàng.