Thú Sủng

Chương 46 : Háo hức trở về

Ngày đăng: 02:58 19/04/20


Quyết định muốn đi địa cầu một chuyến của Lan Nô Tu Đốn, tới lúc sắp mơ màng chìm vào giấc ngủ y mới nói cho Nhan Tử Kì, lúc ấy Nhan Tử Kì đã bị đại thúc gặm cắn đến thần trí mơ hồ, chợt nghe âm thanh thì thầm của y vang lên bên tai: hai ngày nữa mang ngươi về thăm nhà.



Lúc này, dục vọng của Nhan Tử Kì đang bị dã thú đại thúc nắm trong tay xoa bóp, cả người đều mơ mơ hồ hồ nhất thời không thể tập trung, thầm nghĩ, nơi này không phải Lan gia sao còn quay về nhà nào nữa, thực kỳ lạ.



Bên tai lại vang lên giọng nói của dã thú đạithúc: bởi vì đi khá xa, thủ tục phiền toái, phi thuyền cũng cần bảo dưỡng nên hai ngày sau mới có thể khởi hành……



Nhan Tử Kì nghe thấy hai từ phi thuyền, trước đó lại nghe về nhà vì thế cơ thể giống như bị điện giật, bật dậy, cũng không biết lấy đâu ra sức mạnh đẩy cơ thể to lớn của Lan Nô Tu Đốn ra.



Lan Nô Tu Đốn không ngờ hắn phản ứng kịch liệt như vậy, trong tay còn nắm giữ vật bé nhỏ kia, đột ngột bị đẩy ra cũng không kịp buông tay, theo quán tính liền siết chặt tay kéo mạnh một chút.



Nhan Tử Kì giây trước còn kinh ngạc tột độ vì có thể về nhà, giây tiếp theo lại vì đau đớn quá mức mà lăn lộn điên đảo trên giường.



Lan Nô Tu Đốn vừa tức vừa vội, vội vàng ôm người nọ vào ngực, bàn tay to lớn nhẹ nhàng giúp hắn xoa, bực bội nói: “Làm gì kinh ngạc như vậy, ta xem xem nào, có bị thương không.”



Nhan Tử Kì hít sâu mấy hơi, cố gắng bỏ lơ cơn đau, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lan Nô Tu Đốn hỏi: “Ngươi muốn dẫn ta về địa cầu?”



Dã thú đại thúc thấy hắn bị đau đớn như vậy, dục vọng nguyên bản cháy hừng hực cũng dần dần lui xuống, không hờn giận nhíu mày: “Ngươi không phải ồn ào suốt ngày đòi về sao?”



Nhan Tử Kì thầm nghĩ, ta có dám ồn ào đâu, nếu biết ồn ào hữu dụng hắn nhất định sẽ đi tìm cái loa rống cả ngày rồi.



“Thật sự có thể về sao?” Nhan Tử Kì không thể tin nỗi, thậm chí còn âm thầm nhéo đùi mình nhưng lại không cảm thấy đau đớn, thì thào nói: “Không đau, không lẽ mình nằm mơ?”



Dã thú đại thúc hung tợn gạt tay hắn: “Ngươi đương nhiên không đau rồi, ngươi nhéo đùi của ta.”



Nhan Tử Kì cúi đầu nhìn vệt hồng trên chân Lan Nô Tu Đốn, xấu hổ cười hắc hắc hai tiếng, lấy lòng nói: “Đau không? Ta giúp ngươi nhu nhu.”


“Đúng vậy.” Nhan Tử Kì gật đầu thừa nhận, không ngờ tin tức đã truyền nhanh như vậy, trước lúc đi ngủ hắn mới biết chuyện này không ngờ sáng nay mọi người đã biết cả rồi.



Lan Nô Triết cười cười, đôi mắt sâu chăm chú nhìn hắn: “Ngươi có nghĩ tới phụ thân tự mình đưa ngươi về địa cầu có ý nghĩa gì không?”



Nhan Tử Kì sờ sờ mũi, cười nói: “Chủ tử tự mình đưa ta về địa cầu, chứng minh y cũng có thể mang ta trở lại đây.”



“Nga, nếu biết rõ chính mình đi một vòng tròn vì sao ngươi vẫn vui sướng như vậy?” Lan Nô Triết cảm thấy hứng thú liền hỏi tiếp.



Nhan Tử Kì nhíu mày tiếp tục tươi cười: “Có thể trở về nhìn một chuyến ta đã cảm thấy rất mỹ mãn.”



Lan Nô Triết nghe xong cũng bật cười ha ha, ánh mắt nhìn hắn lại sâu thêm vài phần: “Tiểu Kì, ngươi quả thực là một người rất thú vị.”



Nhan Tử Kì không biết mình nói ra câu nào làm thiếu gia hài lòng như vậy, bất quá người này chính là như vậy luôn nói ra những câu dễ nghe: “Cám ơn thiếu chủ khích lệ.” Đã có hứng thú sao lúc trước lại vất hắn giống như một chiếc giày cũ, người này quả thực nói một đằng làm một nẻo.



“Vậy chúc hai người có chuyến đi vui vẻ.” Lan Nô Triết kéo tay tiểu béo, tiếp tục đi dạo trong hoa viên, nhưng tiểu béo vẫn còn lưu luyến chậm chạp bước theo sau.



Nhan Tử Kì nhìn theo bóng dáng tiểu béo, trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác áy náy.



Hắn biết Lan Nô Triết vừa thức tỉnh mình, cho dù có thể quay về địa cầu nhưng vẫn phải trở lại đây.



Tuy vấn đề này nếu suy nghĩ cẩn thận sẽ hiểu được, nhưng Lan Nô Triết làm như vậy có dụng ý gì, chẳng lẽ vui sướng khi thấy người gặp họa?



Bất quá dù biết lúc đó sẽ bị Lan Nô Tu Đốn dẫn về nhưng trong lòng Nhan Tử Kì vẫn rất háo hức, mong ngày khởi hành đến sớm một chút.



Chỉ cần có thể trở về, còn không nghĩ ra cách để lưu lại sao? Vấn đề này, cứ chờ đến lúc quay về trái đất rồi hãy tính.