Thú

Chương 59 : Mái ấm

Ngày đăng: 00:40 19/04/20


Sức ăn của hai anh em rất mạnh, hơn nữa, thân thể của hai anh em chúng

tuy rằng nhỏ hơn rất nhiều so với những tiểu thú nhân khác, nhưng rất

khỏe mạnh. Đây mới là điều mà Tô Từ thấy mừng nhất.



Hai anh em

lớn lên hết sức nhanh, mới hơn nửa tháng đã không cần uống sữa sói nữa

mà có thể chính mình tự ăn thịt. Thế là Tô Từ lại có thêm chuyện để làm, đó là biến đổi phương pháp chiên, xào, nấu, chưng thịt, sau đó cho bọn

hắn ăn.



Nhưng Tiger lại không cho bọn hắn đem món ăn nấu chín

làm bữa cơm chính, phần lớn thời gian, Tiger cũng sẽ đem một miếng thịt

sống trên trăm cân, thậm chí ném nguyên một con mồi trước mặt 2 anh em,

nói với bọn hắn, đây chính là thức ăn của bọn hắn.



Lúc Tô Từ gặp Tiger, hắn đã là một lão hổ thiếu niên rất cường tráng xinh đẹp, bất kể là săn mồi hay ăn cơm, cũng đều thông thạo tự nhiên, chỉ cần không để ý huyết tinh trong miệng hắn, nhìn lâu một chút sẽ cảm thấy động tác của

hắn rất xinh đẹp.



Nhưng hổ anh và hổ em lại không như vậy, bây

giờ hàm răng của bọn hắn còn chưa mọc dài, cho dù bây giờ anh em chúng

có lớn bằng con thổ cẩu thành niên đi nữa, nhưng so với con mồi mà Tiger ném trước mặt chúng thì anh em chúng vẫn nhỏ bé đến đáng thương.



Đối mặt với con mồi lớn như vậy, bọn hẳn phải dùng lực xé con mồi ra để

nhai, mới có thể nuốt xuống một khối thịt lớn như thế vào bụng. Thông

thường bọn hắn sẽ dùng cả hàm răng và tứ chỉ mới có thể ăn xong con mồi.



Mà thông thường vào giờ cơm, một thân lông trắng của hai anh em cũng bị

lây dính máu me nhầy nhụa, mỗi lần thấy như vậy, Tô Từ đều chịu không

nổi nuốt nuốt nước miếng, nàng thầm hận không thể tiến lên đem thịt cắt

ra chia đều cho hai đứa, để bọn hắn có thể sạch sẽ bóng loáng ăn một bữa cơm, mà không phải mỗi lần sau khi cơm nước xong, nàng cũng phải đi nấu một nồi nước lớn cấp bọn hắn tắm rửa.



Nhưng tốt xấu gì Tô Từ

vẫn rất lý trí. Bình thường vô luận nàng sủng, nàng yêu chiều bọn hắn

như thế nào, nhưng lại tuyệt đối không nhúng tay vào khi Tiger dạy dỗ

hai anh em.


ra. Cũng không uổng công nàng vẫn luôn rèn luyện thân thế, hiện tại lại

có tác dụng tại thời khắc nguy cấp này, nàng hít sâu vào một hơi, kéo

theo chảo đựng dầu bằng đá nặng chừng trăm cân tới cạnh đống lửa, dùng

tay nhấc xuống cái nồi trên đống lửa, sau đó đặt chảo dầu lên, lại nhanh chóng thêm một bó củi lớn vào trong đống lửa. (*nấu sôi dầu).



Sau đó mới chạy đến một nơi trong sơn động mà Tiger dùng để tồn giữ bó củi, Tô Từ ôm một bó cúi chạy về hướng đống lửa.



Hai tiểu gia hỏa thấy thế, một đứa cắn một bó củi, hồng hộc chạy theo phía sau Tô Từ.



Lúc này lão hổ không mời mà đến đã giãy thoát ra khỏi cạm bẫy, rít gào nhảy vọt tới trước cửa sơn động. Tim Tô Từ tăng tốc đập ‘thình thịch’, nàng

đem mấy cây củi cắm vào trong chảo dầu đang sôi, mới duỗi tay gọi Đại

Bảo và Tiểu Bảo, cùng nàng chậm rãi thối lui về phía sau chảo dầu.



Kè xâm nhập là hai lão hổ, trong đó có một con trên lưng có chút vết máu

(*do bị sập bẫy), con này là hổ cái lúc trước từng theo đuổi Tiger, vốn

tưởng rằng nó đã chết tâm không dây dưa Tiger nữa, lại không ngờ đến mấy tháng sau, thế nhưng lại xuất hiện ở nơi này, hơn nữa xem ra là ‘lai

giả bất thiện’ a. (*có ác ý)



Bọn hắn vừa xuất hiện, hai anh em

vừa được Tô Từ an ủi an tĩnh lại bắt đầu điên cuồng rít gào, nhe răng

trợn mắt muốn xông lên, hổ cái thú nhân bởi vì sập bẫy mà bị chút vết

thương trên mình cũng đã tràn đầy lệ khí, lúc này lại thấy Đại Bảo và

Tiểu Bảo hướng về phía nàng ta mà gào thét, nên cũng rống lớn lên một

tiếng, thân thể cũng tiến lên trước hai bước.



Tuy nói Tô Từ

không có chút lực chiến đấu, nhưng đã nhiều lần được xem Tiger chiến

đấu, nên cũng rất quen thuộc đối với hành động công kích của lão hổ.

Nàng xem ra, hổ cái thú nhân chỉ muốn dọa Đại Bảo và Tiểu Bảo mà thôi

một chút. Tô Từ xem ra được là sự tình cũng không đến nỗi hết đường cứu

vãn, trong tâm Tô Từ khẽ buông lỏng một chút, tuy nhiên hổ anh và hổ em

lại bị hành động của thú nhân giống cái dọa sợ, thanh âm lập tức trở nên thê lương, không đợi Tô Từ có phản ứng, bọn hắn lại hơi hơi lui về phía sau một bước, sau đó đột nhiên song song nhảy phốc về phía thú nhân

giống cái đánh tới.