Thượng Ẩn - Phần 2

Chương 9 : Cố Hải phản công

Ngày đăng: 20:24 19/04/20


* * *



Ngày hôm sau Lưu Xung mới biết được, hoá ra người tối hôm qua mà cậu đối chọi gay gắt kia, chính là thần tượng trong lòng cậu ta.



"Cái gì? Anh ta chính là Cố Hải? Chính là doanh nhân trẻ không phát triển theo lẽ thường đó hả?"



Bạch Lạc Nhân cười nhạt,"Đúng, cậu ta còn là con trai của Cố Thiếu tướng."



Mắt Lưu Xung lộ ra vẻ kinh ngạc, "Là Cố Uy Đình sao? Ôi trời ơi! Ông ta chính là Phó Tư lệnh vùng, không quá hai năm nữa sẽ được thăng lên làm Trung tướng, Chẳng trách anh ta có thể chen chân vào lĩnh vực công nghiệp quân sự, hoá ra có núi cao để dựa vào! May là hôm qua tôi không nói gì quá khích, anh ta sẽ không trả thù tôi chứ?"



Bạch Lạc Nhân cười như không cười nhìn Lưu Xung,"Cũng không chắc."



Ánh mắt của Lưu Xung trợn trừng lên,"Không phải chứ? Ngay cả một chút chuyện nhỏ anh ta cũng mang thù hả?"



"Đầu óc của cậu ta rất nhỏ, cậu suy nghĩ một chút hôm đó hai chúng tôi ở nhà hàng đánh nhau, kỳ thực cũng bởi vì lúc tôi mở cửa đụng phải cậu ta một cái, cậu ta liền quay sang đánh tôi."



Bạch Lạc Nhân nói như thật, Lưu Xung nghe xong cũng tưởng thật.



"Xong rồi, hôm đó lúc em khuyên can có vẻ như đã đấm anh ta hai cái, nhất định là anh ta nhớ kỹ mặt em. Không thì tối hôm qua sẽ không đòi sủi cảo của em, sớm biết như thế em đã cho anh ta rồi! !"



Bạch Lạc Nhân đỡ trán, lập trường của cậu thật kiên định!



"Được rồi, không đùa cậu nữa, cậu ta sẽ không vì chuyện nhỏ nhặt này mà tính toán với cậu đâu."



Lưu Xung vuốt vuốt ngực, lại hỏi tiếp,"Vậy tối hôm qua anh ta tìm anh có chuyện gì?"



"Cậu ta muốn hợp tác cùng chúng ta cái hạng mục này, mục đích tối hôm qua tới đây chủ yếu là nói chuyện này."



"Hóa ra là như vậy a!" Lưu Xung gãi đầu một cái,"Vậy anh có đồng ý với anh ta không?"



"Không."



Lưu Xung không giải thích được,"Vì sao không đồng ý? Điều kiện công ty bọn họ rất ưu việt a, lại chủ động đề đạt thương lượng như vậy, làm sao anh lại không đồng ý hả? Anh không sợ làm tổn thương anh ta sao?"



"Tôi đã sớm làm tổn thương cậu ta đến không còn cảm giác rồi......"



Bạch Lạc Nhân ném một câu làm cho Lưu Xung không biết nói thế nào, liền sải bước đi ra khỏi phòng nghiên cứu.
"Cần phải cân nhắc là các người." Cố Hải mở lòng bàn tay,"Chúng tôi chưa từng nói muốn ngừng hợp tác, chỉ cần các người đồng ý tăng giá, bên này chúng tôi lập tức ký hợp đồng."



Gương mặt Bạch Lạc Nhân rất cương quyết,"Giá cả đều rõ ràng ở đây, đồng ý thì ký, không đồng ý thì thôi."



Cố Hải trực tiếp nhìn thẳng vào Bạch Lạc Nhân, bảo cậu nói mấy câu nhượng bộ khó khăn vậy hay sao?



Trái tim Bạch Lạc Nhân đột nhiên đập mạnh một cái, ông đây thà không làm nữa, cũng không muốn ở đây nhìn mặt sắc mặt của cậu!



"Tốt hay xấu, bản thân cậu tự cân nhắc một chút....."



Trong đầu Bạch Lạc Nhân đột nhiên lóe ra những lời này của bộ trưởng.



Bước chân của cậu di chuyển, lấy hết sức lực để đi tới trước mặt của Cố Hải.



"Tôi đồng ý nâng giá cả cao hơn, ký hợp đồng đi!"



Cố Hải cười xa xôi,"Tôi lại đổi ý rồi, không muốn hợp tác với các người nữa."



Mặt Bạch Lạc Nhân đột nhiên đen xám lại, túm lấy cà- vạt của Cố Hải. (><)



"Cố Hải, cậu cố ý phải không?"



"Từ lúc bắt đầu tôi đã cố ý làm vậy." Cố Hải lấy tay vòng qua ôm lấy cổ Bạch Lạc Nhân,"Cậu không nhìn ra hả?"



Bạch Lạc Nhân lấy cùi chỏ hung hăng huých vào bụng Cố Hải, tức giận nói,"Cố Hải, cậu không cần đạp lên mặt mũi tôi! Vì sao tôi hợp tác với cậu, trong lòng cậu rõ như gương, đừng có tỏ ra đáng thương với tôi! Hôm nay tôi nói cho cậu biết, để nguyên giá ban đầu, một tệ cũng không tăng thêm. Cậu ký hai chúng ta sẽ liên lạc nhiều hơn, không ký tôi coi như không biết cậu! !"



Một trận gió mắt theo miệng Bạch Lạc Nhân phả vào trong trái tim Cố Hải.



"Cậu nói sớm một chút có phải thoải mái không, hai chúng ta còn phải lãng phí thời gian dài như vậy hay không?" Cố Hải vui tươi hớn hở vỗ vỗ gáy Bạch Lạc Nhân, đùng một cái từ doanh nhân nham hiểm biến thành anh trai nhà bên hiền lành tốt bụng.



Bạch Lạc Nhân âm thầm chửi rủa, vì phục vụ quốc gia vĩ đại, vì nhân dân an cư lạc nghiệp, tôi nhịn cậu!"



Cố Hải rít một hơi thuốc, sau đó vào trên mặt của Bạch Lạc Nhân, trong giọng nói mang theo một luồng khí lạnh buốt.



"Sủi cảo hôm đó, ăn ngon không?"