Thượng Cung

Chương 15 : Sai lầm làm thay đổi kế hoạch

Ngày đăng: 04:16 19/04/20


Lúc mới bắt đầu, ta vẫn chưa trực tiếp đem nàng đến

Chiêu Thuần cung, chỉ để nàng đứng xa xa nhìn Hạ Hầu Thần một cái. Loại chuyện

này phải khiến nàng cam tâm tình nguyện mới được, trong lòng có mục tiêu, mới

đem hết toàn lực theo đuổi. Tướng mạo Hạ Hầu Thần không tệ, tuy làn da hơi tái

nhợt, nhưng lại có một loại khí chất cao quý tự nhiên, hơn nữa hắn là người có quyền thế, tự nhiên không giống nam tử trong dân gian, càng hơn

xa vị hôn phu trước kia của nàng. Quả nhiên, nàng vừa thấy hắn, cổ trắng liền

rủ xuống, mặt đỏ lên. Ta yên lòng, chỉ cần nàng ta kỳ vọng về hắn, mọi chuyện

đều dễ xử lý.



Có hoàng hậu trợ giúp, ta tự nhiên biết bởi vì mùa

đông năm nay hạn hán, đêm nay Hạ Hầu Thần phải đi từ ngự hoa viên đến Thanh Tâm

điện, cùng các đại thần thương thảo cách chống hạn, mà địa điểm tốt nhất để

Ninh Tích Văn xuất hiện chính là con đường này.



Không hẹn mà gặp hoàng thượng là phương pháp thường

dùng trong hậu cung, ta chẳng qua chỉ rập khuôn theo mà thôi. Phàm là chuyện

liên quan đến Hạ Hầu Thần, không hiểu sao ta lại cảm thấy sợ hãi. Tâm tư hắn

khó lường, tuy không phải minh quân, nhưng cũng không phải là hôn quân háo sắc,

nếu như không cẩn thận đụng phải vảy rồng của hắn, thì vận mệnh khó lường.



Ninh Tích Văn cũng không để ý đến những chuyện khác,

bộ dáng tràn đầy lòng tin, cứ như hoàng thượng vừa thấy nàng, nàng liền lập tức

trở thành phi tử được yêu chiều nhất hậu cung. Thấy bộ dáng này của nàng, ta

càng thêm lo lắng. Nàng chưa thấy bộ mặt thật của Hạ Hầu Thần, chỉ thấy ngoại

hình hắn dễ coi, còn là cô gái ngây thơ, đương nhiên không biết sợ. Ta dặn đi

dặn lại chỉ đổi lấy sự nghi ngờ của nàng, “Tỷ tỷ, muội vào cung

rồi, đương nhiên là sẽ giúp đỡ người trong nhà…”



Ta dở khóc dở cười, nàng không biết trong cung nguy

hiểm thế nào, lại cho rằng ta sợ nàng tranh thủ tình cảm với ta.



Ta đành nói: ” Con đường này là do chính muội lựa

chọn, đến lúc đó, nếu có gì bất trắc, hy vọng muội đừng oán trách tỷ là được.”



Ninh Tích Văn trải qua một phen suy sụp, hiểu chuyện

hơn rất nhiều. Năm xưa lúc đại nương giao chúng ta cho quan binh chạy trốn

một mình, nàng cũng đã hiểu lý lẽ, thấy ta không tính toán hiềm khích trước kia

vẫn đối xử với nàng như thế, có phần cảm động, nói: “Tỷ tỷ, muội sẽ không

quên ân tình của tỷ, không ngờ tỷ không tính toán hiềm khích trước kia vẫn đối

tốt với muội.”


chân tướng ra sao? Hay là hoàng thượng nghĩ thần thiếp mang theo gia muội chặn

đường hoàng thượng? Đã hai ba tháng hoàng thượng không triệu kiến thần

thiếp, thần thiếp làm sao biết hành tung của hoàng thượng.”



Ta nói vội vã một chút, ngữ khí cũng nhanh một chút,

lại truyền đi thật xa trong ngự hoa viên. Sau khi nói xong, chỉ nghe chung

quanh hoàn toàn yên tĩnh, lại nghe được tiếng Khang Đại Vi hít sâu vô cùng rõ

ràng, mà Ninh Tích Văn sớm đã quỳ trên mặt đất run lẩy bẩy.



Ta nhìn thẳng Hạ Hầu Thần, quên cả đứng lên, cũng quên

tránh né ánh mắt hắn. Chỉ thấy hắn đột nhiên cười, như hoa quỳnh nở rộ lúc nửa

đêm. Ta thấy rõ ràng, lúc hắn cười lên, bên má trái có cái lúm đồng tiền như ẩn

như hiện.





Nói như vậy, nàng nhớ trẫm sao?”



Đầu óc ta trống rỗng, không hiểu ý hắn, hoàn toàn quên

hắn là ngôi cửu ngũ, hỏi ngược trở lại: “Cái gì?”



Khang Đại Vi ho khan một tiếng, vì ngự hoa viên vắng

lặng nên tiếng ho truyền đi thật xa. Lúc này ta mới tỉnh ngộ, vội vàng quỳ

xuống tránh ánh mắt hắn, thuận thế đáp: “Thần thiếp đương nhiên là rất nhớ hoàng

thượng, thử hỏi có vị phi tần nào trong cung không mong được hoàng thượng ân

sủng?”



Câu này không biết lại chạm trúng cái vảy ngược

*nào của hắn, hắn nổi giận đùng đùng hừ lạnh một tiếng, khiến ta bỗng nhiên cảm

thấy không biết làm sao cho tốt, đột nhiên hối hận tối nay lại bày ra trò này.



*

Vảy ngược: Tương truyền, rồng là động vật có thể đùa bỡn, cũng có thể cưỡi,

nhưng ngay cổ của nó có một chiếc vảy mọc ngược, dài khoảng một thước. Đây

chính là điểm yếu nhất của rồng, bị nắm được rồng sẽ chết, cho nên nó bảo vệ

chiếc vảy này rất kỹ càng, ai vừa chạm vào liền bị nó giết ngay. Con vật tượng

trưng cho vua chúa là loài rồng, ý nói hoàng đế nào cũng có một điểm không thể

động vào, nếu không sẽ gặp tai họa khó lường.



(1) Búi tóc Vọng tiên:↑