Thượng Đế Phù Hộ

Chương 16 :

Ngày đăng: 11:28 19/04/20


Tôi cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ đến có một ngày cùng Phương Bạch Lâm liên lạc như thế nào. Nếu không phải vì công việc hiện tại của có tôi triển vọng rất tốt, tôi thậm chí còn định rời khỏi thành phố.



Tôi thực sự đã cân nhắc về vấn đề này ngay từ đầu, nhưng lúc đó tôi lại nghĩ, tại sao tôi phải làm ảnh hưởng đến cuộc sống ban đầu của mình vì một tên cặn bã?



Đây quả thật là một lời nói rất hay nhưng thực ra tôi không thể hoàn toàn làm được.



Nhưng ít nhất thì tôi chỉ để hắn ảnh hưởng đến mình một phần và phần còn lại vẫn thuộc về bản thân tôi.



Những ngày cùng Phương Bạch Lâm cắt đứt quan hệ tuy tôi sống chẳng ra gì, thế nhưng không hề có ý định cùng hắn gặp lại.



Nhưng tôi càng không nghĩ tới, không gặp hắn nhưng lại gặp được vợ hắn.



Tôi thực sự bất ngờ, làm sao cũng không nghĩ ra vì sao vợ hắn nhận ra tôi.



Nàng nói: “Xin chào, tôi là Lương Kỳ, là vợ của Phương Bạch Lâm.”



Tôi giả vờ kinh ngạc: “Phương Bạch Lâm là ai?”



Nàng cười một tiếng, trong nụ cười tựa hồ mang theo chua xót cùng bất lực, nàng nói: “Tôi biết rằng anh có thể không muốn thừa nhận mình quen biết anh ta. Thực tế thì tôi cũng như vậy.”



Vậy nên tôi hướng về phía nàng gật đầu một cái, nói: “Không sai, tôi là Đoạn Cẩm.”



Lương Kỳ cũng là tới khám bác sĩ tâm lý, chúng tôi vốn dĩ không nên chạm mặt nhưng do trợ lí bác sĩ tâm lý xếp lịch xảy ra chút sai lầm mà gặp nhau.


Lương Kỳ còn nói: “Kỳ thật tôi vốn tính toán không cần đứa nhỏ này, ba nó không xứng làm cha.”



Nàng dừng lại một chút, rủ mắt xuống nhìn bụng mình nhô lên nói: “Thế nhưng, bác sĩ nói nó đã lớn, tuy rằng còn chưa ra đời nhưng cũng là một sinh linh. Tôi không thể làm như vậy, tôi không thể giết người.”



Tôi nghĩ, nếu như muốn giết người, người đáng giết nhất phải là Phương Bạch Lâm.



Thời điểm nghe Lương Kỳ nói chuyện, tôi thực vô sỉ ở trong lòng tự thấy may mắn, Phương Bạch Lâm đối với tôi chỉ là lãng phí 6 năm thanh xuân cùng tình cảm nhưng Lương Kỳ, có lẽ chính là cả đời nàng bởi vì cho dù ly hôn, đứa nhỏ này cũng sẽ thời khắc nhắc nhở nàng chuyện gì đã xảy ra.



Tôi hỏi Lương Kỳ: ” Cho nên, hai người hiện tại thế nào?”



Lương Kỳ tựa hồ muốn khóc lại tựa hồ không có, nàng nói: “Tôi căn bản không thấy hắn ta.”



Phương Bạch Lâm đến tột cùng là cái cái dạng người gì, tôi đột nhiên phát hiện thời gian 6 năm tôi vẫn chưa thể chân chính hiểu hết.



Ngày đó thời điểm tạm biệt, tôi cùng Lương Kỳ cho nhau phương thức liên lạc, trước khi đi mới nhớ tới một vấn đề quan trọng nhất, tôi hỏi: “Cô làm sao biết tôi?”



Lương Kỳ sửng sốt một chút, do dự hồi lâu, đối với tôi nói: “Có một lần hắn uống rượu say mèm, sau khi về nhà vừa ôm tôi vừa kêu Đoạn Cẩm vừa mắng, còn có một chút… lời không nghe nổi. Tôi lúc ấy tưởng đó là bạn gái cũ của hắn, cho đến có một ngày tôi vô tình thấy……”



Nàng ngừng lại.



“Nhìn thấy cái gì?” Tôi đột nhiên có một loại dự cảm xấu.



Quả nhiên, nói như vậy, loại thời điểm này dự cảm của tôi thường không sai.



Lương Kỳ nói: “Đoạn Cẩm, hôm nay chúng ta coi như là quen biết, anh yên tâm đi, có chuyện gì, tôi nhất định sẽ giúp đỡ anh.”



Thời điểm tôi vừa nhíu mày không hiểu nhìn nàng, tôi nghe thấy nàng nói: “Trong máy tính của hắn, có video hai người ân ái.”