Thương Tâm Tiểu Tiễn [Luận Anh Hùng]

Chương 50 : Cơ mật

Ngày đăng: 14:07 18/04/20


Bạch Sầu Phi cũng không lập tức trở về Kim Phong Tế Vũ lâu, mà lại đi đến lầu Tam Hợp một chuyến.



Lầu Tam Hợp, năm đó hắn và Vương Tiểu Thạch đã theo Tô Mộng Chẩm lên lầu, cũng tiến vào thế giới phồn hoa của kinh thành, có thể xuất đầu lộ diện, tranh hùng đấu thắng trong võ lâm kinh sư.



Hiện giờ lầu vẫn như cũ, nhưng người đã hoàn toàn thay đổi.



Bạch Sầu Phi cũng cảm khái, đã rất lâu hắn chưa từng lên lầu này.



Lần đầu tiên lên lầu, hắn đã bước lên sân khấu, đảm nhận vai diễn trong võ lâm hoàng thành.



Lần thứ hai lên lầu, hắn đã trở thành thủ lĩnh của đệ nhất bang hội trong võ lâm kinh thành.



Lần thứ ba lên lầu thì sao?



Đó là lần sau.



- Ta muốn bay cao vượt trên thiên hạ, làm sao nhẫn nhục trốn trong bùn lầy; chí của ta rung chuyển trời đất, bất đắc dĩ nên phải đợi thời cơ. Rồng bay lên chín tầng trời, nào có sợ kháng long hữu hối *? Trong nháy mắt lên đến đỉnh cao, hỏi ai lại không thất kinh?



* Người ở địa vị cao phải đề phòng, nếu không sẽ thất bại và hối hận.



- Ta vốn muốn sống đạm bạc lui khỏi giang hồ, sao lại không cam lòng sống uổng cả đời; ta nghĩ nhiều đến tự do tự tại, tiếc rằng phải lập công lập nghiệp. Muốn danh muốn quyền, không ngại muốn tiền muốn mạng. Tay nắm đại quyền sinh sát, còn ai có thể thất kính.



Trên đường hắn ngâm nga ca hát, vừa ca vừa lên lầu.



Chí lớn của hắn là, lần thứ ba lên lầu, hắn phải dẹp yên tất cả chướng ngại, tất cả kẻ địch trong võ lâm kinh thành, tiến vào triều đình làm quan lớn. Nhìn khắp giang hồ, hắn phải vô địch.



Đến lúc thật sự không còn địch thủ, hắn cũng không ngại đối địch với trời.



Đây là lời hứa của hắn, cũng là tham vọng của hắn.



Hắn lên lầu Tam Hợp là để gặp một người, một người rất quan trọng.



Nhưng gặp người này lại là một cơ mật. Ý nghĩa của “cơ mật”, đó là chuyện quan trọng không thể để cho người khác biết.



Có điều, hắn là một người rất nổi danh, hiện giờ trong tay lại nắm giữ quyền hành, cho nên hắn đi đến nơi nào cũng có người nhận ra được.



Mà người hắn muốn gặp cũng rất quạn trọng, càng rất nổi danh. Thậm chí những năm gần đây, danh tiếng và quyền lực của người này không hề dưới hắn, mặc dù tác phong của người này luôn hết sức khiêm tốn, hơn nữa thường hay cúi đầu.



Nhưng trong võ lâm, không ai dám xem thường y bởi vì y hay cúi đầu, đây là một người cúi đầu nhưng không ủ rũ.



Người này mặc dù không có xương sống, nhưng lại có cốt khí và dũng khí.



Lần trước Bạch Sầu Phi theo Tô Mộng Chẩm lên lầu Tam Hợp cũng là để gặp y.


- Có điều, các ngươi với tệ đường vốn là thù địch, e rằng bang chúng sẽ không phục.



- Ai dám không phục, lập tức giết chết. Lại nói, hai bang chúng ta hợp lại sẽ là vô địch, phân chia sẽ tự tổn thương, sao không thống nhất lại cùng nhau chống địch? Như vậy dĩ nhiên chúng ta sẽ là đệ nhất đại bang trong kinh thành, hai đảng Phát và Mộng, tập đoàn Hữu Kiều, Mê Thiên Thất Thánh gì đó… tất cả đều phải cúi đầu nghe lệnh. Hơn nữa, người lập mưu giết chết Lôi Tổn là Tô Mộng Chẩm, ta đã trừ khử hắn, báo thù cho các ngươi. Người ám toán giết chết Lôi Tổn là Quách Đông Thần, lúc cần thiết ta cũng có thể giao cô ta cho các ngươi xử trí. Ta và quý đảng cũng không có thù sâu hận lớn, có chuyện gì mà không thể làm? Sao lại sợ người khác phản đối?



- Như vậy...



- Không như vậy.



Âu Dương Ý Ý ở bên cạnh chợt cười lạnh nói:



- Chỉ sợ ngươi cũng không qua khỏi hôm nay.



- Đừng có chen vào!



Bạch Sầu Phi quát lên:



- Nơi này đâu phải chỗ để cho ngươi nói năng lung tung!



- Chuyện này...



Địch Phi Kinh dường như vẫn băn khoăn lo lắng.



- Đừng có chuyện này chuyện kia. Hai bang chúng ta đã đánh nhau bốn mươi năm, chẳng ai có lợi ích gì, chỉ hại mình lợi cho kẻ địch. Sao không hòa hảo liên thủ, giết cho kẻ địch không kịp trở tay.



- Như vậy...



Địch Phi Kinh vẫn đang suy nghĩ:



- Nếu ta và ngươi kết nghĩa, hai bang liên thủ, ai là huynh ai là đệ? Ai là quân ai là thần?



- Nói nhảm, chúng ta không phân quân thần, nhưng đương nhiên ta sẽ là lão đại.



Bạch Sầu Phi nói rất trực tiếp:



- Chúng ta không cần nói những lời hư tình giả ý, chỉ cùng chung lợi ích, lập trường nhất trí. Nếu như ngươi có thành ý, trước tiên hãy thay ta làm một chuyện.



- Chuyện gì?



- Vậy là ngươi đã đáp ứng?



- Chuyện này…



- Được, cho dù ngươi đáp ứng hay từ chối, trước tiên đều phải xem ngươi có làm được chuyện này hay không. Nhớ kỹ, hai bang chúng ta có liên hợp hay không đều là do ngươi, nhưng những chuyện ta nói đều là cơ mật. Cho dù chuyện của chúng ta có tiến hành hay không, có làm được hay không, cũng tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài. Nếu không, chúng ta sẽ là địch chứ không phải bạn, không có khả năng cứu vãn, ngươi nghe rõ chứ?