Tiến Công Sủng Phi

Chương 149 : Biếm Lãnh cung

Ngày đăng: 20:41 18/04/20


Edit: Thần Hoàng Thái phi.



Beta: Kỳ Hoàng Thái phi.



Một đường này Thẩm Vũ rêu rao khắp nơi, tất nhiên là vô số người nhìn thấy. Tuy nàng đã dùng khăn gấm che mặt lại nhưng dáng vẻ kia rõ ràng là thê thảm, cho nên vẫn bị người ta nhìn thấy. Thẩm Vũ bị Hoàng thượng đuổi ra khỏi Long Càn cung, ngay lập tức tin tức này liền lan truyền khắp hậu cung. Không ít phi tần có tâm tình vui sướng khi người gặp họa, mong chờ xem chuyện này thế nào.



Chung quy con đường thăng vị của Thẩm Vũ quá lợi hại, cho dù không có gì cản trở nhưng cũng đã đắc tội hơn phân nửa phi tần trong cung, khiến họ đố kỵ đỏ mắt.



Nội điện Long Càn cung lâm vào sự yên tĩnh giống như chết vậy. Bởi vì khí lạnh bao phủ quanh thân Hoàng thượng, nên khiến cho các cung nhân đứng hầu một bên căn bản không dám lộn xộn. Đỗ Viện phán ho nhẹ một tiếng, ông hơi nhấc chân bước về phía trước một bước, khom người nói với Hoàng thượng: "Hoàng thượng, nếu không có việc gì thì vi thần xin cáo lui!"



Tề Ngọc không nói gì, không đồng ý cũng không cự tuyệt. Tuy thâm tâm Đỗ lão đầu không chắc Hoàng thượng có ý gì, có điều nơi này ông không thể ở lại được nữa, trực tiếp đứng dậy rồi chậm rãi lui ra ngoài.



Vẻ mặt Lý Hoài Ân đau khổ tột cùng, đừng để lại một mình hắn đối mặt với Hoàng thượng mà, thật là đáng sợ!



Hoàng thượng nhíu chặt mày, rõ ràng là đang lâm vào trầm tư. Hắn khẽ nheo mắt lại, tựa như nhớ tới điều gì đó. Hắn cầm bút lông bên cạnh lên, bắt đầu viết thánh chỉ. Lý Hoài Ân lén rướn cổ lên, hai mắt trộm nhìn, chỉ nhìn thấy mấy chữ đầu, rồi trở nên hãi hùng khiếp vía.



Xong đời rồi, bây giờ Hoàng thượng muốn chơi một trận lớn rồi! Tiếp nối Thẩm Kiều, lại một lần nữa Thẩm gia có phi tần bị biếm vào lãnh cung rồi.



Lý Hoài Ân đặt thánh chỉ vào trong ống tay áo, lê đôi chân một bước thành ba bước chầm chậm đi về phía Kỳ Hoa điện. Nhớ trước đây lúc phong Thẩm Uyển làm Uyển Tu viện, cũng là hắn tới tuyên chỉ. Lúc ấy còn cảm thấy Hoàng thượng ban Kỳ Hoa điện tráng lệ huy hoàng như vậy cho Uyển Tu viện, vẫn là niệm tình ý, hiện tại nghĩ lại hoàn toàn không phải!




"Nghe nói Lý Tổng quản đã tới Kỳ Hoa điện, chắc là đến tuyên chỉ, chỉ là không biết ý chỉ kia là tốt hay xấu nữa!" Lời nói Lan Hủy ẩn chứa hàm ý, vẻ mặt mang theo vài phần lo lắng.



Khoảng thời gian gần đây, bởi vì hai vị chủ tử qua lại gần gũi, cho nên các cung nhân của Kỳ Hoa điện và Cẩm Nhan điện đều thân thiết với nhau. Thỉnh thoảng có ngọn gió thổi cỏ lay, thì đối phương liền biết rất nhanh.



Thẩm Vũ vừa nghe những lời này thì nhíu mày lại, nhưng nàng cũng không nôn nóng đến Kỳ Hoa điện, ngược lại còn đi thẳng vào nội thất. Lúc mọi người theo vào thì thấy Thẩm Vũ đã đá giày thêu trên chân xuống, bọc chăn gấm quanh người, rõ ràng là muốn nghỉ ngơi.



Mọi người hai mặt nhìn nhau, Thục phi nương nương đây là làm sao vậy? Thật sự không quan tâm đến Uyển Tu viện sao?



Thật ra Thẩm Vũ cũng không nghĩ nhiều, chỉ là nàng vừa mới khóc to quá sức, cho nên cả người đều rơi vào trạng thái vô cùng mệt mỏi. Vừa rồi Minh Âm đã nói cho nàng nghe nhiều manh mối nhưng nàng không có cách nào xâu chuỗi lại được, có lẽ đầu óc bị đình trệ rồi. Nàng muốn ngủ bù, sau đó lấy trạng thái khỏe khoắn để đối mặt với những việc này.



Mãi cho đến buổi tối, tin tức Hoàng thượng nhận được cũng không thể làm cho hắn hài lòng. Sau khi Thẩm Vũ trở về Cẩm Nhan điện thì vẫn luôn không có động tĩnh gì. Thẩm Uyển nhận thánh chỉ bị biếm Lãnh cung, cũng không hề nóng nảy chút nào, vốn không nằm trong dự đoán của hắn là Thẩm Uyển ngay lập tức lê lết thân thể bệnh tật đi cầu xin Thẩm Vũ, làm cho những việc mà hắn phỏng đoán đều không xảy ra.



Hắn không khỏi thầm cắn chặt răng, trong lòng thật sự phiền muộn, loại cảm giác này hắn chưa từng trải qua. Vì cãi nhau với người khác nên lòng cứ luôn lo lắng không yên, có thể nói là một thể nghiệm mới!



"Thu xếp đi!" Hoàng thượng từ từ đứng dậy, nhỏ tiếng ra lệnh cho Lý Hoài Ân.



Màn đêm buông xuống, toàn bộ hậu cung đều im ắng, chỉ có Thọ Khang cung, trên dưới đều đèn đuốc sáng trưng. Thái hậu hoàn toàn không ngờ tiểu Hoàng tử mới sinh ra có tính tình như vậy, vẫn luôn khóc nháo không ngừng, giống như là làm thế nào cũng không thoải mái vậy.