Tiến Công Sủng Phi

Chương 157 : Viết vào ngọc điệp.[1]

Ngày đăng: 20:41 18/04/20


Edit: Tuệ Tu nghi.



Beta: Chiêu Hoàng Thái phi.



[1] Ngọc điệp, gia phả Hoàng tộc, ghi chép lại danh sách các thành viên trong hoàng gia.



Thẩm Vũ bất lực nhìn hắn một cái, bỗng nhiên lại nhớ tới lúc ở Thọ Khang cung, khi Thái hậu nhắc đến việc để Hiền phi nuôi dưỡng Đại Hoàng tử, Hoàng thượng thế nhưng có dáng vẻ nghiêm túc suy nghĩ, vì vậy mà trong lòng có chút không thoải mái, nàng hỏi thẳng: "Hoàng thượng, khi ở Thọ Khang cung, sau khi được Thái hậu chỉ điểm, có phải Hoàng thượng đã đổi ý thay vì để thần thiếp thì sẽ để Hiền phi nuôi dưỡng Đại Hoàng tử không!"



Tề Ngọc ngẩng đầu lên, khuôn mặt hiện lên vẻ khó hiểu, cẩn thận suy nghĩ lại mới biết được rốt cuộc là Thẩm Vũ đang nhắc đến chuyện gì.



"Sao có thể chứ! Nhưng Thái hậu nói cũng có chỗ đúng, một khi nàng dưỡng dục Đại Hoàng tử, thời gian bên cạnh trẫm chắc chắn sẽ ít đi. Trẫm nhớ lại lúc trước, có chút ấn tượng về việc phụ hoàng cả ngày bất mãn vì mẫu phi luôn một lòng một dạ để ý đến trẫm. Trẫm thì lại không muốn vì một đứa trẻ mà làm chậm trễ việc quan trọng!" Nam nhân chậm rãi lắc lắc đầu, trên mặt lộ ra vài phần ý cười, giống như đang nhớ tới những chuyện thú vị khi còn bé vậy.



Thẩm Vũ nhìn thấy dáng vẻ ôn hòa hiếm có này của hắn cũng cười cười theo. Chỉ là hai người còn chưa vui cười được bao nhiêu, em bé trên giường đã tỉnh, tiếng khóc "oa--- oa---" nỉ non vang lên khắp nội điện, bà vú vẫn luôn chờ bên ngoài lập tức tiến vào, ôm Đại Hoàng tử ra ngoài dỗ.



Ngoại điện cũng đốt than, độ ấm phù hợp, hai bà vú cũng là người kinh nghiệm đầy mình, Cẩm Nhan điện này so với Thọ Khang cung thì tự tại hơn nhiều, cho nên động tác tay cũng nhanh nhẹn lên không ít. Hơn phân nửa thời gian đêm qua Đại Hoàng tử đều khóc, hiện tại thật sự đã mệt mỏi, sau khi bú no liền ngủ, so với dự đoán thì thuận lợi hơn nhiều.



Dỗ hài tử ngủ xong, bà vú lại ôm Đại Hoàng tử vào trong. Thẩm Vũ đứng lên tiếp nhận bọc tã từ trong tay bà ấy, cẩn thận điều chỉnh tư thế ngủ của thằng bé cho thoải mái. Tề Ngọc cũng vươn cổ nhìn qua, cẩn thận quan sát đứa trẻ trong tã lót.



Lúc này nhìn lại, so với mấy ngày trước thì Đại Hoàng tử đã đẹp hơn không ít, làn da nhăn nhúm trên người đã trở nên bóng loáng, vốn là màu vàng cũng dần trắng nõn như dáng vẻ mà trẻ con nên có.
Thẩm Vũ nghe được khích lệ của bà vú, trên mặt cũng nở nụ cười theo, nàng bọc Hoàng Trưởng tử trong áo choàng thật kỹ rồi ôm vào trong ngực, vươn cổ chạm đôi môi lên gương mặt đứa bé, ôn nhu nói: "Nào, Kính Hiên nói với bà vú, y phục này là do Uyển mẫu phi tự tay thêu, so với tú nương Giang Nam còn lợi hại hơn đi!"



Thẩm Vũ vừa dứt lời, sắc mặt bà vú kia liền thay đổi, nháy mắt đã trắng bệch một mảng. Bà ấy có chút không chắc chắn mà ngẩng đầu lên đánh giá Thẩm Vũ, trong lòng dần dần lạnh đi. Không rõ rốt cuộc lời này của Thẩm Vũ là xuất phát từ trong lòng hay là đáng thử mình đây.



Dù sao thì Hoàng thượng mới đưa Hoàng trưởng tử vào trong ngọc điệp, trước sau chưa đến hai canh giờ, mà giờ Thẩm Vũ lại nói Thẩm Uyển là Uyển mẫu phi của Hoàng Trưởng tử, điều này không khỏi khiến người ta nghi kỵ.



Vẻ mặt Thẩm Vũ không đổi, nàng cứ như vậy mà ôm Hoàng Trưởng tử đi đi lại lại trong điện, ánh mắt lại bay đến nơi xa xăm, rõ ràng là đang nghĩ đến chuyện khác.



Bên trong ngọc điệp thật sự ghi nàng là mẫu phi của Hoàng Trưởng tử, nhưng đứa nhỏ này cũng thật sự không phải chui ra từ trong bụng nàng, cả đời này cũng không thay đổi được sự thật rằng nàng không phải mẫu phi chân chính của Tề Kính Hiên. Huống hồ bên trong hậu cung này nhiều người nhiều miệng, khó bảo đảm sẽ không có một ngày xuất hiện tiểu nhân châm ngòi ly gián, so với việc để người ta đảo lộn thị phi, chi bằng ngay từ đầu cứ nói với nó chân tướng đi.



Nàng chưa từng có lòng hại Hoàng Trưởng tử, cũng chỉ cầu mong, sau này không dưỡng ra một con sói mắt trắng thôi!



Buổi tối, trong Hoàng cung bày tiệc rượu đầy tháng của Hoàng Trưởng tử, không ít mệnh phụ triều thần tiến đến chúc mừng. Không ít người sáng suốt đều hiểu rõ trong lòng, vị Hoàng Trưởng tử thân thể dị dạng này đi theo Thục phi nương nương coi như nước lên thì thuyền lên. Không chỉ thành công nhận tổ tông Tề gia, trở thành thành viên Hoàng thất, mà phía sau còn có một người cường ngạnh làm mẫu phi..



Phóng mắt khắp toàn bộ hậu cung, trước mắt thì Thục phi nương nương là người có hậu trường mạnh nhất! Nếu có ai phản bác, thì mấy ngày hôm trước Thẩm Vương gia còn mới bị Hoàng thượng dùng cành mận gai đánh thật tàn nhẫn làm cho chảy máu ào ào kìa, đúng là không có kiến thức.



Bởi vì Thục phi nương nương chưa bao giờ dựa vào Thẩm gia, hậu trường của nàng đó là Hoàng thượng. Nhất thời Cẩm Nhan điện tràn ngập khách khứa, Thẩm Vũ đã có Hoàng thượng chống lưng, lại có Hoàng Trưởng tử bên người, thật sự là đã đủ uy phong. Nhưng cũng đồng thời trở thành cái đích, tuy trên mặt các phi tần tràn đầy ý cười, nhưng thủ đoạn sau lưng lại chưa bao giờ ngừng lại.