Tiến Công Sủng Phi

Chương 206 : Lần đầu cho bú sữa (1)

Ngày đăng: 20:42 18/04/20


Edit: Huyền Hiền viện.



Beta: Rine Hiền phi.



Cảm giác không còn sức lực càng thêm rõ ràng, Thẩm Vũ thật sự hơi khó tin vậy mà Hoàng thượng lại nói ra những lời như vậy.



Nàng lại một lần nữa hoài nghi, cuối cùng Hoàng thượng có xem Nhị Hoàng tử là thân sinh của hắn hay không. Dù sao đứa bé này cũng còn quá nhỏ, lúc Đại Hoàng tử được một tuổi đã bị đưa đến thiên điện ngủ, bây giờ Nhị Hoàng tử, nếu dựa vào ý của Hoàng thượng, không phải mấy tháng nữa đã phải dọn đến thiên điện rồi sao?



“Được rồi, vậy đầu xuân sang năm thần thiếp và Nhị Hoàng tử sẽ quay trở về.”



Thẩm Vũ duỗi duỗi cổ nhẹ giọng nói một câu, lập tức nhận lại ánh mắt xem thường của Tề Ngọc.



Ngày đó, Hoàng thượng cũng không hồi cung, mà ở lại Lãng Nguyệt am. Tuy nói không hợp quy tắc, nhưng cũng không ai dám nói thêm nửa câu.



Lý Hoài Ân lại lo lắng, hắn vội vàng tìm thị vệ đưa tin về cho thái giám Long Càn cung, tỉ mỉ dặn vài câu. Nếu Hoàng thượng ở lại đây thì thật đúng là không biết khi nào quay trở về. Dù sao cũng là mùng một năm mới, những phi tần chủ tử kia chắc chắn sẽ nắm bắt lấy cơ hội tốt này mà đi Long Càn cung, tìm Hoàng thượng.



Hơn nữa mùng một đầu năm, Thái hậu và Hoàng Quý phi đều không ở trong cung, Hoàng thượng lại không lộ mặt ở hậu cung, thật sự là không thể nào nói nổi.



Thị vệ suốt đêm chạy về hậu cung, đến Long Càn cung truyền lại lời của Lý Hoài Ân, liền nhìn thấy mấy cung nữ thái giám túc trực ở Long Càn cung mặt ủ mày ê, Hoàng thượng đây là muốn lấy mạng của bọn họ nha.



Tin tức Hoàng thượng cưỡi ngựa nhanh như điện chớp rời cung được lan truyền rất nhanh, các vị chủ tử nơi hậu cung luôn luôn vô cùng quan tâm đến hành tung của Hoàng thượng, chăm chú nhìn xem vị cửu ngũ chí tôn này, ở đêm ba mươi sẽ triệu hạnh ai, nhưng kết quả là chờ đến rạng sáng mùng một năm mới, vẫn không thấy bóng dáng đâu.



Đợi đến lúc bọn họ thu được tin tức, mọi người đều như nghe được tin dữ vậy, trong lòng vô cùng bức xúc. Trong cung nhiều cung phi mỹ nữ như vậy, thế nhưng Hoàng thượng lại không xem trọng, liều mạng chạy ra ngoài cung, chẳng lẽ đã thu được người đẹp yêu kiều nào ở bên ngoài rồi?



Thẩm Vũ nói với Hoàng thượng thêm mấy câu, sau đó Hoàng thượng đến nhà chính nghỉ ngơi. Thẩm Vũ ôm Nhị Hoàng tử ngủ ở sườn phòng, tuy rằng ba người không nằm ngủ bên cạnh nhau, nhưng lại có một đêm an lành ngon giấc.



Nhưng thật ra ở nơi hậu cung có không ít chủ tử nương nương không có cách nào ngủ ngon được. Vừa nhớ đến việc Hoàng thượng chạy ra khỏi cung trong đêm ba mươi, bây giờ lại không biết ở bên tiểu yêu tinh nào, trong lòng phẫn hận vô cùng, thầm cắn chặt răng.




Thẩm Vũ không nhịn được trừng mắt nhìn hắn một cái, người này thật sự quá đáng giận mà.



Còn không đợi nàng càu nhàu trong lòng xong, nam nhân kia đã bưng chén cháo bước tới, từ từ đỡ nàng ngồi dậy, nhẹ nhàng tựa vào giường. Cầm lấy cái muỗng, từng muỗng từng muỗng chậm rãi đút nàng ăn cháo.



Lúc Minh Tâm tiến vào thì nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt không giấu nổi ngạc nhiên. Vốn phía sau còn có cung nhân đi theo mang cơm lên, tất cả đều dừng bước, yên lặng chờ bên ngoài, cho đến khi Tề Ngọc đút nàng ăn hết một chén cháo rồi, mấy người mới bưng thức ăn tiến vào buồng trong.



Tuy rằng Thẩm Vũ không thể ăn cái gì, nhưng mà lại phải hầu hạ Hoàng thượng cho tốt. Một bàn đồ ăn lớn, đều bốc lên hương thơm ngào ngạt, tinh thần Thẩm Vũ khôi phục lại chút ít, ăn uống cũng tốt hơn nhiều. Nhưng mà nàng vừa mới sinh xong, không thể ăn được, chỉ có thể trừng mắt nhìn hắn ăn.



Tề Ngọc ngồi bên cạnh bàn, nhìn một bàn thức ăn phong phú như vậy, chậm rãi nhướng nhướng mày.



Không chờ hắn động đũa, đứa bé nằm bên cạnh Thẩm Vũ bắt đầu lấy hơi khóc nháo ầm ĩ. Bên ngoài lập tức có bà vú tiến vào, trước tiên là hành lễ với hai người, rồi lập tức tiến đến bên cạnh Nhị Hoàng tử nhìn vài lần.



“Quý phi nương nương, chắc là Nhị Hoàng tử đã đói. Rất nhiều đứa trẻ lần đầu uống sữa, đều là mẫu thân thân sinh ra trận, nương nương, người có muốn thử hay không?”



Trong giọng nói bà vú kia có chút không chắc chắn, dù sao các phi tần ở hậu cung đều rất xem trọng sự sủng ái của Hoàng thượng, chỉ sợ sẽ ít quan tâm đến con mình.



Kỳ thật Thẩm Vũ cũng nghĩ sẽ cho nó bú sữa của mình, nhưng Hoàng thượng lại ngồi ở đây, hơn nữa lúc bà vú vừa nói xong, ánh mắt của nam nhân đã nhìn về qua đây, lực chú ý rõ ràng đều tập trung ở bên này, làm cho nàng có chút tiến thoái lưỡng nan, không biết làm thế nào.



“A Vũ, là sao vậy? Nàng không muốn cho bú sữa sao?”



Tề Ngọc thấy nàng chậm chạp không nhúc nhích, không nhịn được thấp giọng hỏi một câu, miệng còn đang nhấm nháp một miếng cá hương nấu cà tím, vẻ mặt lại vô cùng nghiêm túc, đứng đắn.



Trong lòng Thẩm Vũ có chút bất ngờ, trực tiếp bế đứa nhỏ trong tã lót ôm vào trong ngực, lúc nàng dùng sức ôm thằng bé lên, cảm giác đau đớn từ dưới thân truyền đến càng thêm mãnh liệt.



Sắc mặt nàng trắng bệch, nhưng lại cắn chặt răng chịu đựng.