Tiến Công Sủng Phi
Chương 234 : Tra ra hung thủ
Ngày đăng: 20:43 18/04/20
Edit: Dương Chiêu dung.
Beta: Tuệ Quý phi.
Minh Âm nhíu mày sâu hơn, bên trên có đến bảy, tám cái tên của cung nhân bị khoanh tròn, chính là những người cần được chăm sóc đặc biệt, họ đều là cung nhân đi ra từ cung điện của các phi tần có máu mặt trong hậu cung.
Mấy cung nữ có tâm tư cẩn trọng trong Phượng Tảo cung đều bị Minh Âm gọi đến thảo luận về mấy cung nhân trong danh sách. Hơn nữa nàng cũng đã chứng thực hồ sơ của bọn họ, từ quê quán đến hoàn cảnh gia đình.
“Minh Âm tỷ, Thuý Liễu này là đến từ Ký Châu, mấy cô nương này cũng là từ Ký Châu tới, các nàng là đồng hương.” Một tiểu cung nữ trong số đó như phát hiện ra điều gì, vẫy tay với Minh Âm, nàng ấy vừa nói vừa khoanh lại mấy vòng tròn trên danh sách.
Minh Âm đến gần, cúi người nhìn cẩn thận, lông mày dần nhăn lại. Trên tờ giấy Tuyên Thành tổng cộng có bốn vòng tròn, trong đó có hai vòng tròn là người bên cạnh Đức phi, còn lại là cung nữ hầu hạ bên cạnh Lương phi và Tuệ Phi.
Chân mày Minh Âm cau lại, đôi mắt nàng nhìn chằm chằm vào danh sách trong tay, sắc mặt càng thêm khó coi.
“Ký Châu, sao lại quen thuộc như vậy?” Minh Âm không ngừng lẩm bẩm mấy lời này, nàng hơi nheo mắt, rõ ràng là đang rơi vào trầm tư, như đang kiếm một manh mối nào đó.
“Tra thử chủ tử nương nương của các cung xem, ta nhớ rõ cũng có người đến từ Ký Châu!” Đột nhiên Minh Âm vỗ tay một cái, trên mặt lộ ra vài phần vội vàng, khó trách nàng cảm thấy địa danh Ký Châu này thật là quen thuộc, thì ra là do lúc trước nàng từng để ý đến nó.
Nghe nàng nói như vậy, lập tức có người bắt tay vào tìm kiếm hồ sơ, cung phi có thể khiến Minh Âm nhớ rõ như vậy, chắc chắn là mấy vị thường xuyên lộ mặt kia, vì vậy việc tìm kiếm cũng diễn ra rất nhanh chóng.
“Này, hình như có ai đó ngoài cửa sổ, mau dậy đi!” Cung nữ kia đã sợ tới mức mặt tái mét, nàng vội vàng chạy đến một chiếc giường khác, đưa tay lay lay người nọ.
Người trong cung sợ nhất là ban đêm có người gõ cửa hoặc cửa sổ, cũng không biết là người hay quỷ, quan trọng nhất là bây giờ đang nửa đêm, nếu có người gõ cửa sổ thì cũng nên lên tiếng.
Cung nữ bị lay dậy rõ ràng là tuổi hơi nhỏ, nghe cung nữ lớn tuổi hơn nói như vậy, cơn buồn ngủ của nàng liền biến mất tăm. Nàng run rẩy ngồi dậy, hai người cùng nhìn về phía cửa sổ.
“Thùng thùng, thùng thùng----- ” Bên ngoài lại truyền đến tiếng đập cửa, không hề ngừng lại một giây phút nào, cũng không biết phải gõ đến lúc nào mới dừng.
Hai cung nữ trong phòng sợ tới mức run lẩy bẩy không ngừng, cả hai ôm lấy nhau từ sớm, trong miệng bắt đầu lẩm bẩm.
“Có cần ra ngoài xem thử hay không, có khi nào là phòng bên cạnh hù dọa chúng ta cũng nên?” Cung nữ lớn tuổi hơn miễn cưỡng tự trấn an bản thân, run rẩy hỏi.
Hai người rối rắm đã lâu, tiếng đập cửa sổ bên ngoài lại tiếp tục vang lên. Bây giờ mới là giờ Tý, còn vài canh giờ nữa mới đến hừng đông, cứ đợi thế này cũng không phải là cách. Cuối cùng hai người vẫn quyết định ra ngoài xem thử. Cả hai cùng đỡ nhau xuống giường, áo khoác cũng chưa mặc, cứ như vậy mà run rẩy đi về phía cửa.
Nến trên bàn đã được thắp sáng, hai người cổ vũ nhau một phen rồi mới mở cửa.
“Vèo” một tiếng, một người mặc trang phục cung nữ đứng trước cửa, ngay trước mặt các nàng. Tóc nàng ta rối tung che khuất hết khuôn mặt, chỉ lộ ra một thứ đang vươn ra từ miệng.