Tiến Công Sủng Phi
Chương 235 : Lau nước gừng
Ngày đăng: 20:43 18/04/20
Edit: Thảo Hoàng Quý phi.
Beta: Vy Phi.
“A!” Hai người đồng thời thét chói tai, trong tầm mắt, nữ nhân kia đã biến mất không thấy đâu, tuy rằng chỉ là chợt lóe lên, nhưng hai cung nữ này cũng đã thấy vô cùng rõ ràng.
Nữ nhân vừa mới xuất hiện ở cửa, đích xác là quỷ treo cổ, làm hai người bọn họ nhớ tới người và chuyện không hay, hai vị cung nữ này một khắc cũng không dám dừng lại, lập tức chạy vào trong phòng, khóa cửa lại.
Cho đến khi hai cung nữ này trốn vào trong phòng khóc lóc kêu gào, trên nóc nhà mới phát ra âm thanh rất nhỏ. Nữ quỷ kia vội vàng hất tóc rối tung ở trên mặt ra sau đầu, dùng dây cột tóc buộc chặt, lộ ra khuôn mặt nhỏ trắng nõn. Trên mặt còn mang theo vài phần tươi cười không tim không phổi, người này đúng là Minh Ngữ của Phượng Tảo cung.
“Hù dọa hai người kia thật sự quá thú vị, chỉ là eo này bị thắt có hơi đau!” Minh Ngữ đè thấp giọng, nhưng ngữ điệu lại cực kỳ vui thích, hiển nhiên lần đầu giả quỷ, tâm tình vô cùng vui sướng.
Minh Âm ném ánh mắt xem thường về phía nàng. Phía sau có hai thái giám dáng người cường tráng, trong tay nắm một sợi dây thừng, đầu kia quấn trên eo của Minh Ngữ, hiển nhiên mới vừa rồi chính là lợi dụng dây thừng này, mới nhanh chóng kéo được Minh Ngữ lên nóc nhà, tạo ra một loại ảo giác bay lơ lửng.
“A ——” Trong phòng, tiếng la khóc của hai cung nữ kia chưa từng dừng lại, vài gian phòng đối diện đều đã có ánh sáng. Minh Âm chậm rãi nhăn mày, lập tức bảo những người đó đi theo nàng. Mấy người nhanh chóng trượt từ trên nóc nhà xuống dưới, lại là mặt sau của căn phòng, sau đó theo con đường đã định trước đó, nhanh chóng chạy về hướng Phượng Tảo cung.
Chuyện hậu viện tẩm cung của Đức phi có người gặp quỷ rất nhanh đã truyền khắp hậu cung. Dù sao hậu cung âm khí quá nặng, hơn nữa những cung nhân này rất tin truyền thuyết quỷ thần. Không ít người đều từng bị chủ tử sai đi hại chết người, trên tay đều dính máu, cho nên cũng sợ nhất mấy thứ này. Bây giờ vừa nghe nói là tẩm cung Đức phi truyền ra, không ít người liền suy đoán nhất định là Đức phi làm chuyện gì thương thiên hại lí.
Đức phi đã gọi hai cung nhân kia đến hỏi, sau nghe được là quỷ thắt cổ, trong lòng kinh hãi, tuy vẻ mặt không có biến hóa gì, nhưng trong lòng bàn tay lại thấm ra một tầng mồ hôi lạnh. Gần đây có ai thắt cổ chết, trong lòng nàng ta tất nhiên rõ ràng nhất. Chẳng lẽ thật là cung nữ Tư Dược ti kia âm hồn không tan? Hay là do người khác bày trò, để bức bách nàng ta tự loạn trận tuyến?
Đã bị kích thích hai lần mà nó vẫn không sợ chết muốn đưa đồ vật vào trong miệng lần thứ ba.
“Oa ——” Quả nhiên, tiếng gào khóc càng thêm lợi hại, vang vọng khắp Phượng Tảo cung.
Con rối bằng đồng kia cũng đã bị Nhị Hoàng tử phát giận trực tiếp ném xuống giường, hiển nhiên tiếng khóc của nó vô cùng thương tâm, như là đã chịu thương tổn rất lớn.
Thẩm Vũ vẫn kiên trì không ngừng cầm đồ vật đưa tới, lúc này lại đổi thành con quay. Kết quả mới vừa đưa đến trước mặt Nhị Hoàng tử, tiếng kêu khóc của thằng nhóc trở nên càng thêm vang dội. Thẩm Vũ vẫn luôn cầm con quay lắc lư ở trước mắt nó, hiển nhiên Nhị Hoàng tử thật sự tức giận, nâng tay bắt đầu đuổi đánh con quay kia.
Nhị Hoàng tử khóc một lúc mới dỗ được, nhưng tiếng nức nở đứt quãng vẫn luôn không ngừng lại. Một đống món đồ chơi ở trong mắt nó hoàn toàn trở thành vật cấm kỵ, căn bản không thể thả tới trước mặt thằng bé, chỉ cần nó vừa thấy sẽ lập tức bắt lại, ném ra xa, hơn nữa là dùng sức lực toàn thân. Tựa như không ném hỏng mấy thứ này, thề không bỏ qua.
Đối mặt với chuyển biến của Nhị Hoàng tử, Thẩm Vũ hiển nhiên vô cùng vừa lòng, không nghĩ tới có thể có thu hoạch tốt như vậy, dưới đáy lòng nàng cảm thấy mừng thầm. Nàng trực tiếp gọi Minh Tâm lại, ghé vào bên tai nàng ta cẩn thận dặn dò vài câu, thần sắc trên mặt vô cùng kiên định.
Minh Tâm tự biết không thể khuyên can, sau khi nhận dặn dò, vô cùng đồng tình mà nhìn Nhị Hoàng tử, rồi lập tức mang theo người lui xuống.
Dùng thời gian một buổi chiều, nàng và những cung nhân đó mới xem như làm xong việc Thẩm Vũ dặn dò. Trong ngoài Phượng Tảo cung, chỉ cần là đồ vật Nhị hoàng tử đã từng biểu hiện có hứng thú đều bị dùng khăn gấm lau nước gừng một lượt, lại còn lau vô cùng kĩ càng, tốt nhất làm đồ vật kia biến thành một củ gừng luôn.
Hơn nửa tháng sau, Phượng Tảo cung thường xuyên truyền ra tiếng kêu khóc của Nhị hoàng tử, hơn nữa còn là đang chơi vui vẻ, bỗng nhiên khóc. Có không ít cung nhân không biết nguyên nhân đều cảm thấy khó hiểu. Từ nhỏ Thái tử đã không hay khóc, hơn nữa chỉ cần tùy tiện ôm thứ gì đó cũng có thể chơi cả buổi sáng, sao bây giờ lại luôn khóc sướt mướt.