Tiền Duyên Kiếp Này Gặp Gỡ

Chương 18 : Phạt quỳ

Ngày đăng: 19:44 19/04/20


Sáng hôm sau việc Ninh Thường Tại được thăng 2 cấp lên đến Quý nhân liền tạo nên một trận sóng gió mới. Phải nói việc thị tẩm xong được thăng cấp là chuyện bình thường nhưng thăng từ Thường Tại lên Quý nhân thì có chút quá nhanh.



Mà hôm nay Tú hiên người vào người ta như nước chảy. Thứ nhất là người bên Thượng cục cho người qua xin lỗi về việc cắt giảm phân lượng trước kia của Vũ Ngưng. Thứ hai là do đích thân Chu Đại tổng quản thân tín bên người hoàng đế đem thánh chỉ đến, lại dắt theo 2 cung nữ, 1 thái giám đến cho Ninh Vũ Ngưng đúng theo như phân vị hiện tại. Thứ ba, quà của các vị nương nương, chủ tử đi vào không ngớt, đó cơ hồ cũng chính là quy luật ngầm trong hậu cung.



Ngay cả Thái hậu luôn tụng kinh niệm Phật cũng cho Hồng Cô Cô đem một tượng Phật đến tặng cho nàng. Khỏi nói mấy vị kia phải vò khăn đập tách trà đến mức độ nào.



Mà vị Ninh Quý Nhân này ngoài mệt mỏi đau nhức thì một chút vui mừng cũng không có. Nàng quỵ gối tiếp chỉ, sau đó ngoan ngoãn uống hết một bát canh "dưỡng thân" do Hoàng đế ban thưởng liền đi vào trong. Tất nhiên là vẫn đợi sau khi gửi hồng bao cho Chu Đại tổng quản và tiễn hắn ra khỏi Tú hiên.



Vũ Ngưng ngồi xuống ghế quý phi mà bọn cung nhân vừa đem đến. Vẫn là ngồi trên đồ quý giá thì cảm giác sẽ khác hẳn. Mệt mỏi nàng nằm xuống, tay buông lỏng đặt lên eo, phân phó với Ngọc Châu:



- Em cho bọn họ ghi lại danh sách quà mừng ngày hôm nay, cất vào khố phòng. Nhớ ghi chép cẩn thận, cất giữ kỷ càng. Còn nữa gọi hết cung nữ, thái giám vào đây cho ta.



Ngọc Châu phấn khích vâng một tiếng, liền đi ngay.



Một canh giờ sau, bên ngoài có bước chân lục đục đi vào.



- Tiểu chủ, bọn họ đến rồi.



Vũ Ngưng khẽ động, nàng chớp chớp mắt, ngáp ngắn ngáp dài vài cái, một thân lười nhác ngồi dậy. Ngọc Châu đưa tay dìu lấy nàng đứng dậy. Ngọc Châu nay đã lên chức đại cung nữ của Tú hiên, nàng có phần phấn khích lạ thường, lại phải nói đại cung nữ sẽ có phân lệ riêng giành cho cung nữ, không giống với các cung nữ bình thường.



Vũ Ngưng lại ngáp một cái, nàng quét mắt nhìn về 4 người đang quỳ phía dưới.



- Ngước mặt lên cho ta xem.



2 cái cung nữ, 2 cái thái giám liền thành thật mà ngước lên, trong đó một tên là đi theo Vũ Ngưng khi nàng được phân đến Tú hiên tên là Tiểu Thuận tử.



- Được, đều là những người bộ dáng thành thật. Ta đây cũng không phải chủ tử tốt, chỉ cần sau này các ngươi đã đi theo ta thì nên một lòng trung thành, ta tốt các ngươi đều tốt, ta xấu các ngươi đều không có kết cục tốt đẹp gì. Nếu các ngươi thân do người khác cài vào thì nên thành thật khai báo, Vũ Ngưng ta sẽ không gây khó dễ....



Nàng lại ngáp một cái, bộ dạng hết sức tùy ý:



- Nếu giấu diếm có ý đồ không tốt để ta biết được thì Thận Hình Tư chưa phải là con đường cuối cùng của các ngươi, nhớ cho kỹ!



Bọn người phía dưới, tay chân run lập cập, luôn miệng khẳng định:



- Xin chủ tử yên tâm, nô tỳ / nô tài luôn luôn một lòng với người...



Tiếng dập đầu vang lên, Vũ Ngưng chỉ nheo nheo mắt nhìn. Mãi một lúc sau, nàng mới lên tiếng:



- Được rồi, ta tin các ngươi, không cần dập đầu nữa.



Quay sang Ngọc Châu, nàng chỉ tay vào 2 cung nữ phía dưới:



- Ngươi tên gì?



Nữ tử dung mạo bình thường, có phần lanh lợi, đáp:



- Bẩm chủ tử nô tỳ tên Hồng Hoa.



Vũ Ngưng lại đưa tay chỉ vào người còn lại:



- Còn ngươi?



Cung nữ thân người có chút mập mờ, gương mặt phúc hậu, lại có chút nghiêm túc:
Quá nặng rồi! Đem đến người Đơn Thục Nghi mà nói đã làm cho Châu tuyển thị hết đường chối cãi, nay lại đem đến trên người các vị kia....a hèm, xem ra Châu tuyển thị chạy trời cũng không chối được tội.



Vũ Ngưng đưa mắt nhìn về phía Đơn Thục Nghi cúi đầu cung kính:



- Thiếp thân nói như thế, có đúng không Đơn tỷ tỷ?



Hai tiếng tỷ tỷ kéo dài ra như muốn kéo hết da óc Xa Thiết Thiết ra ngoài, nàng ta trong lòng một cỗ tức tối nhưng chung quy là do Châu Mộc Mộc huênh hoang không biết phép tắc, có muốn bao che cho ả ta cũng không được.



Xa Thiết Thiết cười cười:



- Ninh Quý Nhân nói phải, nữ nhân hậu cung không thể không biết lễ nghĩa như vậy được.



Châu Mộc Mộc nhìn về Đơn Thục Nghi, nàng ta trực trào như muốn khóc:



- Nương nương....



Đơn Thục Nghi nhìn nàng, trong bụng chỉ có khó chịu cùng chán ghét. Vị Châu tuyển thị này tưởng đâu thông minh nhưng thực chất cũng quá ngu dốt đi. Lần này là nàng đang giáo huấn răn đe Ninh Quý Nhân, mà nàng ta lại không khôn khéo phối hợp. Để giờ đây tiến thoái lưỡng nan, nàng tự dưng lại bị gõ gõ đến trên đầu. Đồn ra ngoài, người khác sẽ chê cười người bên cạnh nàng không biết quy củ lễ nghi lại đi dạy người khác.



Thật là ngu dốt, tức chết nàng mà!



- Ngươi đó, nên nghe theo Ninh Quý Nhân dạy dỗ, mau quỳ xuống đi.



Vũ Ngưng quan sát sắc mặt hai người bọn họ thì không khỏi muốn cười haha vài tiếng.



Bắt chẹt bà à? Còn lâu đi!!!



- Châu Tuyển thị, quỳ lĩnh phạt 2 canh giờ tại đây cho ta.



Đơn Thục Nghi sa sầm mặt, Ninh Quý Nhân, con ả hồ ly này là muốn mượn Châu Tuyển thị đánh lên đầu nàng đây mà.



- Ninh Quý Nhân, bổn cung phạt ngươi một canh giờ, sao ngươi lại phạt nàng ta hai canh? Ngươi đây là có ý gì?



Vũ Ngưng cung kính, đáp:



- Bẩm nương nương, vừa rồi người không nghe Châu tuyển thị xưng ta gọi ngươi với thiếp thân à? Người nghĩ xem, thiếp thân dù gì cũng được Hoàng thượng thăng lên thành Quý Nhân mà lại bị một Tuyển thị nho nhỏ xem không lọt vào mắt.. Hu..hu...oan uổng cho thiếp thân quá... oan uổng quá....



Nàng vừa nói vừa khóc lóc đến hoa lê đái vũ khiến Đơn Thục Nghi như muốn phát điên lên.



Được rồi, Ninh Quý Nhân, hôm nay ngươi thắng!



- Châu Tuyển thị vô phép không biết quy cũ, bổn cung răn dạy Ninh Quý Nhân cũng như răn dạy cho ngươi... Sau này phải đặt quy củ hoàng gia lên làm đầu, không được thất lễ làm mất mặt Hoàng Thượng cùng Thái hậu nương nương. Các ngươi đã nghe rõ chưa?



Những người đồng loạt đang quỳ đều cúi đầu tạ ơn:



- Thiếp thân / nô tỳ đa tạ nương nương răn dạy.



Đơn Thục Nghi phất tay rời đi, trên mặt là vô vàn cảm xúc tức giận:



- Hồi Khôn Dực cung, bản cung thật mệt mỏi...



Ninh Vũ Ngưng, ngươi được lắm!!!!