Tiền Duyên Kiếp Này Gặp Gỡ

Chương 19 : Cúc yến

Ngày đăng: 19:44 19/04/20


Tin tức được lan truyền trong cung với tốc độ chóng mặt. Vị Ninh Quý Nhân đang thừa sủng kia bị Đơn Thục Nghi phạt quỳ, một lát sau Châu Tuyển thị phe cánh nàng ta lại bị Ninh Quý Nhân phạt quỳ đến 2 canh giờ?



Đây là chuyện bát quái gì đây?



Những nữ nhân kia xem như được một trận rửa mắt, từ nay về sau sẽ không còn khinh thi Ninh Vũ Ngưng hư nhược kia nữa. Mà đa số các người bọn họ chung quy đều cười trên đau khổ người khác.



Chẳng hạn như vui sướng khi Ninh Quý Nhân gặp nạn, lại càng vui sướng hơn khi Đơn Thục Nghi nương nương vinh sủng nhiều năm lại bị một cái Quý Nhân đánh lên trên đầu.



Trong cung chung quy là thích xem người khác gặp nạn.



Hàn Đế sau khi nghe ám vệ báo lại thì tức giận đến mức muốn đem Đơn Thục Nghi biếm thẳng vào Lãnh cung. Vị Đơn Thục Nghi kia được ban phong hào Đơn, ngụ ý đơn giản giản dị, nhưng thực tế nàng ta không hề đơn giản chút nào.



Lại nói mấy năm gần đây Hàn đế cơ hồ không xem trọng nữ nhân hậu cung nên các nàng muốn gây ra sóng gió gì hắn nhắm một mắt mở một mắt đều cho qua. Nhưng thời cơ đã khác, Tiểu Vũ của hắn trở về, hắn quyết đưa nàng lên ngôi vị Hoàng Hậu. Ai ngăn cản đều nhất định sẽ không có kết cục tốt!



Mà đúng ra người lĩnh phạt 2 canh giờ chỉ có Châu Tuyển thị, còn Vũ Ngưng nàng chưa quỳ đến một khắc đã lăn ra té xỉu. Mà thật sự nàng cũng không hề giả vờ trốn tội, vì thân thể nàng quá mức yếu đuối, bệnh nặng đã khỏi nhưng bệnh nhẹ vẫn còn. Cộng thêm đã quỳ khá lâu nên không chống đỡ được mà té xỉu.



Sau khi thỉnh ngự y xem qua, đích thị là thân thể suy nhược nhiều, Thái Y mở đơn thuốc, bắt buộc nàng phải tịnh dưỡng 1 tháng liền.



Ninh Vũ Ngưng cơ hồ thoát khỏi móng vuốt bọn nữ nhân trong cung. Nàng thật sự rất phấn khích a...



Đấu nhau nàng không ngại nhưng với cái thân thể hư nhược bệnh lên bệnh xuống này thì vẫn nên để sau thì hơn!



Mà sau khi Hoàng đế biết tin liền ban thưởng Cao Sâm, Nhân Sâm Ngàn năm, các loại thảo dược bồi bổ sức khỏe đều như rót mật chạy một đường vào Tú Hiên của Trữ Tú cung. Đích thân Hoàng đế ngự giá thăm hỏi làm cho chúng phi tần hậu cung tức đến mức đập bể mấy bộ tách trà liền. Haha, quả thật rất là thú vị!!!



Trường Xuân cung.



Hiền Phi đang ôm ấp một tiểu hài tử đáng yêu, nàng đang dạy Đai công chúa Tống Hoàng chơi cờ. Thấy Dương ma ma tiến vào, nàng lệnh cho vú nuôi bồng công chúa lui ra vườn chơi.



- Dương Ma ma đã đem đồ ta ban thưởng đến Tú hiên Trữ tú cung chưa?



Dương ma ma hành lễ, đáp:



- Bấm nương nương, nô tỳ đã làm xong. Vị Ninh Quý Nhân kia cơ hồ cũng thật sự bị bệnh nhẹ.



Hiền Phi cong cong khóe môi, tay vuốt ve chiếc vòng cấm thạch:



- Tốt. Ninh Vũ Ngưng thật sự có chút hư nhược, mà Đơn Thục Nghi làm việc cũng thật là thiếu cẩn thận quá đi. Một cái Quý Nhân nho nhỏ kia cũng răn không được thì có năng lực gì đấu với bổn cung.



Dương ma ma tiến lên xoa vai cho Hiền phi, bà lên tiếng:



- Trong cung này không ai qua được người đâu Hiền Phi. Vị trí kia chỉ có thể là giành cho người.



Hiền Phi khẽ đảo mắt:




Ngọc Châu cười:



- Hiếm có dịp ra ngoài, sao người không trang điểm đẹp lên một chút. Một tháng qua cũng đã bị cấm túc vất vả quá rồi còn gì?



Vũ Ngưng ngáp một cái:



- Thôi thôi đi, bọn người ngoài kia thấy ta càng lộng lẫy càng ganh ghét nhiều hơn. Ta đây chỉ muốn an ổn một chút, ngươi thấy ta chưa đủ nổi bật à?



Vũ Ngưng thật là có chút quá nổi bật rồi, 1 tháng 30 ngày Hoàng thượng cơ hồ lật thẻ bài của nàng 20 ngày, có những đêm không ngủ lại thì tối đó cũng đến thăm dùng ngọ thiện. Thời gian còn lại hắn đi đến Trường Xuân cung của Hiền phi thăm đại công chúa, sau lại đến Tĩnh Hòa cung thăm nhị công chúa. Vẫn là không ngó qua cung của ai bao giờ, nàng bây giờ chẳng khác gì yêu phi mê hoặc hoàng thượng. Haizz, nàng cũng không muốn đâu a...



Chỉ là tên hoàng đế này nói thế nào vẫn không chịu đi, hắn trước kia chẳng phải yêu thích nữ nhân xinh đẹp à???



- Nô tỳ quên mất, chủ tử bây giờ đang vinh sủng có thừa.



Tiếng Ngọc Châu vui vẻ, mà kế bên Ngọc Đào lại ủ rũ:



- Chủ tử, nô tỳ có chút lo cho người.



Vũ Ngưng nhìn biểu tình của nàng, có chút khó hiểu:



- Ngươi sao vậy?



Ngọc Đào vừa vấn kiểu tóc phi vân kế, vừa nói:



- Hoàng thượng liên tiếp lật thẻ của người, nô tỳ sợ....



Vũ Ngưng thoáng cười vui vẻ:



- Ngươi không cần lo, Hoàng thượng hắn đang yêu thích ta, sẽ không để các nàng ngoài kia hại đến ta được. Trừ phi hắn không còn hứng thú với ta nữa, đến lúc đó ngươi có lo cũng không muộn...



Ngọc Đào bề ngoài lanh lợi nhưng nội tâm sâu kín, trong 3 người bọn họ ngoài tin tưởng Ngọc Châu ra nàng tín nhiệm nhất vẫn là Ngọc Đào, về phần Ngọc Quý, nàng ta quá mức băng lãnh, làm việc nhất nhất quy củ, cơ hồ để nàng ta trông nôm trong ngoài điện là hợp lý nhất.



Mà Ngọc Đào lại một phen thở dài, nàng dù sao sống trong cung cũng đã muốn hết một đoạn thời gian dài. Đã hầu hạ qua nhiều vị nương nương của Tiên hoàng. Người dễ hầu hạ nhất đến nay là vị Ninh Quý Nhân này. Tính tình nàng có chút phóng khoáng, vui tươi, lại ngây thơ đáng yêu...Nhưng nàng luôn sợ chủ tử sẽ thật lòng động tâm với Hoàng thượng... Mà nữ nhân hậu cung động tâm chẳng khác gì tìm con đường u sầu...



Lại thở dài, nàng mong sao vị Ninh Quý Nhân này sẽ biết được những điều nàng lo nghĩ....



Mà Vũ Ngưng nếu biết được Ngọc Đào lo cho nàng dư thừa đến như thế, biết đâu nàng sẽ lập tức đem Ngọc Đào mà khen thưởng...Vũ Ngưng nàng dù gì cũng sống gần nữa đời người ở đây rồi, há lại không biết!



Canh giờ đã đến, Vũ Ngưng vận một bộ cung trang thêu hoa cẩm tú màu xanh nhạt, eo thắt nơ nhỏ, ngoài khoác áo xanh cùng màu. Trên đầu vấn phi vân kế, cài thêm trâm ngọc bích. Đơn giản mà thanh thoát, không nổi bật nhưng không đơn giản. Nàng đi đến đâu, hoa cũng nhường nàng vài phần...



Vũ Ngưng mang theo Ngọc Châu cùng Ngọc Đào đi theo, Ngọc Quý vẫn nên để lại trong coi trong điện là tốt nhất.