Tiền Duyên Kiếp Này Gặp Gỡ

Chương 21 : Toan tính thâm cung

Ngày đăng: 19:44 19/04/20


Một lát sau, Cao Ngọc Linh đi ra, nàng ta một tay được cung nữ dìu, tay kia lại để trên bụng, trên mặt không giấu được nự cười rạng rỡ.



Cao Thường Tại đi chậm nhất có thể, nàng đưa mắt nhìn Hàn đế, cúi đầu cung kính phúc thân hành lễ:



- Thiếp thân tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng Vạn tuế vạn vạn tuế!



Hàn đế trong mắt tràn đầy chán ghét, mặc dù Cao Ngọc Linh đang mang thai nhưng hắn vẫn không cho bình thân.



Trong Ngự hoa viên không khí có chút lạnh lẽo mà vị Cao Ngọc Linh kia thì chẳng mảy may biết được. Nàng ta vẫn cao hứng lắm vì hôm thị tẩm nàng không uống chén canh " dưỡng thân " mà Hoàng đế ban thưởng. Lại hay bỏ một lần lại mang được một cái hài tử triệu người mơ ước.



Hiền Phi thích thú khi thấy Hàn đế không vui nhưng dù sao nàng vẫn đang đứng đầu Lục cung mà ngôi vị Hoàng hậu kia trước sau gì không rơi vào tay nàng. Cho nên vẫn nên tạo hình tượng đoan trang, cao quý một chút. Còn về cái thai của Cao Thường Tại... giữ được hay không thì không thể nói trước!



- Hoàng thượng, người xem Cao muội muội...



Hàn đế lấy lại tâm tình. Thôi dù sao nữ nhân đó cũng đang mang giọt máu của hắn...



- Ngươi đứng lên đi.



Cao Thường Tại đứng dậy, nàng ta e lệ như nụ hoa nhỏ, làm cho mọi người xung quanh có chút chán ghét.



- Ngươi mau về chỗ ngồi đi, là nữ nhân đang mang thai, phải tự biết để ý một chút.



- Chu Đại Bảo, thuận theo ý trẫm, Cao Thường Tại hoài long thai thăng lên thành Cao Quý Nhân, ban thưởng đôi lục ngọc, tượng Phật vàng, nhân sâm Tây cống.



Cao Ngọc Linh mặc dù có chút không hài lòng về phẩm cấp nhưng dù sao Quý Nhân vẫn tốt hơn là Thường Tại. Còn có nàng đang hoài thai, nếu sau này sinh ra một cái Hoàng tử thì Phi vị cũng có thể ngồi chứ đừng nói là Quý Nhân.



- Đa tạ Hoàng thượng ban thưởng.



Cao Quý nhân cơ hồ vui vẻ cực độ, nàng ngồi xuống, tay cầm ly trà uống thật sảng khoái.



Mà trên kia Hiền phi trong lòng đang rất tức giận, con hồ ly Cao Mỹ Linh là muốn mượn trên đầu nàng thông báo cho Hoàng thượng tin nàng ta có thai đây mà. Làm gì lại có sự trùng hợp hoàn hảo đến như vậy.



Buổi thưởng cúc xem như kết thúc, một lát sau khi Hoàng thượng rời đi, chúng phi tần cũng rời theo. Trong lòng ai nấy đều khó chịu, tưởng lại được một phen tranh sủng kéo Hoàng thượng đến cung các nàng. Ai ngờ đâu giữa đường lại nhảy ra một cái Cao Quý Nhân mang thai...



Thật là tức chết mà!!!



Thừa Càn cung.



Hàn đế tức giận, cơ hồ tấu chương trên bàn đều bị hắn hắc văng xuống đất.



Trong chính điện không một ai dám ngẩn đầu thở mạnh, ngay cả Chu Đại Bảo cũng ước gì mình nhỏ bé hơn một chút để tránh tầm mắt của Hàn đế.



Tiếng gọi to:



- Chu Đại Bảo, lăn vào đây cho trẫm, nhanh.




Vũ Ngưng gật gật:



- Tất nhiên rồi, sinh xong đứa nhỏ có thể thoải mái ăn đá băng.



Hàn đế bất đắc dĩ, không nghĩ tiểu Vũ lại vì đá băng mà có thể đem con nối dõi ra định đoạt. Nhưng mà không sao, hắn thích nàng như vậy, cứ ngây ngô vui vẻ mà sống, hắn đã sợ lắm rồi một Tiểu Vũ quy củ, băng lãnh không màn thế sự kia....



Ôm eo Vũ Ngưng thật chặt, hắn cười yêu mị:



- Nhưng tiểu Vũ quên là một mình nàng không thể sinh được đứa nhỏ à?



Vũ Ngưng gật đầu:



- Thiếp thân tự mình.... à à...



Chưa nói hết câu nàng đã bị một vòng tay mạnh mẽ nhấc bỗng lên đưa nàng tiến lại chỗ giường lớn, màn trướng được buông xuống, bên trong một cảnh xuân dào dạt diễn ra..



- Hoàng thượng, ban ngày không được tuyên dâm a..



- Trẫm thích..



- Hoàng thượng, ngài đừng mà....



Hàn đế tháo nhanh xiêm y của nàng, lại cởi phắt chiếc yếm nhỏ thêu hoa, bên trong đôi đào xinh đẹp hiện ra, khiến trong lòng hắn rạo rực.



Cúi đầu ngậm lấy nụ hoa nhỏ, hắn ra sức mút mát không ngừng, tay kia xoa xoa bên còn lại, chốc chốc lại dùng lưỡi se se nụ hoa nhỏ khiến Vũ Ngưng nhịn không được mà khẽ rên yêu kiều.



- Hoàng thượng, thiếp....thiếp... khó chịu...



Hàn đế ngước mắt lên nhìn nàng, môi cong nhẹ:



- Nàng chỗ nào khó chịu?



Vũ Ngưng vặn vẹo thân mình, đấm bụp bụp vào ngực hắn:



- Đáng ghét... đáng ghét....



Hàn đế bị nàng vặn vẹo động đến cậu nhỏ đang bành trướng phía dưới kia, xuýt chút nữa là không chịu được. Hắn kìm người hôn lên môi nàng, từ từ đưa cự long to lớn vào trong...



- Được, trẫm cho nàng, cho nàng...



Vũ Ngưng chịu từng cơn va chạm kịch liệt, cả người nàng lắc lư theo từng nhịp điệu của hắn, hai tay vịn vào người Hàn đế, cả hai như hòa làm một....



Đêm chưa đến nhưng trong lòng người sao đang tỏa đầy!