Tiền Duyên Kiếp Này Gặp Gỡ

Chương 23 : Ninh tần

Ngày đăng: 19:44 19/04/20


Mà Vũ Ngưng lại một bộ dạng hời hợt như không quan tâm, lại như là không liên quan đến nàng.



Hoa Phi nhẹ giọng lên tiếng:



- Cao Quý nhân, bổn cung biết ngươi xót xa cho đứa nhỏ đáng thương kia, nhưng việc này là việc lớn không thể nói lung tung.



Cao Ngọc Linh gật đầu một cái, một cái cung nữ quỳ rạp xuống đất, nàng khóc thê lương:



- Xin Hoàng thượng làm chủ cho chủ tử, cho tiểu chủ tử của nô tỳ, xin Hoàng thượng..



Nàng ta vừa nói vừa dập đầu lia lịa đến cả những người đang có mặt ở đây đều cảm thấy đau xót thay.



Đơn Thục Nghi lên tiếng:



- Ngươi mau nói đi, sự việc là như thế nào, dập đầu như thế còn ra thể thống gì nữa.



Cung nữ kia lại ngẩn đầu lên, trên mặt nước mắt đầm đìa, đầu sưng đỏ một cục to.



Hàn đế có vẻ khó chịu, hắn lớn tiếng:



- Có cái gì ngươi mau nói nhanh đi, đừng làm mất thời giờ của ta.



Tiểu cung nữ kia nghe tiếng quát, sợ hãi thành thật nói:



- Bẩm Hoàng thượng, trong cung Cao chủ tử vốn có 3 cung nữ, là nô tỳ cùng với Minh Hà và Minh Ngọc. Mà hôm nay khi chủ tử xảy ra chuyện, Minh Hà cũng mất tích. Nô tỳ thấy làm lạ bèn cho tiểu Cao tử đi tìm. Thì phát hiện.... phát hiện... nàng ta đã uống độc tự sát....



Vũ Ngưng hết kiên nhẫn, nàng hỏi:



- Việc đó liên quan gì đến ta?



Cung nữ kia ngẩn cao đầu:



- Dạ thưa Ninh Quý Nhân, khi nô tỳ cho tìm hành lý của nàng liền phát hiện chiếc bông tai....bông tai của người. Trong đó có một bức thư Ngọc Hà để lại nữa.



Hàn Đế lạnh giọng:



- Trong thư viết gì?



Khi này Cao Ngọc Linh mới vừa khóc vừa than:



- Hồi Hoàng thượng, ả ta viết do cần bạc nên nghe lời của Ninh Quý Nhân, mỗi ngày đều cho thiếp thân gửi loại hương độc. Ngày qua ngày... ô ô...dẫn đến sinh non.



Cả điện như ngừng thở, có người tò mò cũng có người thầm vui mừng khi người gặp nạn. Chẳng hạn như vị Hiền phi kia, chỉ an tĩnh ngồi đó mà xem trò vui.



- Ngươi nói là Ninh Vũ Ngưng ta sai khiến cung nữ tên Minh Hà kia?



Cao Ngọc Linh phẫn hận, nàng ta gào lên:



- Ngươi đừng giả vờ giả vịt nữa, rõ là ngươi ganh ghét ta hoài thai trong lòng đố kị cho người hại ta.



Vũ Ngưng cười nhạt, nàng hỏi cung nữ đang quỳ dưới kia:



- Ngươi nói ta tặng cho nàng ta cái gì, dâng lên ta xem.



Hàn đế lên tiếng:
- Bẩm hoàng thượng, hôm nay sau khi bắt mạch cho Cao Quý nhân, sau đó là sự việc Cao Quý nhân sinh non....Trong lúc hỗn loạn cung nữ Minh Trúc lại báo có cung nữ tự tử, vi thần thấy khả nghi liền qua xem một chút. Thì phát hiện ra trong y phục nàng ấy đeo một túi hương rất đặc biệt. Khi hòa vào cùng huân hương thường ngày của Cao Quý Nhân liền tỏa ra hương thơm rất thư thái dễ chịu, nhưng trong hương ấy có thành phần cấm kị nữ nhân mang thai.



Hiền phi cả kinh, nàng ta hỏi:



- Là hương gì sao lại tàn độc đến thế?



Trương thái y cầm trên tay một túi hương:



- Bẩm nương nương, là Nhuyễn Kế, tên của một loại hoa. Hoa này vốn thơm nhưng khi đem phấn hoa điều chế thì lại cấm kị nữ nhân mang thai. Ngửi một chút sẽ không sao nhưng trong thời gian dài e là...



Hoa phi lại hỏi:



- Sao Trương thái y ngài lại không nhìn ra?



Vị Trương thái y có chút bối rối:



- Vi thần quả thật không nhìn ra, vì bình thường khi vi thần đến bắt mạch đều không nhìn thấy vị cung nữ kia. Cho đến hôm nay đây là lần đầu tiên nhìn thấy nàng ấy, cũng biết được sự tình...



Hàn đế hài lòng, hắn cho Trương thái y lui xuống. Trong điện lại thu phục một cỗ không khí trầm mặc.



Vẫn là Hoa phi lĩnh tội trước:



- Bẩm hoàng thượng là thiếp thân không tốt, Cao muội muội là ở sườn điện của Hàm Phúc cung nhưng thiếp thân lại không hề hay biết sự tình để cho nàng....



Hoa phi quỳ xuống đất, nàng ta dập đầu:



- Thiếp thân quản người không nghiêm, là lỗi thiếp thân..



Hàn đế vốn rất vừa lòng với tính cách Hoa phi, lại thấy nàng hiền lành khoan dung,hắn đâm ra có chút thương xót:



- Nàng đứng dậy đi, không phải lỗi của nàng.



Hoa phi được cung nữ dìu đứng lên, trên mặt vẫn vươn nước mắt nhưng Vũ Ngưng lại nhìn ra một tia vui sướng tận sâu. Có lẽ không ai nhìn thấy được ngoài nàng, người đã trải qua mấy kiếp phù hoa...



Lại một lần nữa Hoa phi là nghi can cao nhất, nhưng e vẫn chưa phải đầu xỏ...



Hàn đế lạnh giọng lên tiếng:



- Việc hôm nay trẫm cảm thấy vô cùng thương xót cho tiểu hài tử đáng thương kia lại cực kỳ tức giận với kẻ đứng sau màn kịch có ý mưu hại hoàng tự giá họa cung phi, trẫm nhất định sẽ tìm ra kẻ đó, trị tội khích đáng.



Chúng phi tần cúi đầu im bật, mà lời nói phía sau còn khiến cho cả chính điện phải sợ đến run người..



- Xét Cao Quý Nhân có công hoài thai long tự, mặc dù hài tử không còn nhưng công lao là không thể thiếu, trẫm thăng cho nàng là Cao tần, ban thưởng bình hoa bát bảo, gương đồng Họa Tiên, trâm Mao Tiên, bổng lộc tương xứng....



Chúng phi tần vừa nghe đến có người được thăng phân vị liền tức đến thở không thông.



Mà Hàn đế vẫn như không biết gì, hắn nói tiếp:



- Ninh Quý nhân bị người hãm hại, lòng trẫm đau xót, để trả lại công bằng cho nàng trẫm thăng nàng thành Ninh Tần. Ban thưởng vòng phỉ thúy, bảo ngọc đen Tây đô, tựợng Phật giáp vàng, trâm Bách Phượng...



Hầu như lễ vật là gấp đôi vị vừa được phong Tần vì mất con kia....Chưa kể đến là trâm cài Bách Phượng ngay cả Hiền phi, Lệ tần đều không có được.



Hoàng thượng đây là thiên vị đến cỡ nào? Vị Ninh Quý nhân à không Ninh Tần kia cốt là tốt lành đến cỡ nào?