Tiền Duyên Kiếp Này Gặp Gỡ

Chương 9 : Tiêu mẫn

Ngày đăng: 19:44 19/04/20


Tình hình đã căng thẳng lại thêm việc các cổ động, giám đốc các mảng từ từ tiến vào làm cho mọi người vốn lo sợ nay còn lo sợ thêm.



Bởi lẽ nếu việc này làm ảnh hưởng đến cuộc họp thường niên 2 năm 1 lần, hậu quả là không ai dám tưởng tượng.



Tiểu Hảo gấp gáp gắt gỏng:



- Thượng Vũ, cô nói gì đi chứ, việc này do cô mà ra sao cô cứ im lặng hoài vậy.



Angel bình tĩnh lên tiếng:



- Vũ, hôm qua em giao tập tài liệu cho Bích Y ở đâu?



Thượng Vũ nhìn Bích Y, cả người cô như tỏa ra sát khí lạnh lẽo.



- Bích Y, cô chắc là tôi chỉ đưa cho cô có 2 tập hồ sơ?



Bích Y ôm mặt, khóc lóc:



- Chị Thượng Vũ, em thật sự nhận được có 2 tập thôi. Hồ sơ công ty em đâu dám...ô huhu...



Thượng Vũ hai tay nắm chặt, cô rất muốn vạch mặt ả ta ngay bây giờ nhưng hiện tại cô không bằng không chứng. Tài liệu là do cô nhận, đi giao cũng là cô, bây giờ mất cô không thể nói ngang được.



Thượng Vũ nhìn nhìn xung quanh:



- Được, nếu vậy đi xem camera đi sẽ biết được tập hồ sơ vì sao lại mất.



Angel giọng có chút buồn bực, cô lên tiếng:



- Hôm qua toàn bộ camera của công ty đều ngưng hoạt động, bảo trì thiết bị định kì, việc trích xuất lại máy quay là không được.



Thượng Vũ nheo nheo mắt nhìn về phía Bích Y. Tốt lắm, xem ra tính toán cũng rất kỹ đấy!



Vừa lúc ấy Tiêu Hàn cùng Lạc đi đến, vừa thấy Thượng Vũ bị một đám người bao vây, anh có chút khó chịu.



- Mọi người làm gì tụ tập ở đây?



Angel lên tiếng:



- Dạ, tập hồ sơ bị mất thưa Tiêu tổng.



Tiêu Hàn cau mày:



- Tập hồ sơ nào?



Trưởng phòng Ma lên tiếng giải thích:



- Thưa Tiêu tổng, là tập hồ sơ hôm nay phòng tài chính phải trình bày trước ban quản trị. Vốn tập hồ sơ có 3 nhưng bây giờ chỉ còn 2 thôi.



Tiêu Hàn nghe xong, lại đưa mắt nhìn về phía Thượng Vũ. Cô bây giờ hai môi mím chặt,mắt gắt gao nhìn anh. Vẻ nhỏ nhắn nhưng ý chí lại quá mức quật cường.



Tiêu Hàn bất giác nhìn một lượt xung quanh, xong lại nhìn Trương Lân đang đứng sau một cô gái. Anh có chút không vui:



- Tất cả vào phòng chờ chờ tôi, tôi sẽ giải quyết việc này.



Cả đám người nhao nhao hoảng hốt, ngay cả Bích Y cũng có chút cảm giác sợ hãi nói không nên lời.



Riêng Thượng Vũ là không nói gì, cô biết anh sẽ tìm cách giải vây cho cô. Nhưng thật sự trong lòng cô cảm thấy rất tức tối, cô lần này bị đưa vào ngõ cụt, mọi bằng chứng đều chống lại cô. Giải vây hay không cũng không quan trọng nhưng điều cô ghét nhất lại là việc cô bị Bích Y gài bẫy.



Kiếp này vẫn tưởng ả ta hiền nhưng hóa ra ông Trời không tạo nhầm nhân cách cho bất cứ ai.



Cuộc họp diễn ra trong vòng 30 phút, mà lúc này bên phòng chờ ngoài Angel cùng bà giám đốc đã ở bên phòng họp thì còn lại tất cả những người khi nãy đều có mặt ở đây. Và hình như không ai là yêu mến Thượng Vũ, ngay cả Tiểu Hảo cũng ngồi cách xa cô.



Giọng một người đàn ông eo éo vang lên:



- Đẹp thì được gì, ngu ngốc.



Mọi người lại len lén cười, còn tên Trương Lân bây giờ đang vỗ về Bích Y, ả Bích Y khóc rưng rức từ nãy đến giờ vẫn không ngừng.



Tiểu Hảo lại hỏi:



- Thượng Vũ, cô chắc đã đưa đủ 3 tập?



Thượng Vũ lại nhìn cô ta, cô nói:



- Cô tin tôi không?
Cửa vừa mở ra một cô gái xinh đẹp tiến vào, tiếng nói cười trên môi là không thể thiếu.



- Tiêu Hàn, xem em đem món gì đến cho anh nè!



Tiêu Hàn mỉm cười, Thượng Vũ nhìn anh cười tươi có chút khó tiêu. Lại nhìn sang cô gái đang xách một túi đồ ăn thơm phức, đây chẳng phải bác sĩ xinh đẹp chăm sóc cô lúc cô nằm viện đây sao?



Tiêu Mẫn nhìn thấy Thượng Vũ, cô có chút hốt hoảng. Nụ cười trên môi nhạt đi vài phần nhưng cô vẫn rất lịch sự gật đầu chào với Thượng Vũ.



Thượng Vũ cười hì hì, lại nhìn về phía Tiêu Hàn:



- Tiêu tổng, cứ tự nhiên tôi đi ra ngoài trước.



Nói xong chưa kịp đợi Tiêu Hàn đồng ý cô đã phi nhanh ra ngoài, không quên đóng luôn cửa.



Tiêu Mẫn nhìn Tiêu Hàn, nụ cười của anh tràn đầy vẻ sủng nịnh. Cô biết anh không yêu cô nhưng cảm giác anh thích một người khác làm cho cô thật sự không thể thoải mái được.



Lại nhìn nhìn vào trong góc, một chiếc bàn nhỏ được kê, trên đó ngoài một chiếc máy tính ra thì không có gì khác.



Bỗng nhiên tim nhói lên vài hồi, liệu cô có can tâm không?



- Mẫn, em tìm anh có gì không?



Tiêu Mẫn trực tỉnh trở lại, cô nở một nụ cười xinh đẹp:



- Tiêu Hàn, anh xem em đem món gì đến cho anh nè....



Thượng Vũ đi ra ngoài, trên mặt cô đầy vẻ vui mừng, cuối cùng cô cũng không bị thịt a..



Tiểu Hao Hảo nhìn thấy cô, cô ta chạy ngay lại, trên mặt vẻ ngại ngùng thấy rõ:



- Tiểu Vũ tôi xin lỗi cô, xin lỗi vì đã hiểu lầm cô.



Thượng Vũ cười thoải mái:



- Không sao, tôi không giận gì cô cả, cô có lỗi gì đâu.



Lời nói thân thiện nhưng trong lòng Thượng Vũ đã có sự cảnh giác, cô không nghĩ mọi chuyện làm trùng hợp đến mức đáng sợ như vậy!



Tiểu Hảo ôm lấy tay cô:



- Cảm ơn cô nhé Thượng Vũ.



Nói rồi hai người cùng đi lại bàn thư ký, nơi Tiểu Hảo và Angel làm việc.



Tiểu Hảo nhìn cô, cô ta hỏi:



- Người yêu Tiêu tổng đang ở trong hả Thượng Vũ, nhìn họ đẹp đôi thật đó.



Thượng Vũ ngạc nhiên, cô hỏi lại:



- Người yêu sao?



Tiểu Hảo gật đầu:



- Ừ, cô không biết cũng đúng, chứ công ty ai mà không biết. Nghe nói cô ấy là do Tiêu tổng nuôi lớn đấy. Nghe mọi người nói rằng họ yêu nhau lâu rồi chỉ là không công khai thôi.



Thượng Vũ có chút tò mò, cô nhìn về phía cánh cửa phòng CEO, không biết à trong đó họ đang làm gì?!



Angel ngồi kế bên, bây giờ mới lên tiếng:



- Tiểu Hảo đừng có ăn nói linh tinh, cái gì chính xác hãy nói.



Tiểu Hảo lè lưỡi tinh nghịch:



- Nhưng em nói đúng mà, Tiêu thị ai mà không biết. Có Thượng Vũ không biết nên em nói cô ấy nghe thôi.



Angel lại nhìn Thượng Vũ, cô cười nhạt nói:



- Em đừng nghe Tiểu Hảo nói bậy kẻo đến tai Tiêu tổng thì không tốt, ngài ấy không thích ai bàn chuyện riêng của mình đâu.



Thượng Vũ không nói gì, cô chỉ gật gật. Có điều trong lòng cô có chút gì đó không mấy thoải mái....