Tiên Hồng Lộ
Chương 116 : Sự triệu tập của U Lâm Vô Danh
Ngày đăng: 20:34 22/04/20
Dương Phàm thể ngộ sâu sắc lực lượng ma đạo vô cùng tận kia. Giờ phút này, hắn cảm giác mình dường như đứng trên đỉnh chúng sinh. bễ nghễ thiên hạ. Ý thức tiến nhập một cái không gian tối đen sâu xa, ảo diệu thật lớn và pháp quvết khó hiểu của ma công Cửu u, không ngừng xoay chuyển trong đầu hắn. Nhưng mà. thân thể hắn không chịu được sự tra tấn này, khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn. trong mắt tràn ngập máu. thân thể không ngừng phồng lên. dị thường thống khổ.
Dựa theo tinh hình này đi xuống, sớm hay muộn hắn cũng nổ banh xác mà chết!
Trên thực tế. gân mạch trong cơ thể hắn đã sớm vỡ tan mấy lần. nhưng dưới thể chất kì dị của hắn. có thể chữa trị lần lượt.
- Ta nên làm gì bây giờ.
Trong ý thức Dương Phàm có mấv phần trấn tĩnh. cảm giác mình gần chạm gần tới cái chết. Loại tình huống này đột nhiên buông xuống, hắn hoàn toàn không có khả năng nắm trong tay.
Giờ khắc này, hắn lay động liên tục, hô hấp vô cùng khó khăn. còn có thể tìm ai cầu cứu?
Nháy mắt. trong đầu Dương Phàm hiện lên một đạo linh quang, chiếc nhẫn màu xám bạc trong tay hắn hơi khẽ run lên.
Ngay sau đó. hắn tiến vào Tiên Hồng Không Gian. nhưng hắn xuất hiện trong nhà kho trước tiên.
- Chủ nhân.
Con chó nhỏ kinh hô một tiếng, lập tức nhảy đến. không ngờ dùng miệng cắn lưng hắn, sau đó bay nhanh tới mãnh đất xanh. ném Dương Phàm lên trên đó. Không thể tưởng tượng, với thân hình nhỏ bé của nó. không ngờ có lực lượng lớn như vậy.
Thân thể vừa chạm vào mãnh đất xanh. Dương Phàm chỉ cảm thấy vô cùng tận sinh cơ mạnh mẽ tràn vào cơ thể. thoáng chốc ngăn chặn ma khí trong cơ thể. cũng nhanh chóng chữa trị những vị trí tổn hại trong cơ thể.
Trong mãnh đất xanh. dòng chảy mát lạnh cuồn cuộn không ngừng, chảy quanh tứ chi xương cốt, lục phủ ngũ tạng của hắn. thậm chí rót vào trong linh hồn. Trong phút chốc. Dương Phàm chỉ cảm thấy linh đài trấn tĩnh. lại khôi phục lại bầu không khí tự nhiên ấm áp yên tĩnh này, ma khí trong cơ thể cũng được trấn an lại.
Tất cả mọi thứ đều khôi phục lại.
Ý thức Dương Phàm rời khỏi Tiên Hồng Không Gian. Tình huống vừa rồi, nhìn như rất lâu. kỳ thật chỉ là thời gian một hai lần hô hấp.
Vì phòng ngừa biến cố sinh ra trước đây. Dương Phàm dứt khoát lưu lại một phần tâm thần ở Tiên Hồng Không Gian. Cứ như vậy, một phần khác đứng trên mãnh đất xanh ở Tiên Hồng Không Gian. tùy thời tùy lúc nhận được sự tẩy rửa của vô hạn sinh cơ và dòng chảy mát lạnh.
Bởi vì ma khí mênh mông cuồn cuộn đang che dấu. kinh sợ uy thế mạnh mẽ của ma thi ngàn năm không đầu. Đạo sĩ mặt béo phía trước và Hồ Phi chịu áp lực lớn lao. bản thân còn khó bảo toàn. cũng không cảm nhận dược sự khác thường của Dương Phàm.
Hô
Dương Phàm nhẹ thở ra. Ma khí Cửu u trong cơ thể vẫn lưu chuyển không thôi. vẫn duy trì một loại liên hệ thần bí với ma khí cuồn cuộn mênh mông tràn ngập trong mộ huvệt.
Ngao
Một người trung niên uy phong hỏi.
- Xem ra ma đầu vô danh trong khu rừng này, còn đang từng bước thức tỉnh. chờ đến khi nó khôi phục lại thì chính là ngày Cửu u lộ ra. Ta dự cảm ngày đó không xa.
Từ tiên sinh chăm chú nhìn vào u Lâm Vô Danh đang bao phủ ma khí. than nhẹ một tiếng.
- Lúc này đây, Dương gia kinh đô chúng ta nhất định phải nắm lấy cơ hội. Mỗi một lần Cửu u tái hiện. đều thay đổi thế cục Tu Tiên Giới.
Trung niên uy phong nói.
- Cửu u là Thánh địa ma đạo hướng tới, nhưng chỉ có tu sĩ cấp bậc đặt biệt mới có thể vào trong. Bốn trăm năm trước, nó định ra ma đạo đệ nhất Tam u lão ma. Mỗi lần hai trăm năm. càng khiến cho người ta nghĩ không ra, khi đó chúng ta còn chưa sinh ra. Hiện tại, Tam u lão ma vẫn làm kinh hãi Ngư Dương quốc. hiếm có người nào có thể chống lại. ta sợ lúc này đây. Tam u lão ma sẽ can thiệp chuyện này, để giữ vị trí bá chủ của lão.
Từ tiên sinh nói với vẻ có chút lo lắng.
Ma khí của u Lâm Vô Danh di động. liên tục khó hiểu. liền ngừng lại, khôi phục một mãnh tĩnh mịch.
Một phía khác. cách xa ngàn dặm. Quỷ Thi Sơn.
Thiên Niên Mộ Huyết.
Ma thi không đầu ngẩn ngơ một lát. mất đi cảm ứng trong không khí. ma khí trên người dần dần biến mất.
Sau một lúc thật lâu. nó bằng vào một loại bản năng. bước từng bước về mộ huyệt. Khi nó đi tới lối vào mộ huyệt, chỉ nghe một tiếng "Ầm", mặt đất sụp xuống, lối vào bị lấp lại. mộ huyệt bị ngăn cách với bên ngoài.
Sau đó. nó tiến vào sâu trong đại điện. vô tri nằm trên mặt đất, lâm vào ngủ say, giống như vật chết. Ngoại trừ nó ra. trong mộ huvệt còn có ba người sinh tử không rõ.
Một ngày qua đi, đạo sĩ mặt béo trong đại điện. đứng lên khó khăn. cả người vô lực. người đầy máu. dáng vẻ cực kỳ suy yếu. Mỗi một khắc. lão cảm thấy một chút ánh sáng trong đại điện. ghé mắt chợt thấy, quan tài đá phía trước. Bởi vì cách ma thi không đầu một tấm. được mở sang bên. bên trong lóe lên sáng bóng nhàn nhạt giống nhu một bảo vật gì đó.
Phía sau lão. Hồ Phi cũng mở đôi mắt. hiện lên một chút tinh quang, hắn cắn chặt răng. chậm rãi đi tới, nhìn đạo sĩ mặt béo với vẻ địch ý, cũng thấy được trong quan tài đá phát ra hào quang nhàn nhạt.
Đương nhiên, hai người này cũng không dám có dị động gì. ngừng thở. ngay cả thần thức cũng không dám dao động.
Bởi vì trong đại điện. ngoài trừ hai người, còn có một khối ma thi ngàn năm không đầu khủng bố nằm đó. Nếu làm nó tỉnh lại. ai cũng đừng hòng giữ mạng. về phần bên ngoài mộ huyệt, thân thể Dương Phàm được chôn vùi trong đám bụi, nhiệt độ cơ thể hơi chút giảm xuống, tim gần như đình chỉ đập. hô hấp càng ngày càng mỏng.
[