Tiên Hồng Lộ
Chương 117 : Độc kế tập kích của Dương Phàm
Ngày đăng: 20:34 22/04/20
Bên trong mộ huyệt, nhiệt độ âm lãnh ẩm ước thấu tận xương cốt. từng trân âm phong, tiếng kêu gào của lệ quỷ. Một luồng thi khí thối rữa khiến người ta muốn buồn nôn. cũng phát tán ở đây, dĩ nhiên là Thiên Niên Mộ Huyệt bị đóng kín.
Giờ phút này, dưới môi trường tĩnh lặng như thế. chỉ còn lại ba tu sĩ nhân loại. còn có một khối ma thi ngàn năm không đầu đang lâm vào ngủ say, nhưng tùy thời có thể bừng tỉnh.
Trong đại điện màu đỏ sậm. đạo sĩ mặt béo và Hồ Phi đều miễn cưỡng đứng lên. hai bên có địch ý, đứng song song nhau. cũng không dám có chút dị động.
Sau một lúc thật lâu. hai người bắt đầu chậm rãi hoạt động tay chân. cũng lưu ý ma thi không đầu đang ngủ say kia.
Nó vẫn không có phản ứng.
Con ma thi không đầu này dường như đang lâãm vào ngủ say vĩnh hằng.
Vù!
Hai người hơi thở dài một hơi nhẹ nhõm. cũng không dám lơ là. hô hấp hơi buông lỏng. cũng miễn cưỡng triển khai thần thức.
Không biết vì sao. trong đại điện này đang tồn tại một luồng lực lượng quỷ dị. Lấy tu vi Ngưng Thần Kỳ của Hồ Phi. thần thức chỉ miễn cưỡng kéo dài ra; Đạo sĩ mặt béo là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, nhưng chịu hạn chế nào đó. chỉ có thể phát ra thực lực Ngưng Thần Đại Viên Mãn. thần thức chỉ có thể kéo ra phạm vi hai trượng.
Đương nhiên, này có liên hệ với việc hai người đang ở trạng thái bị thương nặng.
- TaTa điĐi ra ngoài trước.
Hồ Phi mạnh mẽ liếc mắt nhìn đạo sĩ mặt béo một cái, cử động thân thể rồi chậm rãi đi ra ngoài đại điện.
- Hừ.
Đạo sĩ mặt béo lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn. không ngăn cản. có lẽ cũng cố kỵ sự tồn tại của ma thi không đầu. nên không dám ngăn cản.
Mắt thấy Hồ Phi rời khỏi đại điện, ánh mắt đạo sĩ mặt béo lại rơi trên quan tài đá cách đó không xa.
Quan tài đá được mở ra một phần. trong đó lóe ra hào quang nhàn nhạt. cách phía xa, mông lung không rõ, nhìn không thấy chân thật. thần thức cùng không thể kéo dài xa như
vậy.
Đạo sĩ mặt béo do dự. đứng tại chỗ. cũng không biết có nên qua đó hay không?
Đúng lúc này, bên ngoài truyền tới một tràn âm thanh đánh nhau. từng trận lôi điện. cũng theo đó nghe được tiếng thét chói tai của lệ quỷ.
Nguyên lai. Hồ Phi trên đường ra gặp lệ quỷ.
Sau đó. lại truyền đến tiếng kêu thảm của lệ quỷ. Rất hiển nhiên. Hồ Phi nắm giữ thần thông lôi điện. trong tay lại có một kiện Linh Khí hệ hỏa. một khi phát động lôi hỏa. có thể khắc chế các loại lệ quỷ, cương thi.
- Ha ha! Lão rất cẩn thận. còn nhớ viên đan dược phụ trợ kia không.
Khóe miệng Dương Phàm hơi hơi nhếch lên. đồng thời hắn đang lặng lẽ ngưng tụ pháp lực. tranh thủ chữa trị trước một số chỗ bị thương nhẹ. chờ thời khắc mấu chốt phóng ra.
- Viên đan dược phụ trợ kia là một loại kịch độc. dùng cùng với Giải Độc Đan độc môn của ta. đích xác có thể tăng lực miễn dịch độc tính. Nhưng chỉ cần ta dùng một loại độc vật không màu không mùi khác thì có thể lập tức dẫn dắt sự va chạm của hai loại đan dược trong cơ thể, do đó độc lực sinh ra mãnh liệt mấy lần!
Dứt lời. Dương Phàm mở ra lòng bàn tay. lộ ra một viên thuốc màu trắng, trong đó rỗng ruột, lờ mờ phát tán ra một luồng khí tức kỳ dị khó thể phát hiện. lại bị thi khí trong mộ huyệt che dấu rất khéo.
- Tiểu tử! Bần đạo coi thường ngươi rồi.
Thân hình đạo sĩ mặt béo run lên, thoáng dịu đi một chút. nhưng vẫn lộ ra vẻ thống khổ.
Dương Phàm thầm thở dài một hơi. đối phương chung quy là cường giả Trúc Cơ Kỳ, ngay cả mình sớm thiết lập độc kế như thế. hạ độc dược trong cơ thể đối phương, cùng dẫn dắt ra độc lực đáng sợ. nhưng vẫn không thể giết đạo sĩ mặt béo.
- Tiểu tử! Ma công Huyền âm của bần đạo. bởi vì sự tồn tại của ngươi, không thể không thất bại trong gang tấc.
Trong mắt đạo sĩ mặt béo bắn ra một đám hào quang âm độc. trên người tràn ra một luồng linh áp cường đại. tràn ngập phạm vị mấy trượng, áp bách Dương Phàm và Hồ Phi đến sắc mặt trắng bệch.
Trong phúc chốc. lão từ Ngưng Thần Đại Viên Mãn kéo tới Trúc Cơ Kỳ, thực lực trở mạnh gấp hai lần. Bằng vào thực lực Trúc Cơ Kỳ, trong khoảng thời gian ngắn lão có thể ngăn chặn độc lực và thương thế. nhưng lão cũng vì thế phải trả giá phân ra pháp lực sáu tầng.
- Còn chưa động thủ!
Dương Phàm hét lớn một tiếng, mạnh mẽ vận chuvển pháp lực. nhanh đứng dậy. xé áo rách trên người, xảo diệu rót pháp lực vào. ném đến người đạo sĩ mặt béo. bản thân mình nhanh lui lại phía sau.
Đồng thời như thế. Hồ Phi kia từ trên mặt đất bắn tới. Linh Khí màu đỏ thẫm trên tay, rót vào một lượng lớn lôi quang màu tím.
Đạo sĩ mặt béo cười lạnh một tiếng, bấm tay một cái. hàn quang xám chợt lóe. đánh nát miếng vải kia.
Chợt. miếng vải kia vỡ tan bộc phát ra lôi điện cường đại. ngọn lửa. hạt sương, lập tức bao phủ đạo sĩ mặt béo.
Mà Dương Phàm lại sớm phòng bị. bổ nhào xuống đất. lăn ra xa.
Trên miếng vải kia lại mang theo một tấm bùa có lực công kích cường đại hơn mấy chục trượng, lập tức bùng nổ ra. uy năng sinh ra đáng sợ như thế nào?
- A!
Đạo sĩ mặt béo kêu thảm một tiếng, bị hàn quang từng màu bao phủ. cả khuôn mặt bị đánh nở hoa. máu thịt mơ hồ. Trong lúc nhất thời. đạo sĩ mặt béo kinh sợ. cả người run lên. thiếu chút nữa không nhanh chạy.
Không ngờ tiểu tự có cách này!