Tiên Hồng Lộ

Chương 125 : Tác dụng ngầm của Thạch Thiên Hàn

Ngày đăng: 20:34 22/04/20


Thạch Thiên Hàn chậm rãi đi tới cạnh hắn. thân ảnh kéo dài như bóng ma tử vong, khuôn mặt lạnh đến tận xương tủy không có bất kỳ tia thương hại nào. Nhẹ nhàng, chậm rãi, cánh tay thon dài trắng nõn Thạch Thiên Hàn vươn về phía tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ kia. khóe miệng nhếch một tia ý cười rõ ràng huyễn lệ



Ngay lúc đó. trong mắt tu sĩ kia hiện lên một tia điên cuồng kiên quyết, bỗng giơ một cánh tay. trong lòng bàn tay hiện một tia hàn mang.



- Răng rắc!



Thạch Thiên Hàn nhanh như tia chớp. chộp lấy cánh tay hắn. trong khoảnh khắc bóp nát cả xương cốt bàn tay. Chỉ nghe tiếng xương cốt giòn vang vô cùng. liên tục như pháo trúc nổ đều.



- A!



Một tiếng kêu thảm thiết thê lương quanh quẩn nơi hoang dã. thậm chí truyền khắp phương viên vài dặm. Sau khoảnh khắc. tên tu sĩ nậy liền hôn mê. Thạch Thiên Hàn ngồi xuống, nhặt lên một ám khí ba cạnh. thể tích rất nhỏ. bôi sẵn kịch độc. có thể giấu trong lòng bàn tay.



- Thủ đoạn hạng ba!



Thạch Thiên Hàn cười lạnh một tiếng, trên tay dùng sức. bên ngoài nắm tay ngưng tụ một tầng hắc khí mơ hồ. làm cho không khí ngừng trệ.



Cạch cạch!



Cây ám khí ba cạnh bị hắn niết thành mãnh nhỏ. nhẹ nhàng rơi vãi trên mặt đất. Làm xong chuvện này, vẻ mặt lạnh lùng Thạch Thiên Hàn lộ ra vẻ thõa mãn. Lúc này, hắn tùy tâm sở dục thả ra lực lượng của mình. ma khí cuồng bạo lan tràn phủ khắp không gian xung quanh, làm cho sinh linh gần đó kinh hãi mất mật.



Ma khí không chút kiêng nể. dã tính dâng trào. hắc ám nguyên thủy trực tiếp biểu hiện những mặt tối ra ngoài. Trong lòng Dương Phàm cùng sôi trào nhiệt huyết trước nay chưa từng có, giống như đứng trên bão lốc xoay vần. đỉnh núi thống trị chúng sinh



Một lúc lâu sau. một tiếng thét dài truyền khắp phương viên vài dặm. Một tu sĩ ma đạo tên Thạch Thiên Hàn đạp phi kiếm ma khí lượn lờ. phá không mà đi.



về phần tên tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ kia. là do Dương Phàm cố ý lưu lại người sống.



Lấy thân phận Thạch Thiên Hàn. Dương Phàm ngự kiếm xuyên qua phương viên một hai trăm dặm. ma khí ngang tàng cùng dung mạo vô cùng lãnh khốc. tung hoành ngang dọc bốn phương.



Dọc theo đường đi, hắn gặp một ít tu sĩ. Nếu như có địch ý với hắn. đều sẽ tàn sát không chút do dự. lại còn lưu lại danh hào Thạch Thiên Hàn. Nếu như còn dám phản kháng, tuyệt đối sẽ bị hắn diệt không chút lưu tình.



Công pháp ma đạo lực phá hoại rất mạnh. những tu sĩ bị đánh trọng thương nếu trị liệu trễ. sợ rằng cả đời sẽ rơi vào trạng thái tàn phế. Hoành hành quá nửa ngày, rốt cuộc chọc giận tu sĩ Ngưng Thần Kỳ, dường như là một trưởng lão đời thứ hai Vũ Vụ Sơn Trang.



Dương Phàm không chút e ngại. hào hùng vô hạn. đứng ra quyết chiến. Hai người đấu pháp trên bầu trời, sau trăm hiệp. tu sĩ Ngưng Thần trung kỳ kia bị đánh cho trọng thương, sử dụng bí thuật bỏ chạy.



Còn Dương Phàm lại chỉ bị một chút thương nhẹ. bằng năng lực khôi phục biến thái của hắn. thời không tới nửa chén trà nhỏ liền khôi phục. Lúc này, Dương Phàm cũng tới lúc thôi. nhanh chóng biến hóa trở lại thân phận dược sư vô hại. Hắn không cưỡi ngựa. cứ chầm chậm trở lại Vụ Liễu trấn. Trong lúc đó. hắn còn cố ý đi vào tầm nhìn của một ít tu sĩ.



Dương Phàm làm nhu vậy, tự nhiên là muốn thoát khỏi quan hệ với Thạch Thiên Hàn. Rốt cuộc mấy ngày sau. hắn trở lại Phổ Ái Y Quán. phát hiện xung quanh đang bận túi bụi.



- Công tử. cuối cùng ngài cũng trở về, mấy ngày nay có rất nhiều người tu tiên tới trị thương!



Lâm Chung thấy Dương Phàm trở về, không khỏi thở phào nhẹ nhõm. gánh nặng trên người cùng nhẹ hơn phân nửa.




- Đây là tiểu thư Vũ Vụ Sơn Trang lưu lại. nói là phí dụng thí luvện Quỷ Thi Sơn.



Dương Phàm gật đầu. nhận lấy linh thạch, nói với Trịnh Tiểu Mạn:



- Ta cho cô thân phận đại phu y quán. hỗ trợ trị bệnh cho phàm nhân. hoặc là trị liệu tu sĩ Luvện Khí Kỳ bị thương bệnh bình thường, chờ sau khi gia gia cô trở về thì quvết định tiếp.



- Vâng. Dương dược sư!



Trịnh Tiểu Mạn hành lễ vô cùng trịnh trọng, sau đó đi chính đường y quán. Chờ nàng đi rồi, Dương Phàm mới nói với Lâm Chung:



- Hiện giờ ta trở lại y quán. ngươi có thể nhẹ nhàng một chút. nắm chắc thời gian tu luyện đi.



- Tạ ơn công tử, ta đang chuẩn bị sắp tới sẽ bế quan tu luyện một thời gian.



Lâm Chung cười nói.



Dương Phàm mĩm cười:



- ở đây ta còn mấy viên uẩn Linh Đan trung phẩm cuối cùng. cho ngươi hết. hy vọng ngươi có thể trong vòng hai năm tu luvện đến Luyện Khí đại viên mãn.



- Công tử. Uẩn Linh Đan trung phẩm này quá quý trọng, hơn nữa bản thân ngài cũng cần nó.



Lâm Chung có chút sợ hãi.



- Ta tự mình có thể luyện chế linh đan. ngươi không cần lo lắng.



Dương Phàm tùy ý nói.



Ngày hôm sau. Dương Phàm thay Lâm Chung bắt đầu tọa trấn y quán.



Kết quả. vừa mới ngồi chưa nóng chỗ thì người bị thương đã đưa tới cuồn cuộn không ngừng, mới mấy ngày liền tới bảy tám người tu tiên.



Những người nàv đều cùng chu nguvên nhân bị thương, đều do tu sĩ ma đạo Thạch Thiên Hàn đả thương ngày hôm đó.



Cũng bởi vì vậy, danh tiếng Thạch Thiên Hàn liền lan truvền trong tu tiên giới gần đó.



Trong lòng Dương Phàm cười trộm. linh thạch trong tay ngày càng nhiều, tu vi cũng ngày càng tăng lên.



Rốt cuộc ba ngày sau. pháp lực Tiên Hồng Quyết của Dương Phàm thành công đạt đến điểm giới hạn Luyện Khí Kỳ đỉnh, đặt một chân vào Ngưng Thần KỲ.