Tiên Hồng Lộ

Chương 176 : Âm thầm quấy rối

Ngày đăng: 20:36 22/04/20


- Mọi người nhanh tránh ra, bệnh nhân nguy hiểm sớm chiều, cầu thần y ra tay cứu trị!



Mọi người nghe vậy, đều nhường đường, Dương Phàm nheo mắt lại nhìn lão nhân nằm trên cáng sắc mặt đã xanh tím biến đen, mấy nam nhân nâng cáng đều là người phàm nhưng thân thể thật cường tráng.



Còn con cái người bệnh, thanh niên thư sinh cùng thiếu nữ tú lệ vẻ mắt hết sức lo lắng.



- Cầu thần y cứu cha ta một mạng.



Thiếu nữ tú lệ khóc thành lệ nhân đi tới trước Tiên Hồng Y Quán "bành" một tiếng, quỳ xuống cầu xin. Dương Phàm bình thản đứng trước cửa sổ lầu bốn, việc này tự có người y quán xử lý.



- Đưa người vào trong, hôm nay Tiên Hồng Y Quán khai trương, xem bệnh miễn phí



Một học đồ hét lớn.



- Vâng vâng, cảm tạ đại phu.



Thiếu nữ thoáng mừng rỡ, đoàn người nâng cáng đưa lão nhân đi vào lầu một y quán. Đây là nơi chuyên chữa bệnh cho người phàm.



Rất nhanh có đại phu bắt mạch cho lão nhân này, nhướng mày, ngữ khí ngưng trọng nói:



- Người này bệnh phát nghiêm trọng. Nhịp tim suy yếu, khí huyết không ổn, các khí quan trọng cơ thể đều không thể vận hành bình thường.



- Đại phu, cầu ngài cứu cha ta một mạng.



Thiếu nữ nghe vậy, ôm lấy chân đại phu không buông.



- Sợ rằng chúng ta bất lực, đưa hắn tới lầu hai thử đi.



Đại phu thở dài một hơi, lắc đầu thầm nghĩ:



"Hôm nay y quán vừa khai trương, đã đưa tới một bệnh nhân chết làm sao một tốt đây?"



Nghĩ đến đây thần sắc hắn kịch biến vội phân phó với học đồ đứng bên cạnh:



- Ngươi nhanh báo tin lên Lục dược sư lầu ba cùng Dương thần y. Mấy người này tới quấy rối, lão nhân kia đã là người sắp chết, một khi chết ở y quán hậu quả thật không tưởng nổi



- Vâng, ta lập tức đi ngay.



Học đồ bên cạnh hắn chính là Thương Vân do Dương Phàm tuyển nhận ngày ấy.



Thương Vân biết rõ sự tình nghiêm trọng, bằng một tốc độ khó tin chạy lên trên lầu. Vừa đi đến lầu ba. liền thấy Lục dược sư đi xuống, vội nói:



- Dược sư, đại sự không ổn, bệnh nhân vừa đưa vào vốn đã là một người sắp chết.



Lục dược sư biến sắc, vội chạy xuống lầu hai cũng nói với Thương Vân:



- Ngươi nhanh đi lầu bốn báo tin cho Dương dược sư.



- Ta đi ngay.




- Hừ! Những đại phu các ngươi, không bằng cầm thú hại chết cha ta. Còn có thần y chó má kia ta nhất định phải cáo ngươi lên công đường!



Thanh niên thư sinh kia mắng to vẻ mặt bi thống thù hận.



- Tránh ra, đưa người này ra ngoài!



Hộ vệ trong y quán đều là hạng người võ nghệ bất phàm, hai ba cái liền đánh bay những người này ra ngoài y quán.



- Là y quán của các người, hại chết cha ta!



- Các ngươi là đám đại phu vô năng, thần y chó má, ông trời nhất định sẽ trừng phạt các ngươi!



Hai người con người bệnh cùng mấy người đàn ông đi theo chặn ngay ở cửa khóc lớn mắng to. Lập tức người phàm xem náo nhiệt xung quanh tràn tới, thấy tình cảnh này liền sinh lòng đồng tình chỉ trỏ Tiên Hồng Y Quán



- Cái y quán chó má gì, mới khai trương liền hại chết người.



Có người mắng.



Y quán lầu bốn.



- Dương đại ca, giờ phải làm sao? Mới ngày đầu khai trương, liền có người chết trong y quán.



Vũ Văn Hàm thoáng oán giận nói.



Dương Phàm chậm rì rì đứng lên, bình thản nói:



- Được rồi chúng ta đi ra giải quyết hậu quả.



Trong tiếng chửi mắng khinh bỉ, Dương Phàm đi ra khỏi y quán phát hiện ngoài cửa người ta tấp nập.



- Các người tránh ra.



Dương Phàm nói vói hộ vệ.



- Thần y, rốt cuộc ngài đi ra rồi!



Thương Vân mừng rỡ nói lập tức giọng cứng lại:



- Thế nhưng, bệnh nhân đã chết rồi!



- Thần y đến rồi!



Không biết là ai kêu lên.



- Thần y đến rồi!



Các hộ vệ mở đường cho Dương Phàm nhất thời ánh mắt ngàn vạn người đều rơi trên người vị thần y khoan thai đi tới.