Tiên Hồng Lộ

Chương 190 : Treo thưởng một đồng tiền

Ngày đăng: 20:36 22/04/20


Chỉ một lúc sau một đạo bóng xám từ con phố phía trước nhanh chóng bay tới, hình thành một đạo hư ảnh mờ nhạt trong đêm. Bóng xám kia dừng lại, lộ ra thân ảnh một lão già già nua mặc áo bào màu xám. Hắn đứng trước bãi máu loãng kia khuôn mặt lộ vẻ trầm tư.



Lụp bụp



Hóa Thi Thủy vẫn còn đang có tác dụng, từng bước hòa tan đám máu loãng kia, thậm chí dung nhập vào trong nền đất. Đột nhiên, hai mắt hắn lộ ra tinh quang, quét nhìn bốn phía. Thần thức cường đại lập tức quét một vòng quanh phạm vi hai dặm. Sau một lúc lâu. lão già mặc áo xám lộ ra dị sắc:



- Kỳ quái!



Dương Phàm chỉ là tiềm ẩn ở cạnh đó, đồng thời thi triển Khô Mộc Công và Ẩn Nặc Thuật, che dấu hoàn toàn hơi thở, thân ảnh cũng dường như biến mất khỏi thế giới này. Trong lúc đó, hắn mơ hồ cảm nhận được thần thức của lão già mặc áo xám này quét tới, trong lòng thậm chí còn có chút không yên.



Hóa ra, lào già mặc áo xám này không ngờ là tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, cảnh giới thần thức cũng tương đương như hắn. Điều khiến Dương Phàm cảm thấy khó hiểu chính là lão già mặc áo xám này vẫn quanh quẩn một chỗ này rất lâu mà chưa chịu rời đi. Dường như hắn biết Dương Phàm đang ở phụ cận nhưng chỉ là không biết được vị trí cụ thể mà thôi.



- Chẳng lẽ là bị lộ rồi sao?



Vẻ mặt Dương Phàm hiện lên dị sắc, đột nhiên nhớ tới túi trữ vật mà mình vừa lấy được.



- Chẳng lẽ người này là tu sĩ của Kinh đô Dương gia



Nghĩ tới đây, hắn liền đưa một lũ thần thức thâm nhập vào trong túi trữ vật, rất nhanh phát hiện ra bên trong có một khối lệnh bài màu bạc, bên trên có một chữ "Dương".



Quả thế!



Tâm thần Dương Phàm khẽ rùng mình, túi trữ vật kia lập tức tiêu thất tiến nhập vào Thương khố trong Tiên Hồng không gian. Cách đó không xa, lão già mặc áo xám thốt lên một tiếng kinh dị, khó tin nói:



- Cảm ứng kia sao lại đột nhiên biến mất! Cho dù là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cùng không thể nháy mắt lau đi khí tức trên lệnh bài thân phận kia chứ?



Khóe miệng Dương Phàm hơi mân mê, hoàn toàn biết rõ biểu hiện của đối phương, trong lòng thầm nghĩ:



- Tiên Hồng không gian không ngờ còn có diệu dụng thế này!



Lão già mặc áo xám kia lại tìm kiếm xung quanh một lúc, cuối cùng không tìm được chút manh mối nào nữa đành phẫn nộ rời đi. Dương Phàm xác nhận hắn đi rồi mới thở nhẹ một hơi, thân mình lại hiện ra. Giờ phút này, hắn tuy rằng không úy kỵ tu sĩ Trúc Cơ Kỳ nhưng cũng không muốn trực diện chiến đấu với cường giả cấp bậc này.



"Tên tu sĩ bịt mặt vừa bị ta giết chết, không tới hai ngày Lỗ thần y sẽ nhận được tin tức này, từ đó chắc chắn sẽ càng thêm phòng bị ta. Nếu đã như thế hoặc không làm, đã làm là phải làm tới cùng, thừa dịp chuyện này thừa thắng xông lên đem hậu hoạn này diệt trừ luôn!"



Dương Phàm không dừng lại. đi về Tiên Hồng Y Quán tọa trấn ở tầng thứ tư. Hắn thậm chí còn cố tình dạo đi dạo lại mấy lần trong y quán, chữa bệnh cho mấy tên tu sĩ bình thường và phàm nhân.



- Thần y ra tay sao?



- Không hổ là đệ nhất thần y ở Kinh đô, mới hai lần hô hấp mà ta đã khỏi hẳn.
Buồn cười.



Thoáng chốc, thần sắc Lỗ thần y trầm xuống, giận tím mặt thiếu chút nữa cũng bạo nộ.



Răng rắc!



Tấm ngọc phù trong tay bị hắn trực tiếp bóp nát.



- Sư phụ.



Trung niên kia có chút không yên, không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuvện gì?



- Một đồng tiềnMột đồng tiền.



Hai nắm tay của Lỗ thần y nắm chặt, thân mình hơi run run



- Không ngờ có người dùng một đồng tiền để làm giải thưởng ám sát ta!



Hắn hiểu rằng giải thưởng của Ám Huyết Vương Triều không có mức cao nhất cũng không có mức thấp nhất! Đương nhiên, phí thủ tục thấp nhất chính là mười lượng bạc. Nếu treo giải thưởng đủ cao thì mới có thành viên trong tổ chức ra tay.



- Một đồng tiền?



Người trung niên này kinh ngạc cũng không hiểu ra ẩn ý sau đó!



Lỗ thần y nghiến răng nghiến lợi. Tuy nhiên, hắn rất nhanh đã tỉnh táo lại suy nghĩ hồi lâu trên mặt lộ ra một tia âm lãnh:



- Ta đại khái đoán ra được là ai rồi!



- Là ai?



- Hơn phân nửa là hắn! Bởi vì gần đây ta mang tới cho hắn đại phiền phức, đã tuyên bố nhiệm vụ tại Ám Huyết Vương Triều nhưng việc ám sát vừa thất bại!



Lỗ thần y lẩm bẩm.



- Hắn lấy một đồng tiền ra treo thưởng giết ta quả thực là khiêu khích trắng trợn và tuyên chiến!



Lỗ thần y nghĩ tới một đồng tiền kia, trong lòng liền không áp chế được sự tức giận. Một đồng tiền là đơn vị tiền tệ nhỏ nhất của Ngư Dương Quốc, đại khái có thể mua được hai cái bánh bao ở chợ.