Tiên Hồng Lộ
Chương 191 : Nghịch sát
Ngày đăng: 20:36 22/04/20
Lỗ Thần y gần như không Thể áp chế lửa giận trong lòng. Trung niên mặc hoa phục kia chính là đại đệ tử của Lỗ thần y. Hắn đứng bên cạnh, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh hãi giờ khắc này mới hiểu ra được ý nghĩa của một đồng tiền.
"Không ngờ dùng một đồng tiền để truy nã sư phụ mình?"
Điều này quả thật là sự sĩ nhục và châm chọc quá trắng trợn. Khó trách Lỗ thần y sau khi nhìn Truyền tin phù lại phẫn nộ như thế!
- Nhưng một đồng tiền thì sẽ có người ám sát sao?
Người trung niên này không khỏi nghi hoặc nói. Lỗ thần y hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái:
- Mục đích của người này không phải là để giết ta mà đa phần là muốn làm nhục lão phu! Thử hỏi xem chỉ một đồng tiền thì ai lại đảm nhận nhiệm vụ này?
- Nhưng vạn nhất vẫn có người tớiSư phụ cũng nên cẩn thận một chút thì tốt hơn
Người trung niên này hơi lo lắng nói:
- MỘT đồng tiền có Thể không khiến sát thủ nào ra tay nhưng người này có thể âm thầm phái người tới ám sát
Lỗ thần y rùng mình thầm nghĩ:
"Giải thường một đồng tiền! Nếu để hắn thành công Thì"
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh. Nếu chỉ với giải thưởng là một đồng tiền mà có thể thành công thì dù hắn không chết cũng sẽ trở thành chuyện đáng chê cười và châm chọc nhất Kinh đô này.
- Ngươi dựa theo phân phó của ta đi làm
Sắc mặt Lỗ thần y ngưng trọng, hướng về phía đại đệ tử mình dặn dò để hắn làm tốt một số phòng bị.
- Vâng. sư phụ, con sẽ dựa theo phân phó của người đi làm, biến y quán này thành tường đồng vách sắt! Dù là sát thủ cường đại nhất cũng chỉ uổng công mà về!
Tên đại đệ tử thề nói.
- Ngươi đi đi!
Lỗ thần y gật đầu, hướng hắn xua tay. Người trung niên này khom người rời đi, sắc mặt của Lỗ thần y vẫn hiện ra vẻ trầm ngâm, thấp giọng lẩm bẩm:
- Hơn phân nửa là hắn
Tới lúc này, hắn đại khái có thể xác định kẻ đứng sau màn này là ai. Trong thời gian gần đây, người mà hắn gây thù chuốc oán cũng chỉ có Dương thần y, kẻ tấn chức thần y quá trẻ ở Kinh đô này. Mặc kệ là lợi ích hay là ân oán, hai người đều ở thế bất lưỡng lập.
A!
Đột nhiên, Lỗ thần y nghe được một tiếng hét thảm, thanh âm này hình như là xuất phát từ đại đệ tử của hắn.
- Không ổn!
Tâm thần Lỗ Thần y khẽ run lên, thân hình chợt lóe đi tới cửa. Hắn không khỏi hít sâu một hơi lương khí.
- Ngươi là ai?
Lỗ thần y nhìn về tên tu sĩ ma đạo có khuôn mặt băng hàn, ẩn ẩn phát ra ma khí khiến hắn cảm thấy hồn phi phách tán kia. Tu vi và thực lực của đối phương đều vượt xa hắn.
- Là người giết ngươi
Thanh niên lãnh khốc mặc hắc bào này đặt thi thể kia xuống, chính là thi thể của tên đại đệ tử kia chết vô cùng thê thảm.
"Sát thủ? Không ngờ tới nhanh như thế!"
Lỗ thần y cảm thấy khó tin:
- Ngươi tới giết ta? Chẳng lẽ là vì phần thưởng một đồng tiền kia sao?
- Đúng vậy! Một đồng Tiền đủ để phá vỡ lịch sử của Ám Huyết Vương Triều ta. để Thạch Thiên Hàn ta ra tay một trận thành danh!
Khoe miệng Thạch Thiên Hàn lộ ra một tia cười lạnh. Thần sắc của Lỗ thần y âm lãnh:
- Đều là Ngưng Thần Kỳ, ngươi tự cho rằng là có thể giết được ta sao?
- Ha ha
Thạch Thiên Hàn cười lạnh lùng:
"Phù!"
Dương Phàm nhẹ thở một hơi, mắt chăm chú nhìn một khối Thanh sắc Bản Chuyên kết hợp phong cách cổ xưa càng thêm thần bí trước mắt. Thể tích so với trước kia lớn hơn gấp đôi khí tức càng thêm dày đặc, màu sắc vẫn là màu xanh. Tuy nhiên trong màu xanh này còn lóe ra nhiều điểm sáng vàng. Cùng so với điểm sáng lúc trước, trên Pháp bảo mới này càng nhiều thêm vài phần uy áp sắc bén.
Dương Phàm nhẹ nhàng vuốt ve hoa văn trên nó, cảm nhận được trên Thanh sắc Bản Chuyên mới này còn mơ hồ ẩn chứa cỗ khí tức áp lực đó. Dựa theo pháp quyết lúc trước. Dương Phàm rót vào pháp lực lập tức cả khối Thanh sắc Bản Chuyên nở rộ vầng sáng mờ rồi đột nhiên biến thành lớn, hóa thành một khối đá lớn dài đến ba trượng, nằm ngang ở trước mặt Dương Phàm. Mặt trên vầng sáng màu xanh cùng những điểm sáng vàng cùng nhau hô ứng truyền đến một uy áp sắc bén bức người.
"Uy lực chỉnh thể tăng lên gấp mấy lần!"
Dương Phàm cùng Pháp bảo này tâm thần tương liên, có thể cảm nhận được uy lực mênh mông ẩn chứa tràn đầy trong đó. Sau khi hai khối Thanh sắc Bản Chuyên dung hợp, đẳng cấp tăng lên hai cấp bậc. Lúc ban đầu một khối riêng rẽ chỉ là Linh khí trung phẩm, nhưng sau khi hai khối dung hợp chỉ sợ còn cao hơn Linh khí thượng phẩm đạt tới trình độ Linh khí cực phẩm!
Linh khí cực phẩm!
Đó chính là Pháp bảo mạnh nhất, là ước mơ tha thiết của tất cả tu sĩ bậc thấp, là một kiện Pháp bảo mà tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bình thường đều khó có được. Dương Phàm thật không ngờ chính mình lại có thể có một kiện Linh khí cực phẩm. Có thứ này trong tay, với tu vi Ngưng Thần Kỳ của hắn lúc này ngay cả đối mặt tác chiến cùng tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, cũng không úy kỵ chút nào. Pháp bảo Thanh sắc Bản Chuyên trong tay lại biến hóa. thật lớn dài đến ba trượng hào quang bỗng nhiên thu liễm, sau đó biến mất ở hư không trước mắt dung nhập vào trong hư không. Dương Phàm triển khai thần thức quan sát một lát, trên mặt lộ ý cười: "Không sai! Hiệu quả ẩn nấp thật tốt!"
Có lẽ bời vì tính đặc thù của công pháp Tiên Hồng Quyết, hiệu quả ẩn nấp của Thanh Sắc Bản Chuyên phi thường tốt, cho dù là Trúc Cơ Kỳ tu sĩ đích thân tới, cũng không thể dễ dàng cảm nhận được Thanh sắc Bản Chuyên dung nhập trong hư không.
- Thu!
Dương Phàm khẽ quát một tiếng, vẫy tay một cái, Thanh sắc Bản Chuyên dung nhập trong hư không biến hóa trở lại nguyên hình rơi vào trong tay hắn, sau đó một phân thành hai. Hai khối Thanh sắc Bản Chuyên phân biệt xuất hiện trên hay tay Dương Phàm.
- Xem ra trước khi chưa tập trung đủ tất cả linh kiện Pháp bảo này, chỉ có thể tạm thời dung hợp hai khối. Tuy nhiên như vậy cũng tốt, không đến thời cơ vạn bất đắc dĩ ta cũng sẽ không thúc động Linh khí cực phẩm. Truyện
"Đích xác, tu sĩ bậc thấp có trong tay Linh khí cực phẩm quả thật có chút kinh thế hãi tục, bình thường ra Tay không nên sử dụng."
Nghĩ đến đây, Dương Phàm đều thu hai khối Thanh sắc Bản Chuyên vào trong túi trữ vật. Sau đó hắn triển khai cảm quan bao phủ toàn bộ Tiên Hồng Y Quán phát hiện Thương Vân còn chưa có trở về. Bởi vì ở thời điểm hắn hóa thân thành Thạch Thiên Hàn động tác cực nhanh, lại là phi hành qua lại, cho nên còn trở về sớm hơn Thương Vân cả nửa ngày. Thấy vậy, hắn lại tiến vào Tiên Hồng không gian.
Trên lục thổ địa gieo trồng rất nhiều các loại linh dược, kỳ hoa dị thảo, thiên tài địa bảo. Trong đó đều là rất nhiều tài liệu quý hiếm ở Tu Tiên giới. Ánh mắt Dương Phàm dò tra từng thứ một cuối cùng dừng lại trên nữa thanh khô đằng màu xanh kia.
Giờ phút này khô đằng vẫn đang có hơi héo rũ. Tuy nhiên so với lúc trước đặt ở nhà Lỗ thần y nơi đó đã nhiều ra vài phần sinh cơ.
- Vật ấy rốt cuộc là thứ gì, trồng trên lục thổ địa đã lâu, không ngờ chỉ khôi phục có một chút sức sống.
Dương Phàm lộ vẻ mặt kỳ lạ lẩm bẩm.
Dựa theo kinh nghiệm trước đây của hắn, thiên tài địa bảo bình thường, ngay cả sắp chết chỉ cần trồng ở trên lục thổ địa đều có thể ở trong khoảng thời gian ngắn khôi phục không ít sức sống. Không đến mức giống như khô đằng này, vẫn là một bộ dáng ủ rủ không chút sinh cơ.
- Ngươi có biết lai lịch khô đằng này không?
Dương Phàm hướng tới con chó nhỏ dò hỏi.
- Không biết!
Con chó nhỏ lắc đầu:
- Tuy nhiên ta có thể khẳng định giá trị của khô đằng này còn hơn tất cả các thứ gieo trồng trên lục thổ địa.
Trên mặt Dương Phàm lộ vẻ dị sắc có phần khó có thể tin nói:
- Chẳng lẽ nó còn quý báu hon so với Cửu Dương Đồng Thảo, Huyền Tinh Tuyết Liên.
Con chó nhỏ gật đầu nói:
- Điều kiện tiên quyết là chủ nhân có thể để nó khôi phục lại sinh cơ, sau đó chân chính thành thục.
- Vậy thật đúng là đáng giá chờ mong!
Dương Phàm nhìn chăm chú nửa thanh khô đằng kia, trong ánh mắt nhiều thêm vài tia sáng nóng cháy.
Hóa Linh Thảo, Băng Linh Quả là tài liệu quý hiếm là cùng cấp của Tu sĩ trong bậc thấp mà Cửu Dương Đồng Thảo, Huyền Tinh Băng Liên lại là đẳng cấp ngay cả Tu sĩ bậc cao đều thập phần khát vọng. Mà nữa thanh khô đằng này còn cao hơn so với hai loại đó.
Kiểm tra tài bồi xong các thứ trong lục thổ địa, sau đó Dương Phàm lại nhìn Hồ Phi còn nằm trên lục thổ địa, từng đợt từng đợt sinh mệnh mong manh lưu chảy, đang chậm rãi làm dịu linh hồn của hắn. Xem ra Hồ Phi còn cần một ít thời gian mới có thể thức tỉnh.
Khẽ thở dài một hơi, hình chiếu của Dương Phàm biến mất trong Tiên Hồng Không Gian. Dương Phàm lại triển khai cảm quan bao phủ phạm vi mấy trăm trượng, phát hiện Thương Vân đang trên đường quay về. Dương Phàm mĩm cười đi xuống Tiên Hồng Y Quán. Thấy một vài tu sĩ đang đứng trước cửa y quán chăm chú nhìn lên bảng hiệu y quán.
- Nghe đồn bảng hiệu y quán này có thể giúp người ta ngộ đạo từ đó đột phá bình cảnh hiện có. Nhưng mà ta nhìn cả nửa ngày không có một chút xíu hiệu quả gì.
Trong đó một gã tu sĩ ủ rủ nói.
Dương Phàm vừa nghe lời ấy, không khỏi hơi trầm tư suy nghĩ.