Tiên Hồng Lộ
Chương 23 : Tiên sư tới chơi
Ngày đăng: 20:31 22/04/20
Vừa nghe có khách tới từ Dương gia bảo, trong lòng Dương Phàm ngưng trọng, lập tức thông qua Khô Mộc Công thu liễm khí tức trên người đến mức tận cùng.
Trên thực tế, dưới tình huống bình thường, nhìn qua Dương Phàm tựa như một thư sinh yếu đuối.
"Ta hiện giờ ở Dương gia bảo bị cô lập chưa từng có, trừ đệ đệ Dương Lỗi ra thì gần như không có bằng hữu cùng người đáng giá tin cậy nào"
Dương Phàm hít sâu một hơi, liếc mắt nhìn Dương Tuệ Tâm ở bên cạnh một cái, cười nói:
- Muội muội, chúng ta về nhà
Dương Tuệ Tâm cảm nhận được một tia khác thường trong thần sắc Dương Phàm. vội vàng nắm lấy tay hắn. dịu dàng nói:
- Đại ca. Có phải có vấn đề gì hay không?
- Hẳn là sẽ không. Đệ đệ ngươi trước mắt ở Dương gia bảo là một trong nhưng người nổi bật trong tử đệ đời thứ ba
Dương Phàm giải thích, nói lời từ biệt với Thiết Ngưu cùng Nam Cung Vũ.
Chỉ cẩn đệ đệ - tu sĩ Luyện Khí Hậu Kỳ còn ở Dương gia bảo thì những hạng tầm thường hẳn là không dám tới cửa gây phiền toái.
- Phàm ca. Tiên sư từ Dương gia bảo tới, không bằng cho chúng ta kiến thức một chút nhé.
Thiết Ngưu vẻ mặt chờ mong nói, Nam Cung Vũ cũng có chút động tâm. Nghe nói đến tiên sư, bọn họ đều cảm thấy rất hứng thú.
Dương Phàm vẻ mặt ôn hòa nói:
- Tiên phàm có cách biệt, có vị Tiên sư tính cách cổ quái không thích náo nhiệt, càng không muốn giao tiếp cùng người thường. Để ta trước tiên đi xem, nếu là người quen biết, ngày sau có thể giới thiệu với hai người.
Nghe Dương Phàm nói vậy, Thiết Ngưu cùng Nam Cung Vũ đãnh phải bỏ ý niệm này trong đầu.
Đổi vơi tiên sư, trong lòng họ chung quy vẫn còn kính sợ.
Dương Phàm kéo tay muội muội rời khói nhà Thiết Ngưu, phát hiện trong lòng bàn tay muội muội toát ra mồ hôi.
- Muội muộimuội dường như rất sợ?
Dương Phàm suy tư một lát rồi nói:
- Từ hôm nay trở đi, ngươi liền ở lại Vụ Liễu trấn này đi.
- Cảm ơnân huệ của công tử, ngày sau chắc chắn hồi báo.
Lâm Chung vẻ mặt kích động đứng dậy hướng về Dương Phàm cúi người một cái thật sâu.
- Ngươi cũng không cẩn phải thế. Chỉ điểm tu hành rất đơn giản, thậm chí truyền thụ cho ngươi một hai bộ công pháp không phải của Dương gia bảo cũng không thành vấn đề. Nhưng là, ta ở Vụ Liễu trấn này có một chuyện cần ngươi hỗ trợ một phần.
- Công tử mời nói, nếu có yêu cầu gì cứ việc dặn bảo. Lâm Chung nói.
- Ta thân là Y sư, liền phải cứu nhân độ thế, đồng thời cũng muôn tích lũy kinh nghiệm Y đạo. Cho new, qua mấy ngày nữa ta sẽ mở một nhà Y quán ở Vụ Liễu trấn này. Như vậy, sức một mình ta, tâm có thừa mà sức không đủ. Hiện giờ ngươi đến đây, vừa lúc có thể giúp ta hoàn thành tâm nguyện này.
Dương Phàm thản nhiên nói.
- Mở Y quán?
Lâm Chung nao nao hỏi:
- Không biết Y quán công tử định mở là trị người thường, hay là trị cho Tiên sư?
Dược sư cũng chia làm hai loại. Một loại là thế tục giới, chuyên trị bệnh của người thường. Nhưng còn có một loại Dược sư siêu nhiên ngoài thế tục, đối tượng bọn họ chữa trị là tiên sư của Tu Tiên Giới.
- Bát luận thiện cùng ác, giàu hay nghèo, tiên ay phàm đều có thể trị.
Dương Phàm thản nhiên nói.
Lâm Chung hơi kinh hãi:
- Công tử quả thực không giống người thường, không ngờ quảng đại như vậyNếu như thế, Lâm mỗ sẽ dốc toàn lực giúp Dương công tử hoàn thành tâm nguyện này
Khóe miệng Dương Phàm hơi nhếch lên, nếu có thể thành công mở một nhà Y quán liền có thể hấp dẫn người bị thương cuồn cuộn không ngừng kéo tới, không lo không có cách nào tăng tu vi