Tiên Hồng Lộ

Chương 234 : Cửu u phong vân khởi (Trung)

Ngày đăng: 20:37 22/04/20


Dương Phàm không thể đoán trước được gia chủ Vũ Văn gia tộc Kinh đô chính là một trưởng lão của Ám Huyết Vương Triều.



"Ám Thiên Quân Vương. Ngươi thật đúng là mang cho ta một ngạc nhiên vui mừng."



Dương Phàm thầm nghĩ trong lòng.



- Ha ha. Dương trưởng lão. Thân phận của ngươi khiến ta ngạc nhiên. Kinh đô đệ nhất Dược sư, còn là thành viên nội bộ của Ám Huyết Vương Triều, đã làm cho người ta không thể tưởng tượng được. Không nghĩ tới ngươi vẫn còn là một trong chín đại trưởng lão trong tổ chức. Theo ta được biết, bất kỳ một vị trưởng lão nào trong Ám Huyết Vương Triều, đều có thực lực Trúc Cơ Hậu KỲ trở lên, thậm chí có thực lực gần bậc cao Kim Đan.



Kinh ngạc của Vũ Văn gia chủ lớn hơn Dương Phàm rất nhiều.



- Vũ Văn trưởng lão khách khí rồi Dương mỗ chẳng qua là một tu sĩ Ngưng Thần sơ kỳ, ỷ vào vài phần y thuật mới may mắn trở thành trưởng lão nội bộ tổ chức.



Dương Phàm bộ dạng được yêu mà sợ.



Chín đại trưởng lão Ám Huyết Vương Triều không ngờ đều là những kẻ cường đại như thế, ít nhất đều có được tu vi Trúc Cơ Hậu Kỳ trở lên. Vũ Văn gia chủ trước mắt chính là một ví dụ càng là đường đường một người lèo lái gia tộc



- Dương trưởng lão khiêm tốn.



Vũ Văn gia chủ hơi mang thâm ý nhìn Dương Phàm một cái. sau đó lại nói:



- Ngươi cũng thấy đấy. Con gái của ta thật chấp nhất. Hành trình Cửu u Bí Cảnh lần này, hy vọng Dương trưởng lão có thể thay ta chiếu cố một chút.



- Đương nhiên không thành vấn đề. Thân là khách liêu Dược sư của Vũ Văn gia tộc, đây là chức trách của ta. Chỉ cần Vũ Văn tiểu thư còn một hơi thở. Dương mỗ cũng có thể kéo từ QUỷ môn quan trở về.



Dương Phàm nói như đinh đóng cột, đối với ánh mắt Vũ Văn gia chủ làm như không thấy.



- Hy vọng như thế.



Vũ Văn gia chủ gật gật đầu, sau đó thình lình nói:



- Nghe nói Dương trưởng lão từng chiến một trận với Vô Song, hơn nữa không có bị thua.



- ĐâyCó lẽ là may mắn nhất thời. Hơn nữa, Vô Song cũng không dùng hết toàn lực.



Dương Phàm trong mắt lóe sáng nói.



- Theo ta được biết. Sau khi chiến đấu. Vô Song điều dưỡng một, hai tháng mới hoàn toàn khôi phục.



Trên khuôn mặt khô gầy của Vũ Văn gia chủ lộ ra nụ cười như hồ ly nhìn Dương Phàm:



- Hơn nữa trước khi Vô Song quyết chiến với ngươi, đã liên tục đánh bại vài trưởng lão trong tổ chức. Đây là chuyện cực kỳ chân thật.



Dương Phàm:



- Ngươi yên tâm. Đều là thành viên nội bộ của Ám Huyết Vương Triều, ta sẽ không tiết lộ thực lực của ngươi.



Vũ Văn gia chủ vội vàng giải thích.



Sắc mặt Dương Phàm trầm xuống, vẻ rất khó coi:


- Rốt cục là như thế nào? Lần này và lần trước không quá giống nhau.



Tiếng kinh ngạc vang lên từ các trận doanh.



Ông -



Theo sau, cột sáng thứ ba từ trong miệng đầu lâu bay ra!



Cột sáng thứ tư!



Cột sáng thứ năm



Chỉ trong giây lát, đầu lâu kia hộc ra chín cột sáng, hình thành chín quang môn giống nhau như đúc.



- Chín lối vào?



Ngay cả một số tu sĩ bậc cao tọa trấn tại tràng cũng đều ngồi không yên. Hai trăm năm trước cùng bốn trăm năm trước, hai lần Bí Cảnh mở ra đều chỉ có một lối vào. Lần này lại là chín. Một cùng chín, sẽ sinh ra biến số lớn đến đâu?



- Xem ra lần này Cửu u Bí Cảnh mở ra có chút không tầm thường.



Vũ Văn gia chủ thì thào nói nhỏ.



Trận doanh Kinh đô Dương gia.



- Từ tiên sinh. đây là chuyện gì xảy ra?



Dương Vũ vẻ mặt khó hiểu hỏi.



- Mỗi lần Bí Cảnh mở ra, địa hình bên trong đều không đồng dạng. Lần này có chín lối vào khó khăn có thể sẽ càng lớn.



Vẻ mặt Từ tiên sinh ngưng trọng nói.



- Khó khăn tăng lên



Sắc mặt Dương Vũ trắng bệch.



Tỷ lệ sinh tồn trong Cửu u Bí Cảnh bình thường đều thấp hơn một phần mười, nếu khó khăn lại tăng lên. Hắn ngay cả nghĩ cũng không dám.



Vèo



Trong khi mọi người nghị luận cùng sợ hãi, một nữ tu cung trang giống như Cửu Thiên Tiên Nữ; đạp ánh sáng bảy sắc từ phương xa gào thét mà đến.



Một cỗ uy áp mạnh mẽ mà không mất ôn hòa buông xuống, khiến trong lòng mọi người không yên. Sự tồn tại của nàng cướp đi tất cả hào quang trong khu vực chung quanh. Bốn phía một mảnh im lặng, tất cả mọi người cố gắng vận chuyển pháp lực tập trung tinh khí thần ứng phó với uy áp như biển rộng kia.



Ngay cả tu sĩ bậc cao Kim Đan Kỳ đều lộ vẻ kính sợ, cảm giác áp lực thật sâu.



"Nữ tu này chẳng lẽ là Nguyên Anh Kỳ?"



Dương Phàm cảm giác được áp lực cuồn cuộn mãnh liệt kia dường như chỉ ép tới một mình mình, trên trán lập tức toát ra mấy giọt mồ hôi