Tiên Hồng Lộ
Chương 235 : Cửu u phong vân khởi (Hạ)
Ngày đăng: 20:37 22/04/20
Trên thực tế, cảm giác của tất cả tu sĩ có mặt đều không khác gì Dương Phàm, dường như một mình đối mặt với sóng to gió lớn vô cùng vô tận kia. Tuy nhiên, cổ áp lực này tới nhanh mà đi cũng nhanh. Chỉ khoảng giây lát liền tiêu tan.
Phù
Tất cả mọi người tại tràng khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía nữ tử như thần linh trước Cửu u Bí Cảnh kia. Dương Phàm rốt cục xác định đây chính là cường giả Nguyên Anh Kỳ đầu tiên mình chứng kiến trong đời, mà lại còn là nữ tu Nguyên Anh Kỳ. Loại cơ hội này cũng không nhiều, nhất định phải thấy rõ ràng!
Dương Phàm hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn nữ tử cung trang tuyệt mỹ cao quý bất phàm, chân đạp độn quang bảy màu kia. Khuôn mặt như bạch ngọc không tỳ vết, trầm tĩnh như nước, đoan trang ung dung. Búi tóc vấn cao, từng sợi bay phất phơ, da thị lộ ra trơn bóng thản nhiên, thân hình yểu điệu, eo nhỏ một tay có thể nắm. Nhìn qua bộ dạng chỉ khoảng 24 - 25 tuổi, nhưng không ai lại tin tưởng đây là tuổi chân thật của nàng.
Nàng giống như thần linh cao cao tại thượng, nhìn xuống ngàn vạn tu sĩ phía dưới, thanh nhã thoát tục.
- Linh Hà tiên tử!
Phía dưới có người khẽ kinh hô, nhận ra thân phận của nữ tu Nguyên Anh Kỳ này.
Linh Hà tiên tử.
Dương Phàm cả kinh trong lòng. Cho dù hắn bị giới hạn bởi thân phận và thực lực, đối với cao tầng Tu Tiên Giới Ngư Dương quốc cũng không biết nhiều, nhưng cũng nghe nói qua truyền thuyết về vị nữ tu Nguyên Anh Kỳ này.
Nghe nói. vị Linh Hà tiên tử này là cường giả Nguvên Anh Kỳ quật khởi trong hai trăm năm gần đây của Ngư Dương quốc, mà thân phận còn là tán tu. Tán tu bình thường không môn không phái. một mình tu luyện, không có chỗ dựa. Nếu không có đại cơ duyên rất ít người có thể tiến giai bậc cao. Càng đừng nói là Nguyên Anh Kỳ cường đại.
Vũ Văn Nhu nhìn nữ tử xinh đẹp như tiên tử phương xa xuất hiện trên trời cao, trong mắt lộ ra vài tia hướng tới nói khẽ với Dương Phàm:
- Nghe nói lần này lãnh đạo trận doanh tán tu chính đạo tranh đoạt danh ngạch chính là Linh Hà tiên tử.
- ồ?
Dương Phàm gật đầu, nguyên lai Linh Hà tiên tử là người lãnh đạo trận doanh tán tu chính đạo. Theo như tình báo hắn nhận được từ Ám Huyết Vương Triều, trận doanh tán tu chính đạo lần này được phân 50 danh ngạch, ngang với trận doanh tán tu ma đạo.
Người lãnh đạo trận doanh tán tu ma đạo trên danh nghĩa là Huyết Ma Thất Tử nhưng là Dương Phàm khẳng định phía sau bọn họ hơn phân nửa cũng có Nguyên Anh Kỳ tham dự.
Ba tông môn tu tiên cao nhất như Thanh Nguyên môn cũng đều chỉ phân được 50 danh ngạch. Ba tông tông phái này, thực lục cường đại nhất. Còn lại các tông môn tu tiên hạng nhất như Kim Hồng Môn, Linh Huyễn Mônđều chiếm được 30 danh ngạch.
về phần một số môn phái tu tiên hạng hai, được phân đại khái khoảng 10 danh ngạch.
Tương đối mà nói, bốn gia tộc tu tiên kinh đô liên hợp, có thể được phân 80 danh ngạch, chiến quả này vượt xa đoán trước. Theo dự đoán của Dương Phàm, bất kỳ một nhà nào trong bốn gia tộc tu tiên kinh đô, thực lực đều xa xa không bằng tông môn tu tiên hạng nhất. Bốn gia tộc liên thủ mới có thể chống lại được môn phái hạng nhất. Mà bốn gia tộc liên hợp lại được phân 80 danh ngạch, cũng khiến cho Dương Phàm trầm tư hồi lâu.
"Chẳng lẽ. phía sau trận doanh bốn gia tộc kinh đô cũng có cường giả Nguyên Anh KỲ duy trì?"
Dương Phàm âm thầm nghĩ ngợi.
Ngay khi hắn suy tư, từ chân trời xa xa lại bay tới hai đạo độn quang khí thế khổng lồ, phân biệt là màu máu và màu xanh tím. Bao phủ trong hào quang màu máu là một lão già mắt như chim ưng, trên người lộ ra một cỗ máu tanh cùng sát phạt. Dưới chân dòng máu cuồn cuộn hình thành độn quang kỳ dị lưu chuyển không thôi.
Một vị tu sĩ trung niên khác, tướng mạo tuấn lãng phi phàm, hai mắt như sao sáng, tùy ý mặc một bộ áo bào vải thô. Tóc để rối bay lả tả, nhìn qua có vài phần hào hùng phóng đãng không kềm chế được.
- Ha ha ha. Linh Hà tiên tử, không nghĩ tới cô còn đến sớm hơn chúng ta một lát.
Nam tử tuấn lãng phóng đãng không kiềm chế kia cười dài một tiếng, có một cỗ khí thế mênh mông cuồn cuộn như biển rộng trời cao.
"Không nghĩ tới nhanh như vậy liền có ba cường giả Nguyên Anh Kỳ tới rồi".
Dương Phàm âm thầm tặc lưỡi.
Đám tu sĩ phía dưới thở mạnh cũng không dám, trong mắt đều mang theo vài phần kính sợ cùng kính ngưỡng. Dương Phàm âm thầm đoán thân phận hai người kia. Vũ Văn Nhu cũng rất hiếu kỳ, nói:
- Hai vị này phân biệt là Huyết Ma lão tổ và Vô Ưu cốc chủ.
"Quả nhiên là bọn họ". Dương Phàm gật gật đầu.
Hai vị này đều là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ lâu đời, uy danh kinh sợ Ngư Dương quốc vài trăm năm, là nhân vật cùng thời đại với Tam u lão ma.
Linh Hà tiên tử gặp hai vị tu sĩ cùng cấp bậc tới đây, tự nhiên không có một tia kiêu ngạo, hé miệng cười:
- Linh Hà là tu sĩ Nguyên Anh mới tấn thăng, hai vị coi như là nữa tiền bối của ta, đương nhiên không thể để các vị chờ lâu.
Huyết Ma lão tổ thản nhiên nói:
- Đều là Nguyên Anh Sơ Kỳ, ba người chúng ta cũng không chênh lệch bao nhiêu, cần gì phải nói đến bối phận. Cho dù ngươi gọi chúng ta một tiếng tiền bối, danh ngạch cùng ích lợi Cửu U Bí Cảnh này cũng sẽ không thêm cho ngươi một phần.
Dương Phàm lộ vẻ suy tư. thấp giọng nói:
- Theo ta vừa rồi quan sát, hai mươi người chúng ta cùng tiến một thông đạo, đại khái bị truyền tống đến một khu vực trong phạm vi mười dặm. Mà tín hiệu Thần Tấn Phù có thể bao phủ phạm vi mấy trăm dặm, ngay cả tu sĩ Luyện Khí Kỳ đều chạy tới, tu sĩ Ngưng Thần Kỳ không có khả năng chưa tới.
- Vậy chỉ có một khả năng
Dương Phàm không có nói tiếp.
- Ta không tin. Thực lực Vũ Văn Mộng không tầm thường, không có khả năng chết dễ dàng như vậy.
Trong đó vài con cháu gia tộc ném ánh mắt địch Ý về phía Dương Phàm. Dương Phàm lại vẻ mặt lạnh nhạt không nói thêm gì.
- Vậy chúng ta chờ thêm một chút
Vũ Văn Nhu còn ôm một hy vọng cuối cùng. Mọi người trầm mặc trong lòng đều có chút khẩn trương.
- Không bằng phái vài người cẩn thận, tìm tòi trong phạm vi mười dặm quanh đây một chút.
Dương Phàm đề nghị với Vũ Văn Nhu.
- Được.
Vũ Văn Nhu nghe theo ý kiến Dương Phàm phái bốn tu sĩ Ngưng Thần Kỳ, đi chung quanh xem xét một phen. Sau nửa canh giờ. phía trước truyền đến một tràng tiếng xé gió dồn dập.
- Nhị tỷ. Ta phát hiện thi thể Vũ Văn Mộng.
Tên con cháu Ngưng Thần Kỳ kia kinh hô, vẻ mặt sợ hãi. Mọi người đều giật mình biến sắc. Mới vừa tiến vào Cửu u Bí Cảnh, thậm chí còn chưa bắt đầu thăm dò đã có một tu sĩ Ngưng Thần Kỳ thực lực không tầm thường chết đi.
- Rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Ngươi nói rõ ràng một chút.
Vù Văn Lân lạnh lùng nói.
- Ta ở phía bắc gần với đỉnh núi băng phát hiện thi thể Vũ Văn Mộng. Trên thân có nhiều vết trầy, bao phủ bởi một tầng băng, dường như còn có một số dấu vết đánh nhau. Ta không dám tùy tiện thăm dò liền tức tốc trở lại.
Tên tu sĩ Ngưng Thần Kỳ kia hồi đáp.
Chỉ chốc lát ba tu sĩ Ngưng Thần Kỳ khác cũng trở lại. Biết được Vũ Văn Mộng bất hạnh tử vong, tất cả mọi người đều trầm mặc. Không ít người ánh mắt ảm đạm mặt lộ vẻ sợ hãi.
- Tỷ. Chúng ta nên làm sao bây giờ?
Vài tên con cháu gia tộc dò hỏi.
Dương Phàm vẻ mặt bình tĩnh nói:
- Phiêu lưu cùng ích lợi thường là tỷ lệ thuận. Huống chi con cháu gia tộc chết ở đó vậy khẳng định có bí ẩn.
Lời nói vừa ra được đám con cháu gia tộc đồng ý. Vũ Văn Nhu gật đầu nói:
- Vậy chúng ta đi đỉnh núi nhìn xem.
Một hàng người cấp tốc đi về hướng đỉnh núi.
Thấy Vũ Văn Nhu đối với Dương Phàm bộ dạng nói gì nghe nấy. Vũ Văn Lân đứng ở bên cạnh trong mắt hiện lên một tia ghen tị không thể nhìn thấy, địch ý lại sâu thêm vài phần. Theo bước chân mọi người, hàn khí càng ngày càng mạnh, nhiệt độ hạ xuống từng chút một. Thời gian nửa chén trà nhỏ, mọi người sắp đi tới đỉnh ngọn núi băng tuyết này.
Mà giờ phút này, hàn khí cùng gió lạnh bổn phía gào thét thổi đến đủ để đâm thương thân thể người.
Hô -
Phía trước đột nhiên bốc lên một cơn băng tuyết phong bạo, mãnh băng cùng bông tuyết đầy trời, mang theo dòng khí và gió lạnh cuồn cuộn mà tới thanh thế to lớn.
- Không tốt. Băng tuyết phong bạo này quá mạnh. chúng ta nhanh trốn!
Mọi người trong Vũ Văn gia tộc nhìn mà sợ, tu sĩ Luyện Khí Kỳ thực lực kém, sắc mặt trắng bệch.
- Chúng ta không thể chạy.
Dương Phàm thình lình nói.