Tiên Hồng Lộ
Chương 330 : Tam u lão ma xuất hiện
Ngày đăng: 20:41 22/04/20
Vô thanh vô tức trong hư không thần thông do hai đoàn Nhất u Ma Diễm biến thành va chạm cùng một chỗ lại như mặt nước trộn vào nhau. Nhất u Ma Diễm trong tay Dương Phàm hóa thành vực sâu màu đen vô tận đột nhiên tăng vọt, trong khoảnh khắc biến lớn mấy lần dùng ưu thế tuyệt đối nuốt hết ma diễm hóa thành u quang chết chóc của Sở Vân Hàn. Lập tức thân thể Sở Vân Hàn chấn động, ở trong không trung phun ra một búng máu sắc mặt trắng bệch mượn lực bay ra mười mấy trượng.
Phịch!
Sở Vân Hàn như diều đứt dây rơi xuống mặt đất thân thể suy yếu vô cùng.
- Ồ?
Dương Phàm cảm giác được biến hóa khác thường của u Minh Ma Diễm trong tay mình. Ma uyên vô tận phục hồi về trạng thái ma diễm vốn có nhưng nơi trung tâm ma diễm lại dần dần hóa thành hai luồng u quang tương liên.
Phanh phanh!
Phanh phanh! Phanh phanh!
Tiếng tim đập trong vô hình kia càng ngày càng mạnh.
- Nhị u Ma Diễm!
Tại trường vài tên tu sĩ Kim Đan chấn động kinh hãi vô cùng. Nguyên lai, sau khi cắn nuốt Nhất u Ma Diễm của Sở Vân Hàn, u Minh Ma Diễm của Dương Phàm đã từ cảnh giới Nhất u đỉnh đột phá đến cảnh giới Nhị U!
Một khi thành công, từ nay về sau dõi khắp toàn bộ Ngư Dương quốc, trong ma đạo chỉ có Tam u Ma Diễm trong tay Tam u lão ma có thể đè hắn một bậc.
- Vì sao ngươi phải làm vậy? Biết rõ không địch lại còn muốn chiến?
Dương Phàm lạnh lùng nhìn chòng chọc vào Sở Vân Hàn, ma diễm trong tay đang xảy ra bay vọt về chất đã đạt tới điểm tới hạn thăng cấp. Một khi u quang kia hoàn toàn tách ra là có thể chân chính bước vào cảnh giới Nhị u.
- Cảm ơn ngươi!
Sở Vân Hàn từ mặt đất đứng dậy, nhìn Dương Phàm. khóe miệng lại mang theo vài tia cười giả tạo.
- Cảm ơn ta?
Dương Phàm mơ hồ cảm thấy vài tia không ổn. Theo u Minh Ma Diễm trong tay biến đổi, uy hiếp trong cõi vô hình kia đột nhiên tăng mạnh vài lần.
Phanh phanh! Phanh phanh! Phanh phanh!
Đột nhiên, u quang trong ma diễm kia phân chia thành hai bộc phát ra một đoàn quang diễm màu đen làm người ta thấy kinh sợ muốn xông lên tận trời hủy diệt nhân gian.
- Ma diễm này thật đáng sợ!
Chúng tu sĩ tại trường hồi hộp vô cùng, u Minh Ma Diễm kia chỉ mới bước vào cảnh giới Nhị u đã có uy lực như vậy. Nếu thăng cấp Tam U thậm chí là Cửu u thì sẽ đạt tới trình độ như thế nào?
Nhị u Ma Diễm!
Dương Phàm vốn nên vui sướng, nhưng bỗng nhiên, tâm thần hắn chấn động quát lớn một tiếng:
Vèo!
Tường Vân Ngõa dưới chân run lên. Dương Phàm lập tức na di ra ngoài hai mươi trượng, sau đó theo Ám Thiên Quân Vương dặn bảo cấp tốc bay về phía chính Tây Ngư Dương quốc.
- Hai người các ngươi hỏa tốc rời đi, phụ trách giải quyết hậu quả sau cùng. Phàm là nơi lộ ra ánh sáng của tổ chức toàn bộ di dời.
Ám Thiên Quân Vương tiếp tục phân phó.
- Nhưng là ngươi
Trên mặt Phệ Thiên Quân Vương cùng Bổ Thiên Quân Vương đều lộ vẻ lo lắng.
- Đều do ta tính kế sai lầm không dự đoán được Tam u lão ma sẽ hành động nhanh như vậy.
Trong giọng nói của Ám Thiên Quân Vương có vài phần tự trách, sau đó thản nhiên nói:
- Hôm nay, ta cũng không từng lo lắng sinh tử của mình, các ngươi đi mau. Đây là mệnh lệnh!
- Được. Dương Quân vương, tự ngươi cũng phải bảo trọng!
Hai vị Quân vương Phệ Thiên cùng Bổ Thiên hít sâu một hơi liền phân công nhau bay đi chỉ để lại Ám Thiên Quân Vương lẻ loi một mình.
- Mộng Yên. Ta nhất định sẽ không cho Tam u lão ma lại xúc phạm tới Phàm nhi!
Ám Thiên Quân Vương thì thào lẩm bẩm, đôi mắt lộ ra trên mặt nạ màu đen lộ hết kiên quyết cùng quyết đoán, đồng thời lại lộ ra cảm tình phức tạp!
Ầm ầm!
Ngoài mười mấy dặm một tràng tiếng nổ vang. Thân thể Độc Vương lưng còng bị đánh bay, cánh tay trái bị chấn nát miệng phun máu tươi rơi xuống mặt đất. Cùng lúc đó, trân bảo độc đạo Thất Phương Vạn Độc Hoàn kia cùng biến mất khỏi thế gian.
Ông ông!
Một tầng ánh sáng bảy màu u ám dây dưa không ngớt trên người Tam u lão ma, trên người hắn bỗng nhiên bốc lên một ngọn ma diễm miễn cường áp chế ánh sáng bảy màu kia.
- Độc Vương. Xem như ngươi lợi hại. Chờ có thời gian lại tìm ngươi tính sổ!
Giọng nói âm trâm lạnh lẽo của Tam u lão ma xẹt qua nơi phụ cận Dương gia bảo, hỏa tốc đuổi theo hướng Dương Phàm.
- Tự bạo Thất Phương Vạn Độc Hoàn, độc lực đã xâm nhập vào cơ thể, ít nhất có thể kiềm chế ba thành phép lực của Tam u lão ma.
Độc Vương lưng còng miễn cưỡng từ mặt đất bò dậy ho khan vài tiếng, phun ra một búng máu thì thào lẩm bẩm:
- Phàm nhi! Chỉ mong ngươi có thể chạy thoát, về sau tiến giai Nguyên Anh mới báo thù này.