Tiên Hồng Lộ
Chương 451 : Quét ngang Ngũ Bàn Sơn (Thượng)
Ngày đăng: 20:45 22/04/20
Mấy ngày kế tiếp Dương Phàm rất nhàn nhã cùng thân bằng thích hữu ôn chuyện cũ, hoặc là thăm thú chốn xưa, đến Dương gia bảo, Vụ Vũ Sơn Trang làm khách. Dương gia bảo cùng Vũ Vụ Sơn Trang đối với hắn tự nhiên là tôn sùng như thượng tân cung kính có thừa.
Thời gian cứ từng phút từng ngày trôi qua. Nửa tháng sau Ân Tam lại tới báo tin cho Dương Phàm. Đi theo hộ tống còn có một nữ tu trắng trẻo mặc hắc bào nhưng lạnh lùng đúng là Linh Phượng vốn chính là thủ hạ lệ thuộc Dương Phàm.
- Báo Quân vương! Tin tức ngài đã truyền tới ba Đại quân vương khác. Bổ Thiên Quân Vương và Phá Thiên Quân Vương đang trên đường chạy về, mà Phệ Thiên Quân Vương
Ân Tam có chút do dự một chút.
- Phệ Thiên Quân Vương hắn chẳng lẽ muốn cãi lại mệnh lệnh của ta?
Thanh âm Dương Phàm lạnh lùng băng giá.
- Hắn trái lại đã đáp ứng rồi, nhưng chậm chạp không có xuất phát.
Ân Tam đáp.
- Nếu hắn không phải đang kéo dài thời gian vậy hẳn là đang chờ viện binh tới.
Dương Phàm cau mày chợt cười lạnh nói:
- a quả thật hy vọng là cái sau như vậy ta có thể một mẻ bắt hết bọn chúng.
Ân Tam sau khi báo tin xong lập tức thối lui, lưu lại một mình Linh Phượng.
- Ngươi lưu ở nơi này có tin tức gì muốn thông báo sao?
Dương Phàm nhìn Linh Phượng hỏi. Linh Phương quỳ xuống đất "bịch" một tiếng, khóc nức nở nói:
- Quân Vương! Ngài nhất định phải báo thù cho lão sư đã chết!
- Lão sư?
Dương Phàm khẽ nhướng lông mày lên.
- Ám Thiên Quân Vương chính là sư phụ của ta tuy rằng chỉ là một ký danh đệ tử nhưng lão nhân gia người đối với ta có ân dưỡng dục.
Vẻ mặt Linh Phượng rất chân tình khóc lóc kể lể nói.
- Ngươi đứng lên đi, ta đã sớm hạ thề độc cuộc đời này tất phải chém chết Tam u Lão Ma. Việc báo thù chỉ là sớm hay muộn nhưng phải thận trọng, tìm được cơ hội tốt mới hành động.
Khí chất Dương Phàm kiên nghị nhưng tự tin khiến cho Linh Phương trong lòng đại định. Cũng không phải hắn không muốn lập tức báo thù mà hiện tại thời cơ chưa chín muồi, nắm chắc không lớn. Dương Phàm mặc dù không úy kỵ Tam u Lão Ma nhưng nếu muốn chém giết tông sư ma đạo hàng mấy trăm năm làm đâu có dễ như nói?
Hắn trở về Bắc Tần lập tức để Thạch Thiên Hàn tiến vào Tiên Hồng Không Gian chính mình lại lập tức nắm quyền chủ động trong tay. Tiên Hồng Không Gian có thể che giấu cảm ứng giữa Thạch Thiên Hàn và Tam u Lão Ma Dương Phàm rơi trong hoàn cảnh tiến thối tự nhiên, mà Tam u Lão Ma thì phải lúc nào cũng lo lắng và phòng bị.
- A!
Dương Lỗi sợ hãi hô lên nhụt chí nói:
- Trong tay ta là linh khí thượng phẩm chất lượng không ngờ lại không bằng được tài liệu chế tạo Thiên Hành Chu của ngươi.
Sở Thu Nhiên đều quan sát tình huống này từ đầu đến cuối, vẻ mặt khiếp sợ vạn phần cũng hoàn toàn bị đả kích rồi, cảm giác như mình rất giản dị.
- Ta nơi này còn có mấy món linh khí cực phẩm, tặng cho các ngươi đi.
Dương Phàm tùy tay vung lên một trảo trong tay xuất hiện mấy món linh khí cực phẩm ném xuống trên boong tàu. Dương Lỗi cùng Sở Thu Nhiên hai mắt tỏa sáng, vội vàng phân chia mấy món linh khí cực phẩm kia. Phải biết rằng đối với tu sĩ bậc thấp mà nói linh khí cực phẩm chính là Pháp Bảo đẳng cấp cao nhất. tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cũng khó có được mấy món. Sở Thu Nhiên cầm chính là hai kiện linh khí cực phẩm vội vàng nói cảm ơn đồng thời cũng có chút ngượng ngùng.
Dương Phàm lại cười nói:
- Linh khí như vậy ta có rất nhiều, tuy nhiên đều làm từ những nguyên vật liệu như vậy, dùng cho rèn luyện Thiên Hành Chu.
- Nguyên vật liệu
Sở Thu Nhiên cố nén khiếp sợ trong lòng xuống, khuôn mặt hung hăng co giật một chút thanh âm vừa phát ra liền không nói tiếp. Hắn sợ càng nói tiếp sẽ càng khiến mình phát ra cảm giác mình keo kiệt, lòng tự trọng bị đả kích dữ dội. Cũng không phải hắn không có ý muốn so sánh với Dương Phàm dù sao đối phương cũng là nhân vật bậc cường giả hắn có tư cách này. Vấn đề là ở mấy chục năm trước trong mắt Dương Phàm căn bản xem thường tu sĩ nho nhỏ
"Hưu hưu"
Con thuyền Thiên Hành Chu cực lớn này mang theo uy áp và thanh thế cường đại, chỉ mất mấy canh giờ đã bay tới Ngũ Bàn Sơn. Đây còn là kết quả Dương Phàm cố ý áp chế tốc độ, bằng không tốc độ còn có thể nhanh hơn.
- Trời ạ! Các ngươi nhìn xem kia là Pháp Bảo phi hành gì? Thật khiến cho người ta kinh hãi mà.
Tu sĩ trên Ngũ Bàn Thiên Thai kinh hô không ngớt. Theo Thiên Hành Chu càng lúc càng đến gần. thanh thế và uy áp cưỡng đại kia mang đến cho người khác một loại cảm giác áp bách rất lớn.
Ngũ Bàn Sơn vốn là một phường thị giao dịch rất lớn tu sĩ tập trung nơi đây cũng đủ nhiều. Khi Thiên Hành Chu phủ áp bách xuống khiến cho nơi đây một mảnh hỗn loạn.
- Mau đi thông báo ba vị đương gia.
Nhanh chóng có tu sĩ chạy đi truyền lệnh.
- Tu sĩ phương nào dám nào Ngũ Bàn Sơn của ta thị uy, còn không mau bắt cho ta!
Một gã thanh niên Trúc Cơ tóc tím dẫn đội đi tuần tra từ phía xa xa quát lớn.
"Hưu hưu hưu"
Tổng cộng hai mươi tên tu sĩ tuần tra trước tiên chạy tới, chỉ mất thời gian mười mấy lần hô hấp. Dương Lỗi và Sở Thu Nhiên không khỏi thất kinh tu sĩ tuần tra tại Ngũ Bàn Sơn này so với đám con cháu trong gia tộc mình còn mạnh hơn gấp bội. Những tu sĩ tuần tra này tốc độ phản ứng cực nhanh, hiệu suất làm việc cao khiến cho người khác nhìn mà thán phục.