Tiên Hồng Lộ

Chương 477 : Ném đá dò đường

Ngày đăng: 20:46 22/04/20


Nửa tháng sau, kinh đô Ngư Dương Quốc. Một nam tử nhìn không bắt mắt lẫn lộn ở đường phố kinh đô phồn hoa



Dương Phàm ăn mặc đều thực bình thường, ánh mắt thi thoảng đảo qua người thường lui tới chung quanh



Cách biệt gần ba mươi năm, những người thường này trải qua xuân hạ thu đông, sinh lão bệnh tử. Có mới sinh ra, có sống thọ và chết tại nhà, cũng có ôm bệnh mà chết



Gương mặt cũ đổi gương mặt mới, một thế hệ tiếp một thế hệ



Dương Phàm bước đi thong thả, nghe tiếng huyên náo bên tai, phát hiện hết thảy đều đã dần dần rời xa mình mà đi



Ước chừng nửa canh giờ sau, hắn dựa theo ấn tượng trong trí nhớ, đi tới vị trí của Tiên Hồng Y Quán



Chuyện đầu tiên đến kinh đô, hắn muốn nhìn qua y quán Tu Tiên mà mình mở ra



Nhưng khi hắn đến vị trí quen thuộc, thân thể đột nhiên cứng đờ



Ngẩng đầu, hắn lẳng lặng nhìn phía trên y quán



Nguyên bản nơi này hẳn là có một bảng hiệu, đó là bảnh hiệu do chính tay hắn đề



Nhưng mà giờ phút này, phía trên của y quán trống rỗng, không hề có vật gì



Lạnh lùng tiêu điều



Không chỉ như thế, trong y quán này không ngờ còn trống không



Dương Phàm sắc mặt một mảnh băng hàn, chậm rãi đi vào y quán



Trong y quán một mảnh hỗn độn, có thể nhìn thấy một ít vết máu cùng dấu vết đánh nhau



Chỉ là, hắn không nhìn thấy một thi thể nào



- Vì sao lại như vậy? Lúc ở Vụ Liễu trấn, Tiên Hồng Y Quán chẳng qua là bị áp chế, cũng không bị công kích chân chính



Dương Phàm cố nén lửa giận trong lòng, bình tĩnh phân tích



Sau đó, hắn lại i tới lâu ba lầu bốn y quán



Kết quả vẫn giống nhau, không một bóng người



- Rốt cuột là ai làm? Quỷ Huyễn Môn? Thanh Nguyên Tông? Hay là Ma Dương Tông hoặc Tam Ma Môn?



Dương Phàm chậm rãi từ trên lâu thong thả bước xuống.



Thế cục Ngư Dương Quốc hiện giờ vô cùng phức tạp, hắn cũng không thể nghĩ ra nguyên cớ gì



BáVút!



Không bao lâu, từ bên ngoài một bóng người nhoáng vào, quỳ gối trước mặt Dương Phàm



- Báo Quân vương, ba ngày trước, tu sĩ Quỷ Huyễn Môn giết tất cả Dược sư, học đồ của Tiên Hồng Y Quán. Chỉ có Thương Vân may mắn chạy trốn



Mật thám của Ám Huyết Vương Triều báo tin



- Quỷ Huyễn Môn?



Dương Phàm chìm vào trầm tư, thật lâu sau nói:



- Phân phó xuống dưới, gia tăng giám sát cùng thẩm thấu đối với Ma Dương Tông cùng Tam Ma Môn



- Dạ
Sau đó, hắn lại chìm vào đại địa, một đường thông suốt đi tới Vũ Văn gia tộc



Không mất bao lâu, Dương Phàm tìm được Vũ Văn gia chủ



- Quân vương, ngài cuối cùng cũng tớ



Vũ Văn gia chủ lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, cúi người thật sâu



- Chuyện Tiên Hồng Y Quán, ngươi có biết hay không?



Trên mặt Dương Phàm một mảnh hờ hững



- Này



Vũ Văn gia chủ trán toát mồ hôi lạnh:



- Thủ hạ biết, nhưng thật sự bất lực. Ở trước Quỷ Huyễn Môn, chúng ta không có sức phản kháng, nếu không phải lão tổ chúng ta cùng vị trưởng lão mới tấn chức Nguyên Anh của Quỷ Huyễn Môn từng quen biết, nói không chừng Vũ Văn gia ta cũng bị diệt môn



Dương Phàm đứng yên tại chỗ, thong thả bước đi



Vũ Văn gia chủ thấp thỏm lo âu, đầy áy náy:



- Đều là do thủ hạ vô lực, vô lực ngăn cản



- Ta cũng không có ý trách cứ ngươi.



Dương Phàm thản nhiên nói



- Vậy việc Quỷ Huyễn Môn, Quân vương chuẩn bị xử trí như thế nào?



Vũ Văn gia chủ thở phào một hơi, hỏi



- Hừ



Dương Phàm cười lạnh một tiếng



- Đây chẳng qua chỉ là Tam U lão ma ném đá dò đường



- Hắn muốn thử thái độ của Quân vương ngài?



Vũ Văn gia chủ giật mình



- Tam U lão ma này ở Ngư Dương Quốc một tay che trời, lại còn cẩn thận như thế? Nếu hắn thực sự xuống tay với ta, nhất định sẽ không công kích Tiên Hồng Y Quán, e là sớm đã đánh tới Dương gia bảo, Vụ Liễu trấn, Ngũ Bàn Sơn



Dương Phàm sắc mặt nghiêm trang, chợt cười lạnh nói:



- Như vậy cũng tốt, nếu hắn đã ném đá dò đường, như vậy kế tiếp nên đến lượt ta



Một cỗ sát khí lạnh băng tràn ngập trong phòng



- Quân vương ngài muốn



Vũ Văn gia chủ khẽ run lên:



- Quỷ Huyễn Môn này là đại phái hạng nhất, những năm gần đây thậm chí có cường giả mới tấn chức Nguyên Anh



- Cái gì mà đại phái hạng nhất, chẳng qua là một quân cơ của Tam U lão ma



Dương Phàm vẻ mặt trào phúng nói.