Tiên Hồng Lộ
Chương 478 : Sát tinh phủ xuống (Thượng)
Ngày đăng: 20:46 22/04/20
Từ kinh đô Ngư Dương Quốc đi về tây nam, sẽ phải trải qua một vùng núi rừng hoang dã cùng sa mạc lớn mấy ngàn dặm, kế tiếp là một vùng bình nguyên hoang vu hiếm vết chân người.
Vùng bình nguyên này khắp nơi lộ ra vẻ quỷ dị, gần như nhìn không thấy trâu ngựa, dê bình thường. Ở sâu trong bình nguyên càng ngày càng ẩm ướt oi bức, chân trời mơ hồ lộ ra một tầng u ám
Quỷ dị chính là mặt trời giữa trưa giờ phút này lại lộ ra vẻ hôn ám vô lực
Đi sâu thêm một bước, hồ nước, vũng nước đọng, đầm lầy lác đác, độc trùng rắn rết nhiều không đếm xuể. Ngẫu nhiên hơi chút sơ ý, sẽ chìm vào trong đầm lầy nhìn không chút bắt mắt. Trong đầm lầy thường có sinh vật nguy hiểm hiếm thấy sinh tồn, đối với người thường thậm chí là người tu tiêu bậc thấp đều có thương hại trí mạng
Tiến vào sâu trong nơi trung tâm bình nguyên này, trước mắt là một đầm lầy màu đỏ đen mênh mông vô bờ, làm cho người ta không khỏi rợn tóc gáy
Trong đầm lầy phóng ra một cỗ độc khí ăn mòn cường đại, ngẫu nhiên có thể thấy được độc vật hung hiểm hình thù kỳ quái ló đầu ra
Khó có thể tưởng tượng, ở môi trường hiểm ác như thế, nhân loại phải sinh tồn như thế nào
Vèo vèo vèo
Đột nhiên, từ phía trên đầm lầy, xẹt qua mười mấy đạo độn quang của pháp bảo, linh khí
Trên bầu trời có mười mấy người, nam nữ già trẻ đều có, cầm đầu là một lão già áo vải khô gầy, hai mắt hõm xuống, nhìn như ảm đạm không ánh sáng, bên hông treo bốn năm túi trữ vật
Lão già áo vải chân đạp một mảnh sương khói màu tím nhạt, mấy người còn lại đều coi hắn cầm đầu, không dám dễ dàng tiếp cận
- Lão tổ, con thiên niên độc giao kia hết sức giảo hoạt, mất năm trước lại tấn chức bậc cao, vài độc sư trong môn đều bị hắn cắn nuốt. Đệ tử cũng là may mắn sử dụng bí thuật bỏ chạy, chút nữa mất mạng
Một lão già áo vàng mặt chữ điền bên cạnh, lòng còn sợ hãi nói
- Hi hi. Độc giao kia không ngờ tấn chức bậc cao, độc đan trong cơ thể nó nhất định là tài liệu cực phẩm luyện chế độc dược, độc bảo
Bên phải lão già áo vải, một cô gái xinh đẹp mặc váy ngắn màu tím, vẻ mặt ngây thơ nói. Nàng giẫm trên một cái hồ lô màu tím thẫm, bay nhanh trên bầu trời, xinh đẹp đáng yêu
Mọi người ở đây trừ lão già áo vải cùng cô bé váy tím, những người khác đều là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, thần sắc khí thế lăng lệ, mơ hồ lộ ra sát phạt
- Tử Linh, độc giao bậc cao cấp bốn, thực lực không thể coi thường. Ngay cả gia gia ta đây, cũng không nắm chắc đánh thằng. Lần này Độc Đan Môn ta dốc toàn lực lượng tinh anh, đến lúc đó chiến đấu, ngươi tuyệt đối chớ nên khinh địch
Lão già áo vải mặt trầm xuống, dặn đi dặn lại cô gái xinh đẹp ở bên cạnh
- Vâng, gia gia
Cô gái kêu Tử Linh kia lập tức lộ vẻ ngoan ngoãn, nhưng trong đôi mắt sáng lại hiện lên một tia giảo hoạt
Một hàng mười mấy người cấp tốc bay về nơi sâu trong đầm lầy
Đột nhiên, phía trên không đầm lầy trước mặt bao phủ một tầng khói độc màu xanh biếc
Lão già áo vải vung tay lên, mọi người dừng lại, đều ăn Hóa Độc Đan
Chỉ có lão già áo vải cùng Tử Linh không dùng Hóa Độc Đan
Một người tự nghĩ pháp lực thâm hậu, một người thì lấy ra một khối ngọc trụy ô tinh đen bóng từ dưới vạt áo, hì hì cười:
- Quỷ Huyễn Môn?
Lão già áo vải nao nao, đáp:
- Ngay ở Quỷ Linh Bảo sâu trong đầm lầy này, cách nơi đầy chừng vài trăm dặm
- Quỷ Linh Bảo? Tốt, tốt
Nam tử kia thu hồi Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên, hóa thành một tia sáng mờ màu xanh biếc, lập tức chui vào chân trời phương xa, biến mất không thấy
- Gia gia, người này là ai, không ngờ đáng sợ như vậy
Tử Linh vỗ vỗ ngực, kinh hãi không thôi nói
- Trong Ngư Dương Quốc, dường như không có cường giả Nguyên Anh trẻ tuổi như thế?
Lão già áo vải mặt lộ vẻ trầm tư
Nhưng đột nhiên, thần sắc lão chợt biến đổi:
- Ta biết rồiHắn chính là Thạch Thiên Hàn ba mươi năm trước chấn động Ngư Dương Quốc
Ngay khi lão già nói ra lời này, Dương Phàm chân đạp độn quang màu xanh biếc đã bay ra ngoài vài chục trượng
Khi bay đến một vùng đầm lầy nào đó, khói độc dần tiêu tan, lại biến thành một cỗ khí tức âm lãnh dày đặc
Trong tầm nhìn cũng dần xuất hiện một tòa thành như u linh, nó nằm sâu trong đầm lầy, phóng ra một tầng ánh sáng xanh biếc quỷ dị
- Quỷ Linh Bảo?
Khóe miệng Dương Phàm hơi nhếch lên
Hắn triển khai thần thức, sau khi xác định bốn bề vắng lặng, hóa thành một quang ảnh màu vàng nhạt dung nhập vào sâu trong đầm lầy
Tâm thần dung nhập Tiên Hồng không gian, Dương Phàm xuất hiện tại Tiên Hồng Cư
- Đến phiên ngươi thi thố tài năng
Nhìn về phía một nam tử lãnh khốc khoanh chân ngồi ở một nơi sâu trong
- Được
Thạch Thiên Hàn phun ra một chữ, trên người ma khí đột nhiên tăng vọt, "thình thịch" một tiếng, từ trong đầm lầy phụt bắn ra, hóa thành một bóng ma u ám, bay về phía Quỷ Linh Bảo
Qua thời gian nửa chén trà, một bóng ma như âm hồn buông xuống Quỷ Linh Bảo, dùng thái độ bễ nghễ tuyệt thế nhìn xuống phía dưới
- Người nào? Dám xông vào Quỷ Linh Bảo ta
Tu sĩ tuần tra phụ cận tòa thành có hơn trăm người, đề phòng sâm nghiêm lập tức phát hiện vị khách không mời mà đến này.